Muôn Nẻo Đường Yêu

Muôn Nẻo Đường Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322561

Bình chọn: 9.00/10/256 lượt.

ết Tiểu Dao chỉ nói vậy, song cô vẫn hy vọng đó là sự

thật, anh ta có quá nhiều tiền, những người đàn ông giàu có thường bị

bao vây đến nghẹt thở. Xung quanh anh ta có quá nhiều phụ nữ, cô nào

cũng xinh đẹp hơn Phần Na, cô đã giành được tình yêu bằng sự kiên trì

của mình.

Tôi hỏi Phần Na, Tiểu Dao có gì tốt, cô ấy nói, Tiểu Dao rất giỏi dỗ

dành, cậu đừng tưởng anh ấy lạnh lùng nhé, nhiều lúc anh ấy rất hóm

hỉnh, biết tớ thích ăn gì là mua rất nhiều rồi đút từng miếng cho tớ, mà anh ấy làm gì tớ cũng cảm thấy là hay, là tuyệt vời, cậu bảo việc như

thế không là hèn hạ thì còn là gì nữa?

Tôi nói với Phần Na rằng, anh ta không xứng đáng để cậu phải làm như

vậy, Phần Na cười rồi nói, lần này việc tớ tìm đến cái chết là việc hoàn toàn đáng làm.

Sau này, tôi đã nhìn thấy vết sẹo trên cổ tay Phần Na, quả thực là rất

đáng sợ, trông nó dài như con thuồng luồng. Sau đợt đó, Tiểu Dao đã mua

cho Phần Na một chiếc vòng ngọc trị giá mấy vạn Nhân dân tệ, cô đeo nó

chưa được bao lâu thì gặp chuyện chẳng lành.

Quả đúng là Tiểu Dao không đến tìm Hiểu Lối nữa. Hiểu Lối nói, xem ra người đa tình đến đâu cũng phải sợ người si tình.

Thế còn cậu, tôi hỏi Hiểu Lối.

Ý tôi muốn hỏi về Trần Tử Phóng.

Tử Phóng rất si tình, sau khi Tiểu Dao không đến tìm Hiểu Lối nữa, cứ

cách dăm ba hôm Tử Phóng lại đến tìm Hiểu Lối, trông Tử Phóng gầy rộc

đi, mặt mũi càng xanh xao hơn, sau hôm bị đánh Tử Phóng nói rằng, nếu có bị đánh chết anh cũng vẫn yêu em Hiểu Lối ạ.

Hiểu Lối không nói gì, nhưng cô ấy đã đồng ý đi dạo và ăn cơm cùng Tử

Phóng. Tôi nói với Tử Phóng rằng, thế là tốt rồi đấy, nếu anh không tài

hoa giỏi dang và không si tình như thế thì anh chẳng có cơ hội yêu Hiểu

Lối đâu.

Hiểu Lối và Phần Na rất ngưỡng mộ tôi và Bắc. Hai chúng tôi yêu nhau từ

hồi còn ở nhà, tình cảm hai đứa rất ngọt ngào, và chúng tôi cũng sắp tốt nghiệp đại học. Phần Na từng nói với tôi rằng, nếu cô ấy là tôi, cô ấy

sẽ cưới trước, rồi mọi chuyện khác sẽ tính sau, tránh trường hợp đêm dài lắm mộng. Phần Na bảo, cậu đừng tưởng đàn ông có thể chịu đựng mọi thử

thách nhé, càng là người đáng tin lại càng nguy hiểm đấy, cậu có tin

không.

Dĩ nhiên là tôi không tin, tôi nói, trên thế gian này người si tình nhất là Bắc, người thứ hai mới là tôi.

Hồi đó, tôi đã tin chắc một điều rằng mình sẽ là vợ của Bắc, chúng tôi

đã bàn với nhau chuyện mai này sau khi tốt nghiệp đại học sẽ đi đâu. Bắc bảo, mình đi Thượng Hải nhé, ở đó mình sẽ có nhiều cơ hội phát triển,

hơn nữa em cũng rất thích nếp sống của Thượng Hải đúng không, Thượng Hải lại rất gần Tô Châu, như thế mình vừa không phải xa quê, vừa lại được

sống ở một khu đô thị có tầm cỡ quốc tế.Anh nghĩ chắc cảm giác đó sẽ vô

cùng tuyệt vời, em đã sống ở Bắc Kinh 4 năm rồi, em không thấy mặt em

sắp biến thành hố cát rồi à, sau này đừng nói em là người Tô Châu nữa,

kể cả em có nói là người Lan Châu thì cũng có người tin. Tôi véo tai Bắc khiến anh kêu oai oái, rồi anh lại ôm tôi vào lòng và hôn tôi, tôi cắn

môi anh, day đi day lại, day sứt cả môi, Bắc nói với tôi, chà, em hăng

thật đấy!

Ngày tốt nghiệp đã đến.

Giống như tất cả những khoá sắp tốt nghiệp khác, trường học tràn ngập bầu không khí sắp chia tay, trên các hành lang ngổn ngang vỏ bia rượu,

đêm đến mọi người lại tụ tập chơi bời, đàn hát. Hồng Yến đã liên hệ được với một công ty ở Thiên Tân, Thành Thành cũng về quê, còn hai cô bạn

tôi tiếp tục học cao học, còn một người thi được Toefl nên đã đi học ở

nước ngoài. Chỉ còn lại mình tôi, tôi chuẩn bị cùng Bắc mở một cửa hàng, vì đang mong chờ cuộc sống đôi lứa nên tôi cảm thấy việc chuẩn bị chia

tay giảng đường hết sức bình thường. Trong khi sắp xếp đồ đạc, tôi đã

thu vén rất cẩn thận những bức thư Bắc gửi cho tôi và những chiếc vé tàu tôi đã đi, đó là bằng chứng cho tình yêu của chúng tôi, đến một ngày

nào đó nếu Bắc là Thế Mỹ, tôi sẽ dùng chúng để tính sổ với anh.

Bắc bảo, đến khi chuẩn bị tốt nghiệp, tất cả những đôi đang yêu đều

khóc lóc rầu rĩ, phần lớn sinh viên yêu nhau đến khi tốt nghiệp thường

đôi ngả đôi đường, nhưng Bắc nói, anh lại trông ngóng từng ngày, chỉ

mong đến ngày tốt nghiệp, vì khi đó anh có thể gặp tôi hàng ngày, đỡ

phải mong ngóng chờ trông. Hàng ngày nhìn thấy bạn bè đi uống bia rượu

say tuý luý quay về, nhìn những đôi tình nhân sắp phải chia tay, tôi chỉ có một mong muốn, nhanh chóng đến Thượng Hải, sau đó sẽ cùng với Bắc

hưởng thụ cuộc sống lứa đôi.

Sau khi tốt nghiệp Hiểu Lối lựa chọn ở lại Bắc Kinh, dĩ nhiên là

trong đó có nguyên nhân, đó là vì Tử Phóng. Tình yêu giữa Hiểu Lối và Tử Phóng không biết đã nảy nở từ lúc nào, trái tim Hiểu Lối cuối cùng đã

biết rung động.

Khi những năm tháng sinh viên sắp kết thúc, lòng tôi thấy đôi chút

bồi hồi, nhớ lại tất cả những gì mình đã trải qua trong bốn năm đại học, trước mắt tôi vẫn chỉ là một khoảng trống mờ mịt, chỉ có một người hiện ra trước mắt tôi, đó là Bắc.

Tôi nói với Bắc rằng, bốn năm học đại học em chưa học xong môn văn

học sử, nhưng em đã học rất giỏi môn tình yêu học, em nghĩ em còn tốt

nghiệp c


Teya Salat