Nhất Túy Hứa Phong Lưu

Nhất Túy Hứa Phong Lưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329121

Bình chọn: 7.00/10/912 lượt.

nên. Làm ra việc này nhất định là người ở ngay lúc ấy, mà khi đó chỉ có trưởng lão hai bên tộc.

Nếu là người của Liệt Diễm tộc sẽ không nóng lòng xuống tay, lúc sau trở về sẽ dễ dàng động thủ hơn. Chỉ có trưởng lão dưới tay hắn mới có thể thừa lúc hơn phân nửa người của Liệt Diễm tộc ở trong đây, tửu quán không còn nhiều người mới dám mạo hiểm ám sát như thế.

Vì để dẫn người nọ ra hắn ưng thuận việc này, Long Phạm biết suy nghĩ của hắn nên không có dị nghị, nhưng điều kiện tiên quyết là trăm năm chi ước chỉ có thể là một màn kịch. Nếu người nọ động thủ thì phải hủy bỏ việc này, nhưng bọn hắn đã phái không ít truyền sử giám sát hồi lâu cũng không thấy khác thường. Thánh nữ kia dần dần bình phục vẫn chưa gặp thêm nguy hiểm gì, mắt thấy thời gian trôi qua, Phùng Hoài sẽ đem người đưa tới, màn kịch lần này không biết nên tiếp tục diễn như thế nào?

“Nếu động thủ, người nọ sẽ không buông tha như vậy,” Lăng Lạc Viêm một tay vòng quanh Long Phạm thuận thế trở mình đặt Long Phạm nằm dưới thân, cúi người trực tiếp cắn xuống môi của hắn, “Gấp cái gì, Phùng Hoài còn chưa đem người tới, vẫn còn thời gian.” Tế ti của hắn rốt cục cũng có lúc sốt ruột.

Vì Lăng Lạc Viêm cắn lên môi trả thù, đầu lưỡi Long Phạm liếm qua răng của Lăng Lạc Viêm, cất lên ngữ thanh chậm rãi ngạo mạn, “Nhớ rõ lời ta nói, chạm vào thân thể của ngươi cuối cùng chỉ có một kết quả,” Bất luận nam nữ đụng vào người của hắn chỉ có một cái chết.

Chưa bao giờ đối với một người chấp nhất như thế, càng chưa bao giờ toàn tâm toàn ý muốn độc chiếm một người, duy chỉ có Lạc Viêm. Nghĩ đến cảnh tượng Lạc Viêm cùng người khác thân mật triền miên, tâm tư vốn trầm ổn yên tĩnh liền gặp cuộn trào mãnh liệt bốc lên, tràn đầy sát ý vô tận. Cảm xúc kịch liệt như thế ngay cả chính hắn cũng đều phải kinh ngạc. Muốn hoàn toàn giữ lấy không cho người bên ngoài chạm vào thân thể của Lạc Viêm cho dù chỉ là nửa điểm, từ sợi tóc đến mũi chân, mỗi một tấc một phân trên người đều chỉ có thể thuộc về hắn.

“Nếu là ta chạm vào người khác thì sao?” Lăng Lạc Viêm giơ môi lên, đôi mắt thanh lam trước mặt lạnh như băng tựa hồ bắt đầu nóng lên, ánh mắt Long Phạm nhìn hắn tràn đầy liệt hỏa làm cho hắn muốn tránh cũng tránh không được. Hắn có thể cảm nhận nam nhân nhìn như lãnh đạm thoát tục khi đối với hắn động tình đáy mắt lại tràn đầy nhiệt lượng. Tế ti của hắn nguyên lai là bá đạo như thế.

Đối với câu hỏi đầy tính khiêu khích của Lăng Lạc Viêm, Long Phạm cười khẽ kéo hắn xuống đem môi chuyển qua bên tai của hắn, “Ngươi sẽ hối hận Lạc Viêm. Ta sẽ cho ngươi hối hận vì chạm người khác.”

Nỉ non giống như thì thầm không chút để ý tựa hồ chỉ là thuận miệng nói ra, theo ngữ thanh hạ xuống, bên tai thỉnh thoảng bị môi Long Phạm nhẹ nhàng cọ sát, mềm mại mang theo hơi thở ẩm ướt như lông vũ lướt qua nhồn nhột.

“Đừng nói cho ta không nên làm cái gì, ta chán ghét người khác thuyết giáo ta.” Cũng ngữ thanh chậm rãi, gằn từng tiếng Lăng Lạc Viêm nhíu mi, hướng phía dưới nội sam màu trắng hôn lên, hàm răng có thể cảm giác được mạch đập dưới da, lưu lại hôn ấn đỏ thẫm bên cổ Long Phạm cho đến khi trong miệng dường như nếm được mùi vị huyết tinh hắn mới vừa lòng dời môi “Muốn ta không chạm người khác thì ngươi cũng phải như vậy. Nhớ rõ lúc sau trở về đừng để cho ta nhìn thấy mấy chuyện sắp xếp nguyệt, bằng không ta thấy một lần ta đốt một lần.”

“Hảo” Long Phạm gật đầu khẽ cười, đem Lăng Lạc Viêm đang nằm trên người kéo xuống ôm vào lòng ngực hôn lên môi hắn. Cho dù Lăng Lạc Viêm không nói thẳng nhưng nghe xong lời này Long Phạm làm sao không biết tâm tư của hắn, cũng như mình đều không chấp nhận đối phương chạm vào người khác. Chẳng qua không nghĩ đến Lạc Viêm đến nay vẫn còn lưu tâm chuyện lần trước nhưng như thế càng khiến hắn thập phần yêu thích.

Sắc trời mông lung, hai người dây dưa trên giường đến khi gần sáng. Khi Lăng Lạc Viêm đang tính toán đánh đòn phủ đầu, lấy tay thoát ra nội sam của Long Phạm thì xa xa truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.

“Tông chủ….” Ngữ thanh ngoài cửa do dự một chút, “Tông chủ, tế ti, Liệt Diễm tộc Phùng tộc trưởng đưa thánh nữ đến.”

Đứng ở trước cửa, Lâm Sở thần sắc ngoại trừ cẩn thận còn mang theo vài phần khác lạ, từ khi chứng kiến uy nghi của tông chủ ở si mị họa, hắn thật lòng khâm phục vị tông chủ này. Không nghĩ đến tông chủ và tế ti có quan hệ như vậy, nhớ đến tình cảnh hai người


80s toys - Atari. I still have