Insane
Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329293

Bình chọn: 8.00/10/929 lượt.

i

ngang hàng với cô, nhưng, là một thanh xuân ngọc nữ chân chính." Lạc Anh châm chọc, khinh thường.

Lục Tâm tức lắm, nhưng lại không dám nổi giận, cô ta không chọc nổi,

nhưng mình cũng không phải là dễ chọc. 45 Cô điều chỉnh lại cảm xúc sau

đó rất kiêu ngạo nói.

"Tôi được Niệm đưa lên, hơn nữa, trong thời gian tháng, cô đùa giỡn à?"

Lạc Anh cười khinh miệt, ôm chầm lấy Phàm Dịch Hân sau đó hớn hở hỏi cô ấy.

"Dịch Hân, chị sẽ để cho giấc mơ minh tinh của em trở thành sự thật, như thế nào? Nhị tiểu thư Phàm thị trở thành vầng sáng, sẽ thay đổi tất cả, hơn nữa em thật sự là một Băng thanh ngọc nữ. b Thấy sao?"

"Tốt, em đương nhiên có thể, em nằm mộng cũng muốn trở thành nữ minh

tinh, em tin tưởng em sẽ vượt qua người chỉ biết dựa vào kẻ khác." Phàm

Dịch Hân nhẫn tâm châm chọc.

Lạc Anh chỉ cười nhạt, không có nhìn Lục Tâm, bởi vì biết sắc mặt cô ta

tuyệt đối không tốt, nếu như cô ta không mang người khác ra làm bia đỡ

đạn, cô còn có thể lưu tình.

Lục Tâm bị tức không nhẹ, không thể làm gì khác hơn là nghẹn ngào kêu, Phàm Niệm Ngự chưa nói qua một câu.

"Niệm, anh xem."

Lạc Anh khẽ cau mày, da gà cũng rớt đầy đất, chẳng lẽ cô ta thật cho là Phàm Niệm Ngự giúp được cô ta.

Phàm Niệm Ngự nhìn Lạc Anh, sau đó nâng mặt cô gái của mình lên hôn, thanh âm rất cưng chìu.

"Yên tâm, không ai có thể rung chuyển địa vị của em." Phàm Niệm Ngự nhẹ

giọng dụ dỗ. Lục Tâm vui vẻ rúc vào trong ngực Phàm Niệm Ngự, sau đó

khiêu khích nhìn Lạc Anh.

Phàm Dịch Hân hung tợn nhìn Lục Tâm, thật muốn bẻ gãy mặt hồ ly của cô

ta. Lạc Anh chỉ cười lạnh, cuối cùng đứng lên, từ trên cao nhìn xuống

hai người, ánh mắt lạnh lẽo.

"Lục tiểu thư, xem ra kim chủ rất thương cô." Lạc Anh châm chọc.

Lục Tâm kiêu ngạo nói: "Đương nhiên"

Lạc Anh đi tới, khẽ cúi người, nâng cằm Lục Tâm lên quan sát, sau đó

nói: "Không tệ, chính là mỹ nhân, khó trách Tiểu Niệm sẽ quỳ gối dưới

váy cô." Lạc Anh mặc sức nâng cô ta. Tất cả mọi người tò mò nhìn hành

động của Lạc Anh.

Lục Tâm đang kiêu ngạo, thanh âm lạnh lùng của Lạc Anh lại truyền đến lần nữa.

"Ngày mai tôi sẽ phong sát cô triệt để, cô có thể đi cầu xin Tiểu Niệm,

tôi ngược lại muốn nhìn. 9 Phàm thị, cùng Lạc thị, thắng lợi cuối cùng

sẽ thuộc về ai." Lạc Anh nói chuyện khiến mọi người hít vào một hơi.

Lục Tâm ngạc nhiên nhìn Lạc Anh, thanh âm run rẩy: "Cái... aa cái gì?"

Lạc Anh khẽ cong khóe miệng, buông cằm cô ta ra, sau đó lại nói tiếp.

"Tôi nhớ rõ, có một vị tiểu thư Kim Thiện cũng là người tình lâu nhất

của Tiểu Niệm, cũng rất nổi danh, sau đó cô ta phải dùng sức đổi thân.

Xem cô lợi hại, hay vị Kim tiểu thư kia lợi hại, Lạc Anh tôi tuyệt đối

giữ lời. Tiện thể nói cho cô biết. b Mặc dù Tiểu Niệm làm chủ Phàm thị,

nhưng Dịch Hân cũng có cổ phần."

Mọi người đều bị Lạc Anh làm kinh sợ. Sắc mặt Phàm Niệm Ngự tối đen, môi mỏng mím chặt nhìn Lạc Anh.

Lạc Anh nhàn nhạt nhìn Phàm Niệm Ngự, kéo ra nụ cười.

"Tiểu Niệm, chúng ta tranh tài đi, anh có thể đem hết toàn lực duy trì

cô gái của anh, tôi sẽ dùng Lạc thị hủy diệt cô ta. Anh thấy thế nào?"

Tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, cũng biết Lục Tâm chỉ là con cờ, chân chính chiến đấu là Lạc Anh cùng Phàm Niệm Ngự.

Phàm Niệm Ngự vươn tay nắm cằm Lạc Anh, thanh âm lạnh nhạt: "Lạc Anh, em muốn sao? Nếu em muốn anh có thể hủy diệt cô ta."

Phàm Niệm Ngự vừa nói xong, Lạc Anh cũng không kinh ngạc, nhưng Lục Tâm

rất kinh ngạc, hoàn toàn không tin tưởng lỗ tai mình, vội vàng nói:

"Không cần, Niệm, anh đang đùa giỡn thôi."

"Cầu xin Lạc tiểu thư." Phàm Niệm Ngự nhìn Lạc Anh, lạnh nhạt nói.

Lục Tâm nhìn Lạc Anh, rốt cuộc biết giữa hai người có cái gì không đúng, nhưng vì tiền đồ không thể làm gì khác hơn là hạ thấp mặt mũi.

"Lạc tiểu thư, cầu xin cô đừng phong sát tôi."

Lạc Anh né tránh bàn tay của Phàm Niệm Ngự, sau đó ngồi trở lại chỗ đối diện, cuối cùng thản nhiên cười.

"Lục tiểu thư, chỉ đùa một chút, không nên tưởng thật. e Ngày mai đến tổ diễn trình diện." Lạc Anh hời hợt vui đùa một câu.

Lục Tâm càng thêm kinh ngạc, nói giỡn, cô nghi hoặc nhìn Lạc Anh dường như là muốn nhìn được cái gì?

Lạc Anh nhìn Lục Tâm mở miệng nói: "Chẳng lẽ Lục tiểu thư không muốn làm nghệ sĩ dưới chân Lạc thị?"

"Không có, không có." Lục Tâm vội vàng nói.

Lạc Anh chỉ cười cười, thật ra thì lời nói của Phàm Niệm Ngự làm cô có

chút ứng phó không kịp, nhưng cô sẽ không thua, cô nhất định sẽ không

thua.

Lạc Anh liếc Bạc Dực giống như nhớ đến chuyện gì, nói một câu khiến tất cả mọi người đều ngừng thở, bao gồm bản thân anh ta.

"Bạc thiếu gia, tôi nghe nói anh cũng nằm trong phạm vi đối tượng xem

mắt của tôi, như thế nào, có muốn chúng ta lui tới hay không."

"Phốc" Phàm Dịch Hân mới vừa uống liền phun.

Lông mày Phàm Niệm Ngự khẽ nhướng. 3 Bạc Dực không kém điểm ngã nhào, thật ra thì ngày hôm qua anh mới biết.

"Lạc tiểu thư, tôi nghĩ chúng ta không thích hợp." Đầu Bạc Dực đầy mồ

hôi lạnh, thỉnh thoảng còn liếc người đàn ông bên kia. d Chỉ sợ sẽ xông

qua chặt mình làm trăm mảnh.

Lạc Anh chỉ cười nhạt: "Bạc thiếu gia, cự tuyệt tôi, anh khô