XtGem Forum catalog
Nghiêm Bên Trái Quay

Nghiêm Bên Trái Quay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322830

Bình chọn: 7.00/10/283 lượt.

chuyện cha của em, thế giới của em là

sạch sẽ. Anh không hi vọng em dính vào những loại chuyện loạn thất bát

tao kia. Chuyện trước kia em làm là để bảo vệ mẹ em coi như có thể tha

thứ được, cho nên chúng ta không nhắc đến nữa. Nhưng hiện tại em là vợ

anh, anh không thể không quản em, mặc cho em dính vào người không đáng

giá."

Lận Khiêm sống 28 năm, vừa sinh ra trong gia đình như vậy, mặc dù nhà họ Lận và nhà họ Trương cũng coi như là bình thường. Nhưng ông cụ Trương

vì cho anh kiến thức lâu dài, rèn luyện cho anh thái độ trầm ổn và năng

lực xử lý, cái gì là người không biết xấu hổ, cái gì là chuyện xấu bẩn

làm sao lại không cho anh biết được chứ? Ít chuyện của Tống Mộ Thanh,

theo anh căn bản không coi là cái gì.

Kinh nghiệm cuộc đời của anh phong phú hơn so với cô, có một số việc anh rõ ràng hơn cô, những thứ đường quanh co kia không cần thiết khiến cô

phải lượn quanh. Bởi vì yêu cô, anh sẽ bảo vệ cô, nhưng sẽ không trợ Trụ vi ngược (1). Nếu như Tống Mộ Thanh muốn giết người phóng hỏa, Tam Tử

sẽ là loại người đưa dao cho cô, Lận Khiêm nhất định sẽ là loại người

ngăn cản. Nếu như cô làm chuyện tàn nhẫn không có tình người, Tam Tử,

Triệu Nghị, Trần Mặc Mặc sẽ tìm người thoát tội cho cô, Lận Khiêm anh

nhất định nguyện ý ngồi tù thay.

(1) Giúp kẻ xấu làm việc ác.

Anh chưa từng cảm thấy đời này mình có thế gặp được một người phụ nữ cho anh một tình yêu oanh oanh liệt liệt, nhung khi Tống Mộ Thanh xuất hiện cũng đã khiến cho cuộc sống của anh bắt đầu nổi lên gợn sóng. Ngay cả

chính anh cũng không biết là bắt đầu từ khi nào không phiền chán cô quấn anh. lận khiêm không phải là người luôn coi chuyện tình yêu là đứng

nhất, nhưng anh tự biết trong lòng của mình đã sớm không bỏ được cô. Dù

cho một khắc cũng không bỏ được.

"Kinh nghiệm của anh nhiều hơi em, không thể biết rõ một số việc là

không đúng mà cứ đứng nhìn em làm được. Hiểu chưa?" Anh nghiêm túc khác

thường nói. trong mắt trịnh trọng và mến yêu không một chút giả dối.

Tống Mộ Thanh trố mắt nhìn anh một lúc lâu, giống như hiểu ranh giới của anh là ở nơi nào, sau đó mới chậm rãi nói: "Thật ra thì mặc dù chuyện

này thủ đoạn có chút ti tiện, nhưng tuyệt đối không phải là chuyện tàn

nhẫn không có tình người."

"Vậy thì nói cho anh biết, em muốn đối phó cha em như thế nào?"

Đột nhiên Tống Mộ Thanh ôm anh, ỷ lại nằm ở trong ngực Lận Khiêm: "Lận

Khiêm, cha em là hạng người gì anh cũng biết. Em làm như vậy không phải

là vì em, mà là vì mẹ em. Anh không hiểu, bà cố chấp, biết rõ là không

đáng giá, nhưng cho dù là chết chắc bà cũng không ly hôn với ông ta. Nếu bà không muốn ly hôn, vậy em cũng không để cho bọn họ ly hôn. Để cho

cuộc sống của ông ta không thể không dựa vào mẹ em."

Tiếng nói của cô rất bình tĩnh, giống như những lời nói này đã sớm ở đầu môi lưỡng lự nhiều lần, giờ phút này từ miệng nói ra cũng cảm thấy chết lặng. Từ khi cô quyết định đã muốn nói cho anh biết, nhưng lại sợ anh

phản đối cô làm như vậy, cuối cùng kéo dài đến bây giờ.

Hai người trầm mặc một hồi, trong lòng Tống Mộ Thanh vô cùng bất an. Cô

phát hiện nhược điểm lớn nhất đời này của cô có hai, một là mẹ cô, một

là Lận Khiêm. Tô Thanh quá mềm yếu, đó chính là trí mạng. Lận Khiêm quá

mạnh mẽ, chính là muốn lấy mạng cô. Chỉ có anh, một ánh mắt cũng có thể

trấn định thấp thỏm bất an của cô.

Sau lưng cô thẳng băng, cảm giác Lận Khiêm trìu mến sờ sờ đỉnh đầu của

cô, rồi hôn một nụ hôn lên trán cô, lúc này mới thanh tĩnh lại. Anh dùng lực ôm chặt thắt lưng cô, làm cho cô cảm giác được an ổn trước nay chưa có được. Giờ khắc này, cô cảm thấy cõi đời này chỉ có người đàn ông này hoàn toàn thuộc về mình, có thể hoàn toàn để cho cô dựa vào.

"Bất kể em muốn làm gì, không cho em bị tổn thương dù một chút, có

chuyện gì không giải quyết được để cho anh giải quyết." Anh cảnh cáo cô.

Tống Mộ Thanh không khỏi động dung, chủ động ôm cổ Lận Khiêm, tay vừa

dùng lực nâng người lên hôn lên môi của anh. Đầu lưỡi trơn trượt phác

thảo hình dạng môi anh, dò vào trong miệng anh đấu đá lung tung, câu

lưỡi của anh, tương trợ trong lúc hoạn nạn.

Không phải là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh, nhưng mỗi lần đều có thể khơi lên một cơn sóng lớn kinh trời trong thân thể của anh. Rất nhanh

Lận Khiêm đổi bị động làm chủ động, một tay vòng qua hông, một tay chế

trụ cái ót cô.

Thói quen nắm trong tay toàn cục của người đàn ông này, cho dù là trong

chuyện tình cảm cũng vậy. Rất nhanh lật người, liền đặt cô ở trong ghế

sa lon đơn chật chội nhỏ hẹp. Trong nháy mắt không khí liền trở nên nóng bỏng, chân sau của anh quỳ giữa hai đùi cô, cúi xuống, thâm tình chằm

chằm nhìn cô, ánh lửa lấm tấm trong mắt gần như muốn đả thương mắt của

cô. Sau khi nụ hôn chấm dứt, hai người cũng thở hổn hển. Tầm mắt Lận

Khiêm chuyển từ trên mặt cô tới trước ngực đang hô hấp phập phồng không

ngừng. Từ góc độ của anh, dễ dàng nhìn thấy khe rãnh như ẩn như hiện

dưới chiếc áo sơ mi trắng. Hô hấp lập tức căng thẳng, nhìn cô cười gằn

một tiếng, khiêng cô lên như vác bao cát chạy hướng phòng ngủ cách vách.