
hớ, em đều muốn đến chết những thứ em cùng bảo bối mua ở Los Angeles vẫn đang ở trong vali của anh, chán ghét!
Nhiều ngày như vậy mới trở về!”
Lời nói dối của nàng khiến cho khuôn mặt cười yếu ớt của Mạc Lặc Nghị Phàm trong nháy mắt sụ xuống, thương tâm thêm thất
vọng buông nàng ra, cúi đầu chăm chú nhìn khuôn mặt của nàng, hận không
thể lập tức bẻ gãy cần cổ của nàng!
“Nghị ca ca, anh làm sao vậy? Không phải là đem đồ của em và
bảo bối đánh mất rồi chứ?” Lâm Duyệt chớp mắt buồn ngủ, vô tội hỏi, không ý
không tứ mà có thể khiến người ta hộc máu mũi.
“Không có.” Mạc Lặc Nghị Phàm cắn răng hồi đáp.
Sau khi biểu đạt bản thân hoàn toàn không thương hắn xong, Lâm Duyệt mới nghiêm trang hỏi: “Nghị ca ca, chuyện tình bên Nhật Bản kia
vẫn thuận lợi chứ? Có xảy ra chuyện gì hay không?”
Mạc Lặc Nghị Phàm trầm mặc một trận, nhẹ nhàng mà gật đầu một
cái: “Coi như thuận lợi.” Trên thực tế, căn bản là không hề có tiến triển,
nhưng là hắn không thể nói với nàng như vậy, đỡ khiến nàng phiền
lòng theo.
Hắn cúi đầu, hôn lên khóe mi nàng, nói nhỏ: “Duyệt Nhi, đêm
nay anh còn muốn ôm em ngủ.”
“A?” Lâm Duyệt sửng sốt một chút, ha ha cười gượng : “Này…
Không tốt lắm đâu?”
“Chúng ta là vợ chồng.” Mạc Lặc Nghị Phàm lần thứ n nhắc lại
cái sự thật này, tuy rằng là thiếu giấy đăng ký kết hôn, bất quá con đều có
rồi, coi như là nổi danh có thực đi.(Không phải hữu danh vô thực đâu nhé)
“Nhưng là chúng ta còn không có xác định được rốt cuộc
có phải hay không phải.” Lâm Duyệt nói, nàng đã xác định bản thân không
phải, tuy rằng nàng rất muốn ở cùng hắn cùng tiểu Thư Tình cả đời, nhưng là dù
sao Diệp Giai vẫn còn, vậy nên không thể giao bản thân ra được, đến lúc đó có
khóc cũng không ra nước mắt ý chứ.
“Nhưng là anh đã chứng thực.” Mạc Lặc Nghị Phàm tuy nói là
đang tìm kiếm sự đồng tình của nàng, nhưng là người đã nằm áp sát bên người
nàng, hai tay ôn nhu vòng qua ôm nàng.
Lâm Duyệt biết rõ phản đối của bản thân tựa hồ không có hiệu
quả, đành phải nỗ lực kiếm tý lợi ích, ghĩ nghĩ sau từ trong lòng hắn tránh đi
ra. Ngồi dậy nói: “Anh muốn ngủ ở đây cũng được, em có điều kiện.”
“Nói ra nghe một chút.” Mạc Lặc Nghị Phàm ngồi dậy theo, tựa
tiếu phi tiếu nhìn nàng, tiểu phu nhân của hắn, thế nào luôn thích trao đổi
điều kiện với hắn chứ?
Lâm Duyệt nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, nghiêm túc
nói: “Thứ bảy này bọn em mở hội tộc trưởng, em muốn anh làm người nhà của em
tham gia hội.” Không có biện pháp, Tiểu Thiên bị cái tên đáng chết Diệp
Tường Phi kia bắt đi công tác, nàng không thể không tìm một người khác.
“Không thành vấn đề nha, phu nhân tham gia hội tộc trưởng,
làm chồng như anh tham gia là chuyện thường.” Mạc Lặc Nghị Phàm ngay cả một
chút lo lắng đều không có, đáp ứng ngay lập tức.
“Anh đừng có nói với em là muốn lấy danh nghĩa lão công để
tham gia hội tộc trưởng nha.” Lâm Duyệt giơ ngón trỏ dí dí vào mặt hắn nói.
“Anh vốn chính là lão công của em, không phải sao?” Mạc Lặc
Nghị Phàm tà ác cười túm lấy ngón tay của nàng, đặt ở bên miệng hôn một cái.
Lâm Duyệt tức giận mắt trợn trắng, đẩy hắn một cái nói: “Anh
đang muốn ở trường học của em phá thành một đống hỗn độn sao ? Em còn là học
sinh trung học, mang chồng đi khai tộc trưởng hội? Có muốn mang theo cả
tiểu Thư Tình nữa không? Chúng ta một nhà ba người đi nhé.”
“Nếu em vui, anh đương nhiên cũng không phản đối.” Mạc Lặc
Nghị Phàm cười một tiếng, cười đến càng thêm tà ác, thật là ý kiến tốt nha, hắn
ước gì nàng có thể đừng đi học nữa , cũng đừng đi làm, ngoan ngoãn đứng ở trong
nhà làm thiếu phu nhân là được rồi.
“Em phản đối!” Lâm Duyệt kháng nghị.
“Không phải vậy em còn muốn thế nào?” Mạc Lặc Nghị Phàm khẽ
động thân mình, dưới ngọn đèn hôn ám nhìn nàng.
Lâm Duyệt nghênh mắt nhìn hắn lớn tiếng nói: “Em muốn anh lấy
thân phận là anh họ của Lâm Duyệt đi tham dự tộc trưởng hội, có đáp ứng
hay không?”
Mạc Lặc Nghị Phàm ra vẻ không nguyện ý lắm cân nhắc một lúc,
thật lâu sau mới miễn cưỡng gật đầu: “Ân, anh sẽ suy nghĩ nghiêm túc một chút,
hôm nay quá muộn, chúng ta trước tiên đi ngủ.”
“Anh lại định giả bộ ngớ ngẩn để lừa em phải không, không muốn hứa cũng được, biết thân biết phận mà về phòng đi ngủ đi.” Tuy
rằng nằm ở trong lòng hắn ngủ rất thoải mái, nhưng mà trong đầu nàng lại luôn
tưởng tượng ra một đống ý nghĩ kỳ quái, dù sao người ôm bản thân mình chính là
một siêu cấp soái ca nha.
‘‘Anh đây cũng chỉ có thể nguyện ý.” Vì có thể ôm mĩ nhân
ngủ, Mạc Lặc Nghị Phàm đành phải để bản thân ủy khuất một lần, tộc trưởng
hội! Anh họ? Hẳn là không khó đi? Hắn đi là được chứ gì ?
“Anh thật sự đáp ứng rồi?” Lâm Duyệt hưng phấn mà kêu lên,
thật tốt quá, rốt cục tìm được người rồi! Nàng đang lo không tìm được người.
Không thể tưởng tượng được nhanh như vậy đã tìm được, thật sự là xa tận chân
trời gần ngay trước mắt nha.
“Đúng vậy, anh đáp ứng rồi.” Mạc Lặc Nghị Phàm nói xong, gắt
gao đem nàng ôm vào trong lòng, một cái xoay người đặt nàng ở dưới thân, bắt
đầu hôn từ cái miệng léo nhéo của nàng.
“Uy, trong hiệp nghị của