Teya Salat
Người Đẹp Phải Mạnh Mẽ

Người Đẹp Phải Mạnh Mẽ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324240

Bình chọn: 8.00/10/424 lượt.

n

được lại cúi xuống hôn trộm một cái.

Vừa xấu hổ tránh cái hôn, Vệ Tử vừa nhớ đến những

lời đồn về Trác Bằng Phi lan truyền trên mạng, trong lòng dâng đầy

cảm giác ngọt ngào, hạnh phúc lại có thể đến nhanh chóng và dễ

dàng như vậy.

Không nhớ một nhà văn nào đấy đã nói, nếu có một

vật gì đó tốt đẹp tới mức không giống thật, thì phần nhiều nó đều

không có thật, sau đó Vệ Tử nhớ lại tình cảm ấy của mình, không

thể không thốt lên rằng nhà văn ấy đã đưa ra một kết luận hết sức

chính xác.

Ngày hôm sau, thời gian hẹn mọi người đi ăn cơm đã

sắp đến mà mãi chẳng thấy Trác Bằng Phi liên lạc với cô, Vệ Tử

đành phải gọi điện đến hỏi, thì các bạn cùng phòng với Trác Bằng

Phi nói rằng anh đã ra ngoài, cô lại gọi vào di động nhưng chẳng thấy

ai nghe máy.

Có thể anh ấy đang ở trong nhà vệ sinh quên mang điện

thoại, nên các bạn trong phòng tưởng lầm rằng anh ấy đã ra ngoài, Vệ

Tử nghĩ ra những lý do hợp lý nhất cho Trác Bằng Phi, rồi quyết

định xuất phát trước, tới chờ dưới chân cầu thang ký túc xá của anh

ta.

Dặn dò các bạn cứ chờ ở trong phòng, Vệ Tử trong

lòng tràn trề niềm vui tới khu ký túc xá của nam sinh viên. Đồng

thời thấy hối hận rằng từ trước tới nay chưa bao giờ mình lại có

một quyết định ngu xuẩn như vậy.

Hoàng hôn đã tắt, trời tối dần, nhưng ánh sáng còn

sót lại đủ để cho Vệ Tử nhận ra, một đôi trai gái đang ôm hôn nhau

thắm thiết trong góc cầu thang của ký túc xá nam, và cậu thanh niên

kia chính là người bạn trai mới của cô - Trác Bằng Phi.

Chương 10

Từ trước tới nay chưa bao giờ Vệ Tử gặp phải và

cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại rơi vào hoàn cảnh ấy, không thể

lý giải được vì sao người con trai tối qua còn nói rằng thích mình

lại có thể ôm hôn một cô gái khác ngay sau hai mươi tư tiếng đồng hồ.

Thế nên cô đứng như trời trồng tại chỗ, sững sờ

nhìn hai người ấy, cho đến khi họ buông nhau ra, quay đầu lại.

“A Tử!” Nhìn vẻ ngạc nhiên, rồi xót xa ân hận, và

sau đó là vẻ bối rối của Trác Bằng Phi, Vệ Tử vẫn còn đáp lại

một câu theo bản năng: “Em ở đây”. Nói xong, cô mím chặt môi lại, không

nói thêm lời nào nữa, Vệ Tử đã trả lời Trác Bằng Phi theo thói quen

mỗi lần anh gọi cô, lần này cũng thế.

Vệ Tử nhìn hai bàn tay đang nắm của hai người, rồi

lại nhìn vẻ mặt nửa cười nửa không của cô gái mặc áo đỏ xinh đẹp

đứng bên Trác Bằng Phi, không nói câu nào, quay đầu bỏ đi.

Trác Bằng Phi nhìn theo bước chân đang rời đi của Vệ

Tử, vùng mạnh bàn tay đang bị giữ chặt, định đuổi theo, nhưng lưng anh

nhanh chóng bị cô gái kia ôm chặt lấy: “Bằng Phi, sớm muộn gì cũng

có ngày này, nói sớm hơn thì tổn thương sẽ bớt đi một chút”. Giọng

nói đó không to cũng chẳng bé, đủ để lọt vào tai của Vệ Tử, vì thế

bước chân của cô càng nhanh hơn.

Vệ Tử không biết mình đã trở về phòng như thế nào,

vừa bước vào cửa thì nhìn thấy Lưu Hiểu Tinh và Dương Sương đang tranh

cãi xem áo của ai chật hơn, họ thấy cô liền hỏi: “Đến lúc đi rồi

chứ gì? Trác Bằng Phi đang ở dưới lầu à?”, phòng có một chàng rể

là một chủ tịch Hội sinh viên cũng oách lắm chứ.

Chỉ một câu đơn giản thôi mà khiến Vệ Tử nước mắt

giàn giụa, lúc đầu chỉ lặng lẽ tuôn ra, rồi bỗng nhiên sau đó là

tiếng nức nở, và cuối cùng là tiếng gào khóc.

Cả phòng đều ngớ người, định hỏi xem đã xảy ra

chuyện gì, nhưng Vệ Tử vẫn nức nở không thành tiếng.

Mọi người đều biết chuyện ắt hẳn có liên quan đến

Trác Bằng Phi, nhưng Vệ Tử không chịu nói, mọi người không biết rút

cục là chuyện gì, nên chỉ còn biết nói mấy câu an ủi.

Trong cuộc chiến chủ tịch Hội sinh viên toàn trường

VS hoa khôi Vệ Tử lần thứ hai, Vệ Tử đã thua, thua một cách thảm

hại, ít nhất trong con mắt của những người đứng ngoài là như vậy.

Những ngày sau đó, nhìn thấy Trác Bằng Phi tiếp tục

cặp kè dính đôi với Trình Hồng - hoa khôi khóa trước của trường, mấy

người bạn cùng phòng của Vệ Tử rất bất bình. Dương Sương đã dùng

hết mọi khả năng, cuối cùng cũng tìm ra được nguồn gốc của vấn đề

gần với sự thật nhất.

Thì ra, năm ngoái sau khi bị Trình Hồng bỏ rơi, Trác

Bằng Phi đã thề rằng sẽ tìm bằng được một cô gái xinh đẹp hơn làm

bạn gái, vì thế từ khi sinh viên khóa mới chưa nhập trường, anh ta đã

lợi dụng các mối quan hệ trong Hội sinh viên, xem ảnh của tất cả sinh

viên khóa mới.

Cũng có nghĩa là, từ khi Vệ Tử chưa vào trường thì

đã bị Trác Bằng Phi chấm là đối tượng theo