Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Một Phần Trái Tim

Một Phần Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326713

Bình chọn: 7.5.00/10/671 lượt.

ản nhiên,

biểu tình quá bình tĩnh không hề bất ngờ, nháy mắt khiến cho Hiểu Văn

như không còn gì để nói.

Cô đã nghĩ, nghĩ là ít nhất Dư Vấn sẽ có một chút kích động. Xem ra, cô ta đã sớm biết chuyện này. Là Hạ Nghị nói

cho cô ta sao? Là Hạ Nghị đã sớm đi tìm Dư Vấn để ngả bài sao? Suy nghĩ

này làm cho đáy lòng Hiểu Văn nổi lên một trận lo lắng.

“Dư Vấn, tôi

và anh Nghị là yêu nhau thật lòng, có được không…” Cô thật cẩn thận nói

điều tiếp, “Dư Vấn hãy nể tình chúng ta là bạn, có thể xin cô buông tay

không, hoặc là suy nghĩ một chút cho đứa trẻ chưa sinh ra trong bụng

tôi?”

Dư Vấn buông ly cà phê, thiếu chút nữa bật cười.

Bởi vì, Đỗ

Hiểu Văn thật đúng là si tâm vọng tưởng. Nể tình bạn bè? Tống Dư Vấn cô

có loại “bạn bè” phá hỏng cuộc hôn nhân của cô sao?” Tống Dư Vấn cô sẽ

vì đứa bé trong bụng “bạn bè”, mà hào phóng chúc phúc cho chồng mình ư?

Cô giống người thiện lương đến thế sao?

“Hiểu Văn, cô nhìn thấy trên đầu bạn cô là tôi có ánh hào quang của thiên sứ à?”

Một câu trào phúng, Hiểu Văn lúng túng cứng ngắc.

“Anh Nghị đã nói, anh ấy yêu tôi… Anh ấy không yêu cô.” Vội vàng nuốt nước bọt, vì yêu, Hiểu Văn quyết tâm.

Anh Nghị không yêu Dư Vấn, mãi cũng không yêu, vì sao Dư Vấn còn muốn dây

dưa? Năm năm trước, cô có thể vì cho Thụy Thụy một người ba mà rút lui,

bây giờ năm năm sau, vì sao Dư Vấn lại không thể chúc phúc giống như cô

ngày đó?

Dư Vấn chậm rãi trả lời: “Thật có lỗi, tôi chưa bao giờ tự

làm khó bản thân, năm năm kết hôn, tôi cũng chưa từng hỏi anh ấy vấn đề

rắc rối có yêu tôi hay không, nếu như đây là đáp án cô muốn nghe.”

Đỗ Hiểu Văn nghĩ những lời này có thể đả kích cô ư? Từ rất lâu phía trước, Tống Dư Vấn cô đã sớm tiếp nhận vào trái tim chuyện “anh ấy không yêu

tôi” này là thật rồi! Trong cuộc hôn nhân này, cô đã sớm mặc giáp sắt

đao thương bất nhập, người khác nói hai ba câu, làm sao có thể làm cô bị thương?

Hiểu Văn nhất thời không nói gì. Bởi vì, cô không thể tưởng

được Dư Vấn vẫn trấn định như thế, cho dù có rộng lượng, là người phụ nữ kiêu ngạo, một khi đã rơi vào tình yêu, không phải sẽ sinh ra ghen

tuông ngay cả bản thân mình cũng không thể khống chế sao?

“Cô rất ngạc nhiên, vì sao tôi không tức giận?” Dư Vấn cười hỏi.

Hiểu Văn do dự một chút, gật đầu. Cô tò mò, rất tò mò, cô rất muốn biết, có

phải Dư Vấn thật ra đã sớm không yêu Hạ Nghị nữa không?

Dư Vấn dựa vào ghế tựa, nói ra từng chữ: “Bởi vì, cô không phải người đầu tiên.”

Hiểu Văn sửng sốt một chút, nghe không hiểu.

Dư Vấn nói rõ tâm tình cho cô, “Năm năm kết hôn, cô không phải người đầu

tiên chạy đến nói với tôi, anh Nghị không yêu tôi, anh ấy yêu cô, để tôi tốt bụng chúc phúc cho họ.”

Phút chốc, chén trà đỏ hình thành một

dòng nước nhỏ, Hiểu Văn kinh hoảng làm đổ ly trà trước mặt mình, nước

trà chảy xuống váy dài tinh khôi của cô, nhưng cô vẫn ngạc nhiên đến

chẳng kịp lau đi.

“Khi tôi có mang Thụy Thụy, không muốn gặp anh ấy, vì trên người anh ấy toàn là mùi nước hoa của phụ nữ. Vừa sinh Thụy

Thụy không bao lâu, thư ký của anh ấy gọi điện thoại đến, “mời” tôi nên

sớm từ chức, rồi sau đó, có vài người phụ nữ thậm chí còn cam tâm tình

nguyện dỡ hào quang tiền đồ xuống, chỉ cần ở lại cạnh anh ấy là được

rồi! Vài năm này rất mong tôi có thể thành người phụ nữ hào phóng chúc

phúc cho họ, đúng là đếm không xuể.” Trong tình yêu của anh có bao nhiêu thật lòng bao nhiêu giả dối, cô đã sớm chết lặng đến không muốn nghĩ

nữa.

“Đỗ Hiểu Văn, thật đáng tiếc, bảo tôi chúc phúc cho hai người,

cô cũng chẳng phải người đầu tiên.” Có rất nhiều người phụ nữ xếp hàng

trước cô đấy!

Cô chỉ chết lặng, nhưng lại là đả kích quá lớn với Hiểu Văn, cả người cô như vỡ tan.

“Cô, cô nói dối…” Môi Hiểu Văn nháy mắt liền tái nhợt.

Cô rất không biết lượng sức, cô sớm nên biết, mình không phải đối thủ của Dư Vấn.

“Tôi nói dối ư?” Khóe môi Dư Vấn cong lên, không nói lời thừa, cô mở túi lấy ra di động hôm nay vừa mua, mở loa ngoài ra bấm một dãy số.

Đầu kia di động là giọng nói nũng nịu vang lên: “Hạ phu nhân, tìm tôi có việc à?”

Là Tình Toàn.

Dư Vấn lạnh nhạt hỏi, “Không có việc gì, chỉ là muốn hỏi một chút, ảnh chụp lần trước cô gửi cho tôi là thật hay giả?”

“Cô nói ảnh trên giường của tôi với chồng cô à?” Tình Toàn sợ thiên hạ

không loạn, lập tức liền nở nụ cười, “Hạ phu nhân, cô không ngây thơ vậy chứ?”

Ảnh trên giường? Hiểu Văn mím môi, không thể tin mở to mắt.

Dư Vấn cười lạnh lùng, người ngây thơ không phải cô, “Tôi chỉ muốn hỏi cô một câu, Hạ Nghị có nói yêu cô không?”

“Yêu hả?” Tình Toàn cười ha ha, “Đương nhiên có chứ! Mỗi lần khi chúng tôi “làm”, anh ấy cũng vừa làm vừa nói yêu tôi mà!”

Dư Vấn đưa mắt lạnh nhìn Đỗ Hiểu Văn cả người cũng bắt đầu phát run.

“Gửi bức ảnh đó lại đây lần nữa, chuyện công việc tôi sẽ suy nghĩ lại!” Lãnh đạm nói xong, Dư Vấn cắt điện thoại.

Điện thoại của cô vừa mới gác qua mặt bàn, một tin nhắn đã gửi đến.

“Cô muốn xem không?” Dư Vấn chậm rãi hỏi.

Muốn xem, cô mặc sức, cô rất hoan nghênh. Dù sao, dù thế giới có tàn khốc

thế nào, đối với cô mà nói, lòng tự trọng