XtGem Forum catalog
Niết Bàn Chi Khuynh Phúc

Niết Bàn Chi Khuynh Phúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326962

Bình chọn: 7.00/10/696 lượt.

ương phía Bắc có một khe núi sâu, mọi thương nhân gọi nó

là khe núi bán mặt, hai bên cây cỏ rậm rạp dễ dàng cho kỵ binh mai phục, phía nam khe núi là phạm vi của nước ta, phía Bắc là một con sông. Các

bộ tộc Phương bắc muốn đi vào nước của ta thì phải đi qua đây, chúng ta

phục kích bọn họ ở chỗ này, ngăn chặn Nam Bắc tiếp ứng, phong tỏa đường

sống của bọn họ, nhi thần nghĩ chỉ cần dùng năm vạn kỵ binh là có thể

chiến thắng mười vạn kỵ binh của bọn họ.” Đoan Mộc Dĩnh mỉm cười nói,

lấy bút điểm lên bản đồ, bởi vì vóc dáng thấp mà không với tới, phải

nhảy một chút chỉ vào vị trí khe núi sâu.

“Hảo mưu kế! Những bộ

tộc này sẽ không còn đường sống, bọn họ đã quên tổ tiên chúng ta là ai.

Hướng chiến thần khiêu khích, thần nhất định cho bọn họ có đến mà không

có về, hai mươi năm không thể vực dậy.” Trầm Thanh Dung xoa tay, nhiều

năm không có chiến tranh, thân là võ tướng nhàn nhã tại nhà thật khó

chịu. Lần này là một cơ hội, vừa lúc mang nhi tử đi học hỏi kinh nghiệm

chiến đấu.

“Khanh mang hắc sắc chiến kỳ của chúng ta cắm ở trên

ốc đảo của sa mạc, xem ai còn dám đến mạo phạm thiên uy.” Đoan Mộc Thanh Lam nói.

“Thần sẽ thống lĩnh thần năm vạn Phiêu Kị quân, giết

sạch không để lại một tên!” Trầm Thanh Dung có chút trầm tư, nên bố trí

quân đội thế nào, chiến sỉ Bạc Nhân an bài thế nào để có kết quả tốt

nhất.

“Trầm tướng quân nhất địch phải thống lĩnh kỵ binh mai phục nhanh chóng, hay nhất là trong vòng hai ngày có thể đến được khe núi

bán mặt, binh sĩ không được động khói lửa, để tránh bị phát hiện.” Đoan

Mộc Dĩnh nói thêm một câu, cẩn thận tỉ mỉ sẽ không phạm sai lầm. Trầm

Thanh Dung gật đầu, hắn rất thán phục vị thân vương này, trách không

được bệ hạ sủng ái hắn, không chỉ vì hắn xinh đẹp lại cứu hoàng thượng

mà hắn còn là một nhân tài.

“Nếu như vậy nhi thần cũng muốn cùng

đại tướng quân kiến công lập nghiệp.” Đoan Mộc Tuyết không cam lòng rơi

phía sau đệ đệ, hắn cũng muốn tìm một cơ hội biểu hiện bản thân. Kỳ thực Đoan Mộc Tuyết nghĩ, lần này Trầm Thanh Dung chắc chắn cho Trầm Luyện

theo, ta muốn cùng hắn tại thiên quân vạn mã đấu xem ai mới là kẻ dũng

mãnh nhất. Hai người đối đầu với nhau từ nhỏ đã thành thói quen, không

tránh khỏi cũng muốn đấu trên chiến trường.

Đoan Mộc Thanh Lam

kinh ngạc, đột nhiên nhi tử của hắn tự động yêu cầu xuất chiến, thực sự

là ngoài dự liệu. Trong lòng Đoan Mộc Thanh Lam đại hỉ, lập tức cười đáp ứng. “Hảo, Tuyết nhi biết tiến tới, toàn bộ là nhờ Thành thân vương

giáo dục tốt, trẫm rất hài lòng.”

Thành thân vương Đoan Mộc Du

trong lòng cũng có chút đắc ý, từ khi Quý quý phi giao Đoan Mộc Tuyết

cho hắn, tiểu tử này cùng Trầm Luyện luôn tranh cãi khiến hắn đau đầu,

xem ra giáo dục nghiêm khắc là một quyết định đúng đắn.

“Thần

muốn thống lĩnh binh sĩ nghênh chiến son phấn Vương gia -Tiêu Tuấn Lương kia, nghe nói hắn dũng mãnh phi thường, được người Tấn quốc coi là đại

tướng quân vương, thần muốn cho bọn họ biết ai mới là chiến thần.” Thanh âm thuần hậu của Đoan Mộc Du cương kính hữu lực, hắn tự tin chiến đấu

vô số lần, hắn có thể thua son phấn Vương gia sao. Hắn nghe nói cá tính

của Son phấn Vương gia không giống người thường, nhưng có khả năng được

xưng là đại tướng quân, hẳn là một địch thủ mạnh. Khiêu chiến đối thủ

ngang tầm, Đoan Mộc Du nhịn không được muốn lập tức dẫn binh xuất chinh.

“Cũng tốt. Như vậy đi, ngươi mang theo Dạ Dương làm phó tướng của ngươi, trẫm tin tưởng các ngươi nhất định sẽ thắng.” Đoan Mộc Thanh Lam suy nghĩ

một chút, để Dạ Dương giúp hắn, đến lúc đó Long Uyên vì bảo hộ Dạ Dương, cũng xuất động nhân lực tài lực của Long thị, như vậy sẽ đỡ không ít

bạc cho ngân khố.

“Vận chuyển lương thảo cùng vật tư để nhi thần

và nhị đệ đi làm, người cứ yên tâm đi.” Đoan Mộc Phi cười, tìm cho mình

một việc để làm, thuận tiện kéo thêm lão nhị. Đoan Mộc Dư liếc mắt nhìn

thái tử liếc, cái ca ca này không cho mình thanh nhàn.

Sự tình

phân phối hoàn tất, Đoan Mộc Dĩnh cảm giác không thích hợp, các ngươi

đều phân phối hoàn tất, duy độc mình ta! “Phụ hoàng phụ hoàng, nhi thần

cũng muốn xuất chinh.”

Đoan Mộc Thanh Lam nhìn Đoan Mộc Dĩnh từ

trên xuống dưới, cuối cùng nói rằng: “Khi nào Dĩnh nhi cao đến vai phụ

hoàng, Dĩnh nhi sẽ được xuất chinh.”

“. . .” Ngươi cao như vậy,

hiện tại ta mới đến trước ngực của ngươi, đến lúc ta có thể cao đến vai, tất cả đã đánh xong rồi. Trong lòng Đoan Mộc Dĩnh mắng chửi phụ thân vô lương tâm của mình xối xả.

Mọi người buồn cười nhìn Đoan Mộc

Dĩnh đang nhăn mặt, nhưng không dám thành tiếng, sợ vị thiếu niên nhỏ

nhắn xinh xắn này đại phát.

Đoan Mộc Dĩnh bĩu môi nói: “Có chí

không để ý cao bao nhiêu, nhi thần đã mười ba tuổi, đã tới tuổi lấy vợ,

nhi thần là đại nhân.”

“Ai nha, nguyên lai lục đệ muốn thành

thân, bây giờ hoàng huynh mới phát hiện, có cần hoàng huynh tìm cho đệ

một nữ tử đàng hoàng.” Đoan Mộc Tuyết cười tủm tỉm, không sợ chết oang

oang nói, tiện đường vỗ vỗ vai Đoan Mộc Dĩnh.

Vừa nghe Đoan Mộc

Tuyết nói, Đoan Mộc Thanh Lam nhất thời lại bắt đầu thả ra hàn khí, Dĩnh nhi