Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Nhật Ký Báo Thù

Nhật Ký Báo Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325382

Bình chọn: 8.00/10/538 lượt.

cũng không có ai biết, nhưng mà Ngũy Vụ lại cảm thấy có gì đó, anh thấy tâm trạng Diệp Thiên Tuyết

nhẹ nhõm hơn, nhưng những điều khác lại u ám, nặng nề hơn rất nhiều, rất là tò mò muốn biết vì sao, cuối cùng Ngũy Vụ cũng ra ngoài thăm dò.

Lúc này là ngày đến trường ghi tên, trong đám đông ồn ào, nhốn nháo Diệp

Thiên Tuyết được Ngụy Vũ bảo vệ rất tốt, không để cho cô bị va chạm gì

với đám đông đó.

Nghe thấy Ngụy Vũ hỏi, Diệp Thiên Tuyết trả lời: “Ừ, làm được một số việc, tất nhiên vui rồi”

Hình như Ngụy Vũ lại cao hơn một chút, bởi vì tập luyện giảm câm, tập luyện

điều độ nên cơ thể cũng rất cân đối, lúc đứng ở bên cạnh Diệp Thiên

Tuyết, làm cho người khác cảm thấy rất có ý tứ, rất xứng đôi

Nghe thấy Diệp Thiên Tuyết không có ý trả lời, vẻ mặt Ngụy Vũ dần dẩn có

chút bất mãn: “Tiểu Tuyết à, thiệt là có chuyện gì không nói cho tớ biết được sao?”

Đối mắt với ánh mắt của Ngụy Vũ, tâm trạng của Diệp

Thiên Tuyết cũng dần buông lỏng, nhẹ nhàng cười, sau đó cô lại cười híp

mắt khoác tay Ngụy Vũ, ngửa đầu nhìn anh: “Về sau không thể gọi cậu là

nhóc mập nữa rồi, Tiểu Mập đã trở thành thanh niên anh tuấn rồi”

Mặt Ngụy Vũ chợt đỏ lên. Eidtor: Hương Xinh

“A, Tiểu Mập sao mặt lại đỏ mặt vậy” Diệp Thiên Tuyết quay mặt sang, đột

nhiên thấy vẻ mặt của Ngụy Vũ, có chút ngạc nhiên la lên. Ngụy Vũ quay

mặt đi cố gắng cho tâm trạng mình bình tĩnh trở lại, mới quay mặt lại

cười nói: “Tiểu Tuyết chúng ta đi ghi danh thôi, ghi tên xong là hết à”

Diệp Thiên Tuyết không nghi ngờ gì, cười đống ý.

Hai người xếp hàng đi nộp tiền, xong mới tới chỗ giáo viên báo cáo, Diệp

Thiên Tuyết đang chuẩn bị rời, thì bị thầy giáo gọi lại: “Thành tích của Tiểu Tuyết gần đây rất tốt, có bí quyết gì vậy? Có thể chia sẻ cho các

bạn biết được không?” Diệp Thiên Tuyết bật cười: “Thầy Tào, em chỉ mời

gia sư về nhà dạy, mỗi ngày ba giờ, sau đó thì làm đề thi thôi” Cô nhìn

thấy sự thất vọng của thầy Tào khi nghe cô nói.

Ngụy Vũ đi sau

lưng Diệp Thiên Tuyết, ra khỏi đám đông mới nói: “Tiểu Tuyết, vị gia sư

kia cũng thật lợi hai à. Nghe nói gần đây Liễu Phĩ Phỉ cũng mời gia sư,

chỉ sợ lại tìm cậu gây phiền toái.”

Diệp Thiên Tuyết vừa cười vừa khoát tay: “Chuyện của cô ta thì liên quan gì tới tớ”

Hai người vừa nói chuyện, vừa đi ra cổng trường, vừa tới của, nghe thấy có người kêu tên mình: “”Diệp Thiên Tuyết”

Quay đầu lại, Ngụy Vũ và Diệp Thiên Tuyết thấy Tô Vũ chạy tới, trên mặt mặc

dù không có biểu hiện gì, nhưng trong mắt rõ ràng lộ ra vẻ thất vọng.

Diệp Thiên Tuyết nhíu mày, nhìn anh đi tới, còn cách ba bốn bước thì Ngụy Vũ dừng lại hỏi: “Sao gần đây cậu không đến tìm tôi? Ngày đó quả thực có

tin muốn nói cho cậu biết”

Nghe lời Tô Vũ nói, Diệp Thiên Tuyết

mới nhớ mình quên không gọi điện thoại cho Tô Vũ, lập tức cười nói: “Tôi quên mắt, có chuyện gì vậy?”

Tô Vũ liếc nhìn Ngụy Vũ, thấy người bên cạnh Tiểu Tuyết không có hành động gì, thì hất cằm nhìn Ngụy Vũ.

“Cậu xem, bạn của cậu, một chút ý tứ cũng không có” Tô Vũ chậc lưỡi cảm

thán, “Biết rõ tôi với cậu nói chuyện bí mật, còn cố tình đứng ở đây như cái cọc gỗ, cũng không biết tránh đi”

Diệp Thiên Tuyết tò mò nhìn anh: “Chẳng lẽ chuyện câu nói với tôi không thể cho người khác biết”

Tô Vũ không chút do dự gật đầu: “Dĩ nhiên” Sau đó chuyển sang nhìn

Ngụy Vũ cười mà như không: “Tôi nói cậu này, cậu đi ra chỗ khác một

chút, chờ chúng tôi nói xong việc rồi quay lại”

Nghe Tô Vũ nói

như vậy, Diệp Thiên Tuyết nở nụ cười: “Không có việc gì, Tiểu Mập là bạn của tôi, tôi không có gạt gì cậu ấy hết” Tô Vũ nghi ngờ hỏi lại: “Cậu

chắc chứ? Tin tức liên quan tới Liên Trân Trân còn có cả Liễu Phỉ Phỉ

nữa”

Nụ cười trên mặt Diệp Thiên Tuyết chợt cứng lại, theo bản năng liếc nhìn Ngụy Vũ.

Trong lòng Ngụy Vũ cảm thấy đau xót, vội vàng cười nói: “Thôi, để tớ đi qua

bên kia, Tiểu Tuyết nói chuyện xong, rồi qua bên kia tìm tớ” Anh đi được hai bước, Diệp Thiên Tuyết mới kịp phản ứng, kéo anh trở lại: “Không có việc gì, nhiều người biết như vậy còn bí mật gì nữa. Tiểu Mập cậu ở lại đây đi”

Thấy Diệp Thiên Tuyết đuổi Ngụy Vũ đi, Tô Vũ hừ một

tiếng, nhìn Diệp Thiên Tuyết: “Cậu nói cho tôi biết Vương Kỳ Ngọc ở đâu, tôi liền nói tin tức này cho cậu biết, cậu không để cho hắn ta rời đi,

tôi chỉ có thể làm như vậy thôi” Diệp Thiên Tuyết ngẩn người ra, nhìn

lên, nhìn xuống đánh giá Ngụy Vũ một hồi.

Bị cô nhìn như vậy,

Ngụy Vũ cũng hơi giận, thẹn quá thành giận: “làm gì vậy, không muốn nghe thì thôi, làm gì mà nhìn bằng ánh mắt hoài nghi như vậy”

Diệp Thiên Tuyết lắc đầu nói: “Không, không phải hoài nghi, chẳng qua là cảm thấy, thật không thể tưởng tượng nổi”

Ngụy Vũ ở bên cạnh lắng nghe, cảm thấy trong lòng như nở hoa.

Tô Vũ này, cư nhiên cảm thấy có hứng thú đối với Vương Kỳ Ngọc, về sau chỉ sợ rước khổ vào thân thôi, chỉ là nhìn Tô Vũ, muốn cười nhưng lại phải

kìm xuống, bình tĩnh nói với anh ta: “Nhà cô ấy hôm nay có chút việc,

nên không tới, cậu muốn nói gì với cô ấy, nói cho tôi biết cũng giống

nhau cả thôi”

Diệp Thiên Tuyết quay mặt, ánh mắt có phần quái dị nhìn N