Polaroid
Nặc Sâm Đức

Nặc Sâm Đức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328564

Bình chọn: 9.00/10/856 lượt.

như rất ủy khuấy. An Tư Đông đành phải hắng

giọng, bày ra bộ mặt đàn chị, nhẹ nhàng hỏi: “Sao vậy? Đã xảy ra chuyện

gì?”

Tiểu Tây chỉ vào Khúc Duy Ân lên án:

“Anh ấy, đang quen với em còn giấu hình bạn gái lúc trước trong ví; hình em đưa ảnh lại không để.”

Khúc Duy Ân cả mặt xám xịt: “Đã nói là không phải rồi, hồi trước để trong đó, bị chứng minh nhân dân che nên quên.”

“Anh nói xạo! Ví của anh mới như vậy, chắc chắc là mới thay không bao lâu.”

“Chúng mình về rồi bàn tiếp được không?”

“Không được ! Anh không có lý còn hung dữ với em, chị Đông Đông giúp em đi.”

Chuyện lộn xộn gì đây, sớm biết như vậy đã liền không xen vào, lòng hiếu kỳ đúng là hại chết mèo mà. = =

Cô bé xinh xắn lắc lắc cổ tay cô: “Chị Đông Đông, chị nói giúp em đi.”

Tình huống này, cô nên nói gì đây… Nhưng cô bé đáng thương tin vào cô như vậy, dù sao cũng phải an ủi chút.

Cô ho một tiếng: “Khúc Duy Ân, anh vậy

là không đúng, đã quen với Tiểu Tây rồi thì nên toàn tâm toàn ý với

người ta. Người lớn mà sao cứ phải dây dưa chuyện không đâu?” Rồi quay

sang Tiểu Tây: “Tiểu Tây, em đừng giận, nhất định là có hiểu lầm. Chị

lấy danh nghĩa bạn học cam đoan với em, anh ấy là một người con trai tốt có trách nhiệm, sẽ không làm chuyện có lỗi với em. Có phải hay không?

Hả?”

Lòng tốt lại bị xem như kẻ xấu, anh một

chút cũng không nhận lấy phần tình này, chẳng những không nhân cơ hội

này hòa giải mà còn bỏ đá xuống miệng giếng: “Cô nhiều chuyện quá đấy!”

Cô trong lòng hung hăng hỏi thăm tổ tiên anh ta hơn trăm lần, rồi lại xoay người qua an ủi Tiểu Tây: “Kỳ thật

đôi khi giữ lại vật của người trước chưa chắc là còn nhớ. Chị vẫn còn để con gấu bạn trai cũ tặng ở đầu giường kia kìa, ngày nào cũng ôm ngủ,

lấy sinh nhật của anh ta làm mật khẩu, đó cũng là vì thói quen thôi,

trên thực tế, chị sớm đã quên anh ta rồi.”

… Được rồi, có ông trời chứng giám, cô

vẫn là đang nói dối. Cái người tặng gấu bông, ngày sinh lấy làm mật khẩu không phải là bạn trai trước kia, cũng không phải bị cô ném đi không

thương tiếc mà là người đang đứng trước mặt cô đây. = =

Tiểu Tây bĩu môi: “Thật?”

“Thật 100%. Cho nên em đừng giận nữa, chỉ cần sau này anh ấy để hình em là được rồi không phải sao?”

“Ừhm…”

Quay đầu liếc Khúc Duy Ân, anh lại dùng một ánh mắt kỳ quái không thể nói rõ nhìn cô, nhìn đến khiến cô cảm thấy sợ hãi.

“Chị còn phải về nấu cơm, hai người cứ

bình tĩnh mà nói chuyện đi bye bye!” Cô tùy tiện lấy đại một cái bóng

đèn ở trên kệ, chân giống như có gắn thêm tên lửa mà thoát nhanh khỏi

hiện trường.

Cuộc sống gì đây, người trong lòng có

bạn gái không nhân cơ hội đục khoét cản trở thì thôi, lại còn giúp hai

người họ làm lành, ông trời ơi, ông còn dám làm cuộc sống tôi thành bi

kịch nữa không? (Ông trời nói: Ta dám)

Không nhìn rõ ràng mà lấy, hậu quả chính là lấy trúng cái bóng đèn 100W, mà để nó ở ban công vài mét thì y như

đưa nguyên cái mặt trời vào nhà vậyĂn cơm tối xong liền onl game, ở khung

password đánh xuống một dãy số quen thuộc. 30 tháng 10, sinh nhật của

anh, cô vẫn còn nhớ, mà cũng sắp tới ngày ấy rồi.

Từ nhỏ tới giờ cô đều ăn mừng sinh nhật

theo ngày âm lịch mùng tám tháng chín, năm 2004 sinh nhật hai người chỉ

cách nhau có một ngày. Sau đó cô xem qua lịch vạn niên thì biết được tới năm 2033 thì sinh nhật hai người sẽ cùng chung một ngày.

Năm 2033, đến lúc đó cô đã 50 tuổi, con cái cũng đã biết yêu rồi.

Năm 2006, sinh nhật hai người cũng khá gần, chỉ kém nhau một ngày.

Nhưng nó vẫn là kém một ngày.

Mỗi năm, cô vẫn gửi tin nhắn “Sinh nhật

vui vẻ” tới số điện thoại không liên lạc được. Năm nay cô định tặng anh một món quà, là món quà cô định tặng nhưng vẫn chưa tặng, sách nấu ăn

Mỹ Vị Phong Xà.

Hôm qua Khai Hoang đã dùng hết số lần

thử nghiệm thí luyện Thập Tự Chinh rồi, tối nay không có hoạt động, cô

quyết định đi kiếm sách nấu ăn. Thánh Sĩ không phải nhân vật thích hợp

cho việc đi xoát quái, cô onl acc Tử Kỵ QWE, chạy tới khu quái nhỏ ở Bần Tích.

Kiếm sách nấu anh tặng anh, hoàn thành tâm nguyện, để cho hết thảy mọi chuyện có thể chấm dứt.

Cô hít sâu một hơi, chạy về phía bầy quái.

Kéo một đám quái, bắn ra chiêu AOE, toàn bộ ngã hết, trên mặt đất nằm đầy thi thể. Tiểu Chu Nho Tử Kỵ nhảy xuống nhặt đồ,vừa nhặt liền trúng… sách nấu ăn: Mỹ Vị Phong Xà.

Không phải nói tỷ lệ rơi là 1/1 vạn à, vì sao lúc trước tìm lâu như vậy cũng không có, hôm nay một phát liền trúng? = =

Chẳng lẽ ông trời nghe thấy nỗi lòng của cô…

Ý của ông là gì đây, vừa muốn con mỗi ngày nhìn thấy anh ấy vừa muốn con chấm dứt, ông định chơi con hả? (#‵ ′) 凸

Tuy là đã hạ quyết tâm, kiếm được sách

sẽ chấm dứt mọi chuyện, nhưng cũng không cần nhanh như vậy tìm được nha, hình như có chút… không cam tâm. Cô không hy vọng ba năm chờ đợi của

mình chỉ vì một chút may mắn mà từ bỏ.

Vừa mở thêm một khung game vừa mở bảng

đấu giá Địa Tinh dành cho hàng xa xỉ. Trong WOW liên minh và bộ lạc

không thể giao dịch, cách giao dịch duy nhất là gửi bán ở khu đấu giá.

Chỗ bán đấu giá này như là gian thương vậy, thu phí 15%, vì thế muốn

chuyển vật d