XtGem Forum catalog
Niết Bàn Chi Khuynh Phúc

Niết Bàn Chi Khuynh Phúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327890

Bình chọn: 8.5.00/10/789 lượt.

ây là lần đầu tiên chiến đấu thống

khoái như vậy, hắn huy vũ Trảm Nguyệt đao, mặc dù giáp trụ rất nặng,

nhưng không ảnh hưởng chút nào tới động tác và tốc độ của hắn. Đấu với

nhữn tiên tri này đối với hắn mà nói quá đơn giản, Trảm Nguyệt đao lợi

không gì sánh được, một đao tước rớt đầu một tiên tri. Trong nháy mắt

các tiên tri khác đều sản sinh sợ hãi, trong lúc sợ hãi lại sinh ra dũng khí, trên chiến trường cần phải có dũng khí. Bọn họ cùng Đoan Mộc Dĩnh

giao chiến một chỗ, các tướng lĩnh Vệ quốc xuất động, cùng Tu La ác quỷ

chiến tại một chỗ. Nghiêm Thạch không còn trấn định như trước, hắn không nghĩ tới tiểu thân vương của Tề quốc lại biết ảo thuật, hơn nữa so với

tiên tri kia đều lợi hại hơn. Lần trước là Vệ quốc dùng ảo thuật đánh

biệt quốc, hiện tại Tề quốc đồng dạng dùng ảo thuật đối phó Vệ quốc,

thực sự là số phận luân hồi. Hắn biết mình không bao giờ có khả năng có

được Đoan Mộc Dĩnh, bỗng nhiên Nghiên Thạch tháo cung tiễn xuống, vãn

cung bắn tên, một tiễn nhắm ngay Đoan Mộc Dĩnh vọt tới. Trình Thu Vũ cảm giác bất hảo, mắt thấy một vũ tiễn hướng Đoan Mộc Dĩnh bay tới, hắn thả người nhảy, đẩy Đoan Mộc Dĩnh xuống ngựa, ai ngờ trên mặt đất có một

tảng đá lớn, Trình Thu Vũ cố sức quá mạnh, đụng đầu vào tảng đá, nhất

thời máu chảy không ngừng, bất tỉnh nhân sự.

Đoan Mộc Dĩnh ôm lấy Trình Thu Vũ đang hôn mê, hắn ngây dại, thì thào hỏi: “Vì sao cứu ta, ngươi là cừu nhân của ta, vì sao lại cứu ta! ! !”

Đoan Mộc Dĩnh gào điên cuồng, Tu La ác quỷ bị nhiễm, quỷ môn phát mở,

gân xanh bạo khởi, ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, tiếng rống

giận bi phẫn rung động thiên địa.

“Giết các ngươi, chúng ta phải vì tướng quân báo thù!” Tu La ác quỷ

đỏ con mắt, điên cuồng chạy ào trong địch doanh, cuồng loạn chém giết,

chung quanh phun hỏa, trong mắt bọn họ chảy xuống huyết lệ, rơi trên mặt đất hóa thành Hồng Liên, những Hồng Liên này phảng phất như có sinh

mệnh, sinh trưởng ôm lấy chân binh sĩ Vệ quốc, cuốn chặt bọn họ, thẳng

đến khi bọn họ hít thở không thông mà chết.

“Điên rồi, đây mới là ảo thuật thực sự!” Nghiêm Thạch đỏ mắt, hắn tự

mình suất binh hướng Tu La ác quỷ, bọn họ dĩ nhiên đánh không lại ảo

thuật của thiếu niên Vương gia Tề quốc, thật sự là rợn cả người. Nói

người Tề quốc là hậu duệ của chiến thần, lời ấy không sai! Nghiêm Thạch

còn chưa kịp hoãn thần, chợt nghe một mảnh đại loạn, có người đánh lén

phía sau đại doanh của bọn họ.

“Tướng quân, không tốt, tướng quân của Tề quốc mang binh từ phía sau

đánh lén đại doanh chúng ta, bọn họ giết không ít người.” Thân binh

thiếu chút nữa khóc ra, hắn hướng Nghiêm Thạch báo tình hình chiến đấu.

“Cái gì!” Nghiêm Thạch vừa nghe tin tức này, cảm giác trên người

không còn khí lực, bọn họ thua. Không được, hiện tại chịu thua còn quá

sớm, hắn phải liều mạng một trận cuối cùng.

Đoan Mộc Ngọc Hàn thấy Trình Thu Vũ thụ thương té trên mặt đất, hắn

chợt quát một tiếng, cầm trong tay trường mâu nhằm phía Nghiêm Thạch,

người này âm thầm phóng tên bắn lén, hắn tưởng bắn chết đệ đệ của mình,

kết quả lại khiến lão bà của mình sinh tử chưa biết, để mạng lại!

Đoan Mộc Ngọc Hàn cùng Nghiêm Thạch chiến tại một chỗ, Đoan Mộc Dĩnh

ôm lấy Trình Thu Vũ, chiêu tới một Tu La ác quỷ ôm Trình Thu Vũ quay về đại doanh Tề quốc. Tu La ác quỷ cẩn thân ôm Trình Thu Vũ, bước nhanh

hướng đại doanh. Đoan Mộc Thanh Lam thấy rõ, phái thủ hạ tướng lĩnh tiếp nhận Trình Thu Vũ đang không ngừng chảy máu giao cho quân y cứu trị.

Bạch phát ma y cam đoan: “Bệ hạ yên tâm, có lão nhân gia ta, Trình

tướng quân chắc chắn sinh long hoạt hổ.” Sau đó Bạch phát lão nhân khoái khoái lạc lạc đi cứu người. (^o^ oạch, vâng lão thật đáng yêu )

Lúc này tâm tình Đoan Mộc Dĩnh phức tạp, hắn một lần nữa thượng chiến mã, cầm lấy Trảm Nguyệt đao nhằm phía Nghiên Thạch, Nghiêm Thạch không

có phòng bị, bị Đoan Mộc Dĩnh chém một đao phía sau, lại một đao, thân

thể bị chém đứt nửa đoạn. Đoan Mộc Ngọc Hàn tựa hồ còn không giải hận,

hắn điên rồ chém giết liên tục, trường mâu đi qua nơi nào, binh sĩ nơi

đó ngã xuống. Sauk hi tất cả tiên tri bị giết, Đoan Mộc Dĩnh thu hồi ảo

thuật, Tu La chiến quỷ và những đóa Hồng Liên xinh đẹp đầu tiêu thất.

Đoan Mộc Thanh Lam thấy thời gian đã đến lập tức hạ lệnh: “Tướng sĩ mở

mắt ra, hướng đại doanh Vệ quốc phát động tiến công!”

“Tuân chỉ!” Kỵ binh xung phong, trọng giáp bộ binh theo sát phía sau, trong nháy mắt hắc sắc quân đoàn chạy ào vào đoàn quân hồng sắc (màu đỏ), trong hồng sắc quân đoàn truyền đến trận trận gào thét, bọn họ hốt

hoảng lui binh, nơi hai quân giao chiến đầy tiên huyết và thi cốt, gió

thê lương thổi qua những thổ địa cháy đen, thổi bay hồng sắc chiến kỳ đã bị cháy một góc, theo gió cuồn cuộn nổi lên, rơi xuống, rồi lại cuồn

cuộn nổi lên…

“Không cần đuổi theo, có lão ngũ thu thập bọn họ, thu binh.” Đoan Mộc Thanh Lam vui vẻ nói.

Trình Thu Vũ đã được cầm máu, vẫn đang hôn mê bất tỉnh. Đoan Mộc Ngọc Hàn lo lắng canh giữ trước giường Trình Thu Vũ, Đoan Mộc Dĩnh trợn tròn con mắt nhìn chằm chằm Bạch phát ma y, chất vấn, “Lã