
thể không hiểu. Thật sự là làm cho người ta vừa yêu vừa hận. Lâm Thư
không suy nghĩ gì nhiều, chỉ là do lo lắng ch anh, điều này khiến cho anh cảm
thấy vui mừng, nhưng mà cô đối với mối tình của hai người không kiên định như vậy,
lại khiến đáy mắt Tô Mặc âm u lạnh lẽo như băng.
Thở dài một tiếng. Không đợi Lâm Thư phản ứng kịp, Tô Mặc
kéo cô vào trong lòng, dùng lực giữ cằm cô, hung hăng che lên môi Lâm Thư.
Hơi thở của Lâm Thư dần dần rối loạn, một lúc lâu sau, Tô Mặc
mới lưu luyến không rời buông cô ra. Sau đó, còn chưa đủ liếm liếm khóe miệng của
cô, con người đen nhánh giống như một loại vẩy mực thâm thúy (Vẩy mực là một
cách vẻ tranh thủy mặc) bên trong tràn đầy tình ý.
Trong lúc đó Lâm Thư giật mình, cảm thấy giữa hai hàng lông
mày của Tô Mặc như có yêu khí chuyển động.
"Yên tâm đi, giao cho anh" Tô Mặc xoa xoa đầu Lâm
Thư, lời nói đặc biệt dịu dàng. Không biết vì sao, giọng nói của Tô Mặc có thể
khiến trong lòng Lâm Thư trở nên yên bình.
Sự thấp thỏm lúc đầu của Lâm Thư cứ như vậy bị chặn lại từng
chút xíu một.
Nế như, có thể không phải rời khỏi Tô Mặc, thì thật tốt biết
bao.
*******
Mặc dù ở trong điện thoại Tiếu Đồng khuyên cô, thời gian này
nên tránh đi một chút, tội gì phải "Ngược dòng mà lên", hơn nữa, bây
giờ rất nhiều sinh viên năm thứ tư đang bận rộn tìm chỗ thực tập không ở trong
trường học, về tình cũng có thể tha thứ thôi! Chi bằng, nhân cơ hội này nghỉ
ngơi thật tốt một chút.
Nhưng mà, Lâm Thư thật sự rất là bất an, nói thế nào cũng muốn
trở về trường học xem tình hình một chút. Tô Mặc mỗi ngày về nhà luôn luôn mang
theo dáng vẻ nhàn tản tươi cười, làm Lâm Thư nhìn không ra, lo lắng đề phòng, sợ
có một ngày anh mang tin dữ về nhà.
Đội cái mũ vào, lại đeo thêm một cái kính mắt, Lâm Thư cẩn
thận trở về ký túc xá.
Liễu Yên Nhiên và Tiếu Đồng ngồi đối diện máy vi tính nhỏ giọng
nói thầm, bỗng nhiên trong không gian yên lặng không một tiếng động, bị sự xuất
hiện của Lâm Thư làm hoảng sợ.
"Cậu trang bị đầy đủ như vậy, ai không biết còn tưởng rằng
cậu muốn tham gia hoạt động khủng bố gì cũng nên" Tiếu Đồng liếc Lâm Thư một
cái
Lâm Thư bỏ mũ ra khẽ gắt: "Tớ đây như vậy là đề phòng bị
ném trứng chim đó?"
"Tình hình bây giờ thế nào rồi?" Lâm Thư lại gần
máy vi tính, nhìn cái thiệp lại nhiều hơn so với trước hai trang, trong lòng
không khỏi bi ai.
Liễu Yên Nhiên liền vuốt tay: "Thế nào được nữa, tốt nhất
cậu nên cẩn thận một chút mới tốt, ngộ nhỡ bị tấn công tập thể"
@.@ Lâm Thư bàu tỏ ưu thương sâu sắc.
"Ơ, Tiểu Băng đâu?" nhìn bốn phía xung quanh, Lâm
Thư nghi ngờ hỏi han
"Cô ấy ra ngoài tìm chỗ thực tập rồi....." Tiếu Đồng
do dự một lúc, kéo Lâm Thư sang một bên: "Tớ hỏi cậu đây, có bao nhiêu người
biết chuyện cậu và thầy Tô?"
Trải qua thời gian phân tích của Tiếu Đồng và Liễu Yên
Nhiên, cuối cùng có kết luận, người đăng topic này chắc chắn có quan hệ thân
thiết với Lâm Thư, nếu không, thì làm sao có khả năng biết tường tận sự việc
như vậy.
"Ngoại trừ các cậu ra, lần trước không cẩn thận bị Tiểu
Thẩm bắt gặp....." Lâm Thư tự nhận là bí mật này luôn được giấu rất tốt.
"Không phải chứ, tiểu thầm làm sao có thể thông minh
không khéo đến mức đó?" Tiếu Đồng rơi vào trầm mặc. (Tiểu Thẩm căn bánh
bao nghi ngờ nghĩ: Tại sao Tôi cảm giác những lời này không giống như đang khen
Tôi vậy?)
Nói đến đây, thì cái người LZ kia sau khi đăng topic liền biến
mất không thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại những lời lảm nhảm của người qua
đường Giáp Ất Bính Đinh. Tra theo địa chỉ IP, đều là mạng trong trường học,
cũng không tra được gì.
Thật sự có thể nói là giọt nước không lọt
"Bình thường tớ cũng không đắc tội với người nào, tại
sao lại rơi vào thảm cảnh bị người ta đào bới như này?" Lâm Thư suy nghĩ,
có phải là do ngày trước cô trộm mất pho mát của người nào đó, bây giờ đến để
trả thù.
Tiếu Đồng khinh thường: "Tớ nghĩ, Tô Mặc chính là miếng
pho mát kia, chắc là người phụ nữ kia không chiếm được liền hủy diệt, còn ghen
tỵ với cậu"
Lúc nói đến đây, Tiếu Đồng giật mình sửng sốt một chút, đáng
tiếc Lâm Thư không thể nhìn ra.
Vào ký túc xá ngồi còn chưa ấm chỗ, Lâm Thư nhận được một cú
điện thoại, nhìn điện thoại, không phải là thầy chỉ đạo Tiểu Bàn ca sao! Nếu tới
trốn cũng không được, Lâm Thư đoán chắc không có gì tốt đẹp, rơi lệ chia tay Tiếu
Đồng và Liễu Yên Nhiên
*****
"Cái đó, Lâm Thư, em ngồi đi" Tiểu Bàn ca xoa xoa
tay, dáng vẻ rất khó khăn, so sánh với dáng vẻ "Hiên ngang lẫm liệt, khẳng
khái chịu chết" của tiêu thư, làm cho người ta cảm thấy người phạm phải
sai lầm trong chuyện này là anh ta thì mới đính.
"Về việc gần đây trên diễn đàn của trường học có một
topic, Tôi nghĩ em cũng nhìn thấy rồi?" Tiểu Bàn ca vừa nói, vừa khéo léo
quan sát ánh mắt Lâm Thư, sợ cô kích động.....
Không ngờ lâm thu chỉ bình tĩnh gật đầu: "Em nhìn thấy
rồi"
"Trong trường học vẫn rất coi trọng chuyện này, dù sao
cũng liên quan đến vấn đề danh dự của trường học, cho nên, anh muốn hỏi em một
chút, việc viết trong topic kia, có phải là sự thật khô