Duck hunt
Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325191

Bình chọn: 10.00/10/519 lượt.

n trước, vì thế hắn phải giúp

đỡ, và dẫu khá vất vả nhưng cô học trò này vẫn chưa học được cách làm

cái món ăn được coi là đơn giản nhất.

- Đi ra ngoài không?- Ken nhìn em trìu mến, dù ăn không ngon nhưng hắn rất vui.

- Dạ! Đi đâu ạ?- Em để cho hắn quàng tay lên người mình.

- Đi làm việc!

- Em đi làm việc? Làm việc gì vậy ạ?- Em ngạc nhiên.

- Đi rồi biết!- Hắn nghe người quản lí nói có cô nàng nào đó tên là

Ruby có tham vọng sở hữu chiếc ghế bên cạch hắn, hôm nay hắn sẽ đi gặp

cô ta, nhưng đã hứa với em là không để em cô đơn rồi, nếu là đi làm

việc thì để em ở nhà một mình còn được, chứ đi gặp phụ nữ thì không. Dù

em đã từng để hắn lẻ loi để gặp anh trai, rồi ở chỗ Arrow và cả thằng

nhóc của tổ chức White nữa thì con tim hắn cũng không cho phép mình lừa

dối em. Mặt khác, nếu như em gặp cô gái đó, hắn chưa gặp bao giờ nhưng

biết cô ta rất đẹp, em sẽ như thế nào? Em sẽ ghen với cô ta vì hắn? Hắn

cười thầm rồi tự dưng cốc vào đầu em một cái nhẹ nhàng.

- Đau em!- Em trách hắn- Làm thế em lùn đi đấy!

- Ừ! Biết rồi, không cốc nữa!- Hắn vờ như em đau lắm, xoa đầu em.-

Chuẩn bị quần áo đi thôi!- Hắn giục, cứ nghĩ đến khuôn mặt em lúc ghen

là hắn vui sướng.

- Em sẽ đi nếu em biết đấy là việc gì?

- Á à, dám đòi hỏi! Không nói đấy!- giờ mà nói ra nhỡ em không cho

hắn đi thì không được nhìn mặt em ghen, tiếc lắm. Hắn lắm gái theo vô

cùng, em mà biết sẽ cấm cung hắn hoài, suy nghĩ của hắn trẻ con thật!

- Em không đi đâu, em sợ ra ngoài, em chỉ thích ở nhà thôi!- Em đoán

là không phải đi làm việc, mà nếu có thì bên cạnh hắn có biết bao nhiêu

trợ thủ giỏi giang, em đến đấy lại bị đẩy ra thôi. Còn lũ người Devils

làm em sợ.

- Sao không đi!- Hắn thoáng thất vọng!- Đi với anh! Đi nhá!- Nịnh

em nhưng khuôn mặt em không muốn đi thì biết làm sao được.

- Anh đi đi! Em ở nhà học nấu ăn! - Em chỉ vào cái máy tính, em sẽ học nấu món ăn trên mạng.

- Không thích!- Hắn nhăn nhó, em mà không đi thì có gì thú vị.- Thôi ta cũng không đi nữa!- dù cuộc hẹn này tốn không ít công của

người Devils năn nỉ hắn và hắn mãi mới đồng ý, nhưng “vợ hắn” không muốn thì hắn “không được phép đi”.

- Làm thế sao được! Đi đi anh!

- Không!- Hắn ngồi phịch xuống chán nản, nhưng nghĩ tới thời gian sẽ ở bên em lại vui vẻ trở lại ngay.

- Nhìn mặt anh nhiều quá chán lắm! Mà nhà toàn cửa kính thế này, muốn

làm gì cũng khó!- Em vẫn muốn hắn đi, công việc của một người lãnh đạo

rất quan trọng, không thể vì một lí do cỏn con nào mà để lỡ được.

- Cái gì? – Hắn giật mình, biết em nói đùa nhưng em kì cục quá, nếu biết hắn đi đâu thì liệu em có “cao cả” thế này không, lại còn cười được

nữa.

- Em định làm cái này, nhưng mà anh ở nhà thì …!

- Nói dóc!- Hắn nhìn em đoán già đoán non- Làm gì?

- Em định làm một chiếc bánh kem!- em cười vui lắm.

- Bánh kem?- Hắn ngạc nhiên- Nhân dịp gì?- Ước muốn của hắn là được ăn bánh kem do em làm, điều này sẽ thành hiện thực sao?

- Em định giấu, nhưng … tại anh hỏi đấy!- em nũng nịu.

- Cho anh à?- Hắn cười tươi lắm, một niềm vui thăng hoa.

- Sắp sinh nhật anh mà!- em chu đáo quá.

- Đâu có, còn những mười ngày nữa!- Hắn thoáng buồn vì em nhớ nhầm ngày.

- Thì phải làm sớm chứ, không thì hôm ấy anh ăn nhiều bánh kem quá ngán bánh em rồi! Em làm dở lắm!- em ngãi đầu.

- Không! Không ngán!- Hắn lại cười, bên em hắn đã không chỉ cười và còn cười rất nhiều, vòng tay ôm em, hắn hôn nhẹ lên má.- Ai bảo dở, rất

ngon!- Dù chưa ăn nhưng hắn đã thấy ngon lắm rồi, cái bánh em làm cho

anh trai em, hắn biết hình thức của nó không đẹp, nhưng cái hắn cần là

tấm lòng thì nhiều vô vàn.

- Ăn chán lắm, sợ anh không ăn nổi thôi!- Em e ngại, nhưng nếu có bị chê thì em cũng muốn làm.

- Ăn hết luôn ấy! Không để chừa một mẩu nhỏ nào đâu cưng à!- Hắn để mũi mình chạm vào mũi em, lắc nhẹ mái đầu.

- Cưng á? Eo ơi…- Em khẽ nổi da gà, nhưng nghe dễ thương lắm.

- Cho anh làm với!- Giờ thì hắn đã tin là có thiên đường trong cuộc sống này.

- Không! Một mình em làm thôi!

- Sao thế?- Hắn vẫn ôm em thật chặt.

- Ứ ừ! Em không cho… Mà anh đi làm việc đi anh, đi sớm về sớm, nhanh lên để em còn thực hiện kế hoạch.

- Hay anh vào đánh một giấc rồi…

- Anh không đi làm thì em cũng không làm cho anh đâu!- Em muốn hắn tập trung vào công việc.

- À thì đi! Vợ ở nhà đợi anh nhá!- Hắn đứng dậy và đi ra ngoài ngay, nếu đi chậm sẽ bị em bắt bẻ cái từ “vợ” thì ngại lắm.

Hắn không kịp thay trang phục đã vội ra cửa, chỉ nghĩ tới lúc về thôi đã khiến con tim rộn ràng. Được rồi, hắn sẽ đi làm theo ý em, một tiếng, à không chỉ nửa tiếng để gặp cô gái Ruby gì đó chiều lòng Devils thôi,

rồi sẽ phải chuẩn bị sinh nhật cho mình nữa. Hắn cười sản khoái, suốt 25 năm qua là 25 cái sinh nhật hoành tráng với những món quà cực kì chất

để “ngoại giao”, nhưng sẽ không bằng sinh nhật lần này với em được đâu.

Đúng rồi, phải nhân dịp này để cầu hôn với người con gái mà hắn yêu! Hắn cười một lần cuối thật hạnh phúc rồi nụ cười tắt ngấm. Bước vào tòa nhà với một vẻ mặt lạnh như băng.

*

* *

Đúng như lời đồn đại, Ruby có một nét đẹp kiêu sa mà