Teya Salat
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325010

Bình chọn: 10.00/10/501 lượt.

h và kỳ tài trong giới khoa học Tiêu

Tông rồi, thật là anh hùng xuất thiếu niên, hân hạnh hân hạnh. Nhất là

Lãnh tiểu thư" hắn chuyển đề tài, đối diện với cô, "Quả thực cùng với

anh trai cô đều là những người xuất sắc."

Lãnh Tang Thanh cau mi, một đôi mắt động lòng người tràn đầy vẻ cảnh giác, nghe những lời ấy,

có một chút kinh ngạc: "Ngài là chỉ...?"

Niếp Nhân Thế nhớ tới Lãnh Tang Thanh chỉ có một người anh trai, vì vậy nói tiếp: "À, là huynh trưởng của Lãnh tiểu thư."

Lãnh Tang Thanh trong nhất thời có cảm giác như hóa đá: "Niếp lão, biết đại ca của tôi?"

"Vâng, từng gặp một lần, nhưng cũng khiến cho kẻ khác suốt đời khó có thể quên." Hắn hình như suy tư một chút.

Lãnh Tang Thanh cắt ngang suy nghĩ của hắn, giọng điệu rất kiên quyết mà

nói: “Tôi tin rằng, Niếp lão rất có con mắt nhìn người, để Niếp lão xem

trọng, ba đứa trẻ Lãnh gia mỗi người đều rất nổi tiếng, chúng ta nên đi

thẳng vào vấn đề chính đi." Cô mặc dù không kiêng kỵ người khác bàn tán

về đại ca của mình, nhưng ít nhiều không muốn nghĩ tới bóng dáng của đại ca.

"Đúng là một cô gái làm cho người khác phải nể phục, chỉ

bằng điểm ấy, cô trong lòng tôi đã vượt xa đại ca của cô rồi." Niếp Nhân Thế quả quyết mà nhìn vào đôi mắt của Lãnh Tang Thanh.

Trong lòng Lãnh Tang Thanh có chút mừng thầm, khóe miệng vô ý mà cong lên.

Niếp Nhân Thế xoay người, làm động tác "Mời": "Các vị, mời ngồi." Ba người

đều ngồi một bên sô pha, bản thân ngồi xuống đối diện với bọn họ.

Sau khi ngồi xuống Tra Nhĩ giáo sư lại tỉ mỉ mà đánh giá Niếp Nhân Thế,

thực ra từ khi gặp hắn tới giờ, Tra Nhĩ giáo sư cũng không ngừng quan

sát hắn, điều đó cũng sớm bị Niếp Nhân Thế phát hiện.

"Không biết cách ăn mặc của tôi ngày hôm nay có ảnh hưởng tới tâm tình Tra Nhĩ giáo sư không, nếu có, tôi cảm thấy rất áy náy." Nói xong, hắn đem cái tẩu

đặt trong miệng hút một hơi.

"À, không phải, Niếp tiên sinh hiểu

lầm rồi, tôi chỉ đang quan sát tình trạng bệnh của ngài." Ông đẩy đẩy

gọng kính tiếp tục nói: "Từ trong đôi mắt ngài có thể nhận ra gan của

ngài có chút bị tổn thương, hẳn là liên quan đến thói quen uống rượu của ngài, mà hô hấp của ngài có chút tạp âm, âm thanh vọng từ phía sau, cho nên là từ phổi của ngài vọng lại, tôi nghĩ cái kẻ đầu sỏ gây nên việc

này chính là thứ trong tay ngài. Đây đều là chút chứng bệnh đơn giản,

không cần lo ngại, tôi quan sát thân thể ngài, thật sự không phát hiện

ra ngài bị bệnh gì ở não, cho nên..."

"Ha ha ha..."Niếp nhân Thế

cười sang sảng: "Tra Nhĩ tiên sinh quả nhiên là cao nhân, chỉ hơn mười

phút quan sát ngắn ngủi, là có thể nhìn ra được chứng bệnh bên trong

người tôi, Niếp mỗ cũng nói thực với các vị, trước đây trên danh nghĩa

là mời các vị đến đây chữa bệnh cho Niếp mỗ, nhưng thật ra người muốn

trị bệnh, không phải là tôi."

Một già một trẻ, lộ vẻ vô cùng kinh ngạc, Lãnh Tang Thanh đã sớm dự liệu được tình huống này, hắn cũng

giống như những kẻ có tiền khác thường sử dụng phương thức này, trong

lòng cô bắt đầu suy đoán rốt cục người phải điều trị là ai, con riêng?

Hay lại là một nữ minh tinh quốc tế có sắc đẹp mê hồn, không, có lẽ là

một nam minh tinh cũng không nói chừng, ai nói rõ được sự ham thích của

kẻ có tiền chứ?

Cô không hỏi người này là ai, trong lòng hiểu rõ

Niếp Nhân Thế chịu nhiều trắc trở như vậy, đơn giản là không muốn để

người khác biết chuyện này, huống hồ loại chuyện này mà càng truy hỏi, e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Niếp Nhân Thế thu hồi lại dáng

vẻ tươi cười lúc trước: "Tôi nghĩ đây là một cuộc phẫu thuật hết sức khó khăn, bởi vì nguyên nhân là thiết bị, tại đây tôi có thể lược bỏ một

chút khó khăn, chỉ có điều tôi không có phương pháp làm, chỉ có thể làm

như vậy. Điều trị rườm rà như thế, chỉ có thể giao cho mấy vị kì tài,

tôi mới có thể yên tâm."

Hắn không nói đến bốn vị kia, điều này làm cho Lãnh Tang Thanh càng cảm thấy kì lạ. Niếp Nhân Thế không phí thời gian cho việc nói chuyện,

rất nhanh mang ba người bọn họ đi đến chỗ khác, cánh cửa ở đây với cánh

cửa ở phòng khách đúng là rất giống nhau, ba người cũng không biết bản

thân có đúng là từ nơi này vào không. Ba người đi ra cửa, một hành lang

rất dài được bố trí trước mặt cũng giống nhau như đúc, chỉ có điều không ai chào tạm biệt vì chuyện này vô cùng bất ngờ rồi.

Trong hành

lang có tiếng bước chân, nhưng cũng không phá vỡ sự âm u lạnh lẽo ở đây, Lãnh Tang Thanh bất giác cảm thấy lạnh run người, hai tay ôm lấy thân

mình, trong phút chốc, một chiếc áo lông cừu được khoác lên vai cô, đem

khí lạnh ngăn cách ở bên ngoài, hơi thở như biển cả tươi mát chạy thẳng

vào mũi cô, hơi nghiêng người nhìn Tiêu Tông phủ áo khoác lên người cô,

ánh mắt chứa một tia phức tạp, cô đến bây giờ cũng không biết anh vì cái gì mà lại tham gia cuộc thí nghiệm này.

Tiêu Tông hình như hiểu

được cô đang suy nghĩ gì, lúc này cũng không tiện giải thích, chỉ vỗ nhẹ bờ vai của cô, nụ cười đọng trên khóe môi.

"Chúng ta tới rồi." Đi đến cuối hành lang, La Sâm đẩy một cánh cửa, đập vào mắt ba người là một cảnh rất quen thuộc.

"Đây là, phòng k