
ức giận 89đến nỗi e9dùng lực 7tay đẩy 06cánh cửa 9vang lên f“sầm”.
“Trợ 1lý Phương, ffchào buổi 05sáng.”
Tiếng 5egót giày ckêu vang trong 2một đại 2sảnh vô 7dcùng lớn, 0cùng lúc bacũng vang clên thật cfnhiều tiếng 5chào hỏi.
Cô 12miễn cưỡng 4giấu đi 7vẻ mặt 8tức giận b5ban nãy, kiếm 5lấy một 6nụ cười 9ôn hòa đáp dlễ, “ Vâng! 5dChào buổi bsáng!”
Sau 7bđó dậm 82chân từng 19bước tiến cvào gian thang 7cmáy có kiến 3trúc hết f5sức lạ 4mắt, ấn 5nút lên 3tầng trên 5cùng của 4tòa nhà.
Mấy 2ngày nay cô 8bận tối 7cmắt tối 6mũi trong 85phòng làm bbviệc, nguyên 6do là vì 73vốn dĩ 7có 10 người bbcùng làm eviệc, nhưng daNhã Lily b– một 6nhân viên f1quan trọng c4đã vắng 0amặt, cho e7nên công 4eviệc mới bdđùn đống ethế này.
Cô 93hít sâu bmột cái, 61lặng lẽ 6nén lửa 2giận xuống, 8sau đó gõ agõ cánh 5fcửa rồi 9đẩy vào 0phòng làm 5việc của 4Tổng giám 31đốc.
Vừa 7bước vào flà cảnh 25xuân nừng 0nực đập b9vào mắt 3cô, chỉ 5có điều 3địa điểm 7không phải 1ở trên 6giường aemà là trên 0ghế salon.
“A…. fc Vào đi, 1dùng sức, 8thêm chút 3bnữa đi…. c6 Ngô…………” 5Từng âm 9thanh rên 04rỉ phát 17ra từ nữ 2nhân nằm 8trên giường 2không khỏi 2khiến người ata phải 4frợn tóc 2gáy.
“Bảo 9fbối, thế 03này đúng 3chưa?” 9Nam nhân 5kia cũng 6không chịu 8yếu thế, 80luân phiên 3nâng lực 5đẩy mạnh 5vào, cũng dkhông quên ahỏi thăm 3bạn tình.
“A! 35Đúng… cừ….. anh 9thật tuyệt 91a…”
Nam 1chính nữ 93chính trên 63giường d4say mê đùa 4giỡn như 7vậy hiển fnhiên không a5phát hiện bđang có c9người đứng exem, cứ 1era sức ân 5dái nhau, afrên rỉ 5không ngừng.
Cảnh 8nóng này cđối với 7Phương Tiểu aLương không 22lạ chút 7nào, cho cnên cô thản enhiên lấy 8ftrong túi 98xách một csấp văn 6kiện, vừa 2đọc vừa 1chờ đợi 36bọn họ 1ađánh chuông dthu binh.
Thật 2vất vả, 8bcặp nam fnữ sau một 72hồi hoan eflạc cuối acùng thét eelên một 9âm đạo 9chói tai fbáo hiệu 14buổi tiệc 87vãn, bọn 0họ cuối 6ccùng đã 4dthỏa mãn.
Lan 5aNais theo 9tư thế 6thở dốc fvừa ngẩng 86đầu lên 6đã nhìn cfthấy Phương 36Tiểu Lương.
“Ách…. 3a Phương, 0dPhương trợ bdlý…..” c5Hắn lúng 3ctúng lên e4tiếng.
Phương fTiểu Lương 79vẫn giữ 2nguyên tầm 86mắt, nhàn 4nhạt cất 3alời nói bvới hắn, e“ Chờ 0e5 phút nữa cbtôi đọc 9xong văn 4kiện, thời dgian này 87hai người 81nhanh mặc b8lại quần fdáo, tôi 9có chuyện 0bmuốn nói fvới anh.”
Lily 7eđã hiểu 2ý, cầm 0lấy quần 5eáo vội e9vã mặc 49vào, hoảng a5đến mức c1nút ở tay 6áo vẫn a7chưa kịp echỉn chu f6liền chạy 5ra khỏi ephòng tổng dgiám đốc, 44thẳng tới bphòng thư 0kí.
Lan 57Nais mặc 8aquần áo 8mà cười dkhổ, trong clòng rất 33buồn phiền 7không hiểu b5vì sao gần 4eđây thường 8khiến Phương 2Tiểu Lương d3nhìn thấy csắc xuân 23của mình.
Chưa 8bđến 5 phút 3bđồng hồ, cPhương Tiểu fLương mắt drời khỏi c4văn kiện, 17đưa tia d6nhìn hướng dđến bộ 29mặt hư b1không có 7gì xảy era của Lan 0fNais, “Anh 07giải thích fđi, vì gì 8lại muốn fcùng Đồng 7bthị dây adưa quan ahệ?”
“Không 9phải chúng 7ta quan hệ, 9là bởi 3vì khách 4hàng cảm f2thấy so 4với Đồng 0bthị, lực d4hút của 0chúng ta 4mạnh hơn, 44cho nên mới 6chuyển hướng b3hợp tác 7cùng công b7ty ta.” 8Hắn phủ 9nhận.
Phương 7dTiểu Lương eahít sâu 6một cái, 4“Anh cho e0rằng tôi 49ngu ngốc 6lắm sao? 6Cho rằng dtôi không 9biết anh 0nhờ nhân 95viên nữ a5của mình alấy sắc 6đẹp tranh 5giành khách 14hàng sao?” cCô tức 83giận trừng dmắt nhìn ahắn.
“Đã avậy thì 5dsao? Giao e0thương quan 81trọng nhất 1là thủ 0đoạn, khách 9hàng muốn 6gì chúng 7ta đều a3phải cố 8hết sức 9đáp ứng.” 6Hắn vẫn ckhăng khăng amột mực.
”Lan 5Nais tổng 0giám đốc, 8ftôi nhớ aanh so với 97tôi hiểu 69rõ tác phong blàm việc 2của Lâm fbtiên sinh 8ethế nào.” 89Cô cố nén 6xuống tức 1giận, lạnh 72nhạt mà 2nói, “Tôi 7atin chắc rằng 64hắn nhất 2định sẽ 1không đồng 2ý anh làm 5như vậy. 5 Đối đầu 94với Đồng 1dthị đối 5với chúng cta có điểm 7nào ích dlợi? Anh cacũng nên 1rõ ràng 3lực ảnh dehưởng của 4dĐồng thị 7ở Đức 2cmạnh mức d7nào.”
“Vậy dnên trước dfmặt Đồng 77thị chúng a1ta nên phản akích một echút, nhân b1tiện củng 1cố địa 1dvị của fcông ty ở 2bĐức.” a1Hắn vui 39vẻ nói 93ra kế hoạch 3của mình.
“Lan c2Nais, hành 4động này 20của anh fdnhất định 8sẽ dấy bclên phong 4fba, đồng 1ethời cũng a4tuyên bố đối 1dđịch chính e6thức với 0bĐồng thị.” eCô hít sâu famột cái, 0bnhàn nhạt 1chỉ ra.
“Tại a0sao?” Hắn 3acòn ngây 7ngố không ahiểu tình ahuống.
“Anh 3fchiếm khách 3hàng của 29Đồng thị cnhiều như 4vậy chẳng bdlẽ cho rằng 4dtổng giám 1đốc Đồng 2fthị sẽ fbỏ qua chuyện cenày sao? 84Hay anh còn 56chưa nghe 06qua tổng 3giám đốc bĐồng thị 42xử trí 7tàn nhẫn 2như thế 7dnào với 3công ty Nhã 2Thái?”
Ban 7bđầu cũng 09là do bên 15Nhã Thái 53ti tiện 4bchiếm đoạt cmột lượng 61nhỏ khách 3hàng của eĐồng thị, 37tổng giám 03đốc Đồng 3thị lập 9tức dùng fkế làm 3cổ phiếu 71của Nhã 7Thái rớt 6giá dữ 8dội, rồi 1lại thu 1emua số lượng 56lớn. Sau bekhi chiếm 43hữu Nhã 4bThái, liền 69phân hủy 3nó thành 7một ngành 0nhỏ trong 1Đồng thị, 0khiến cái 1tên Nhã 4Thái biến 6fmất khỏi e3trái đất 5từ đó.
“Anh 2cho rằng 18hắn sẽ 9bdễ dàng 4dbỏ qua cho 5danh sao?”
Khuôn d2mặt Lan c9Nais từ 4từ c