
n tới gần hắn.
Hạ Pháp nhẹ nhàng tiêu sái đến bên
người Kỳ Duyên, Kỳ Duyên đang nhắm mắt trầm tư, nghe tiếng bước chân,
hắn biết Hạ Pháp đến. Hắn cảm thấy Hạ Pháp đi tới bên người, Kỳ Duyên mở mắt, tràn đầy từ ái mỉm cười nghênh tiếp con nuôi của mình, “Ngươi đã
trở về, lần này thuận lợi không?”
“Sự tình rất thuận lợi, ta thu
được thù lao, lần này mang về rất nhiều thứ, không biết mọi người trong
tộc đang ở nơi nào phân chia ni.” Hạ Pháp ngồi ở bên cạnh Kỳ Duyên, săm
soi vuốt ve gương mặt Kỳ Duyên một chút, “Phụ thân, sau khi ta đi, tất
cả đều bình thường a.”
“Gần đây trong tộc không phát sinh sự tình gì, tất cả rất yên ổn.” Kỳ Duyên đưa cho Hạ Pháp một ly trà, Hạ Pháp
tiếp nhận ly trà, uống một hơi cạn sạch.
“Phụ thân, mỗi lần ngươi đều dùng cái chén nhỏ thế này uống trà, không thoải mái cũng không đỡ
khát, ta mang cho ngươi một bộ đồ sứ tốt nhất, sau này dùng cái bát lớn
mà uống trà.” Hạ Pháp cầm lấy bình siêu, tu ừng ực, Kỳ Duyên nhìn thấy
thế bất đắc dĩ nhíu mày.
“Có ai uống trà như ngươi, ngươi tu ừng
ực như thế, thật giống trâu ni. Ngưu tước mẫu đơn, lãng phí thứ tốt của
ta, ” Kỳ Duyên đoạt lấy siêu từ tay Hạ Pháp, lại bắt đầu pha trà.
“Phụ thân, trâu không ăn mẫu đơn, cây mẫu đơn quá ít ăn không đủ no, ăn cỏ
lợi ích hơn.” Hạ Pháp cố ý chọc giận Kỳ Duyên, việc trêu chọc phụ thân
là việc hắn thích nhất.
“Ngươi nha, nghiêm chỉnh đi. Phụ thân
thấy được người sẽ mang đến may mắn cho Bạc Nhân tộc đã giáng trần tại
hoàng cung của Tề quốc, theo ta đoán, hẳn là một vị hoàng tử, phụ thân
muốn ngươi đi tìm hắn.” Kỳ Duyên nói.
Hạ Pháp lười biếng ghé vào
thảm thượng, trở mình rồi lại trở mình. Có điểm làm nũng nói: “Ta vừa
mới về, ngươi lại bắt ta đi ra ngoài tìm người, ta nghỉ ngơi hai ngày có được không?”
“Ta không có nói ngươi phải đi bây giờ, ngươi có
thể nghỉ ngơi một thời gian. Ta có một lão bằng hữu ở Tề quốc, hắn sẽ
giúp ngươi, ngươi cầm theo thư ta tự tay viết, hắn sẽ cho ngươi cơ hội
tiếp cận hoàng tử. Người ngươi phải tìm, trên người hắn có chứa phượng
hoàng đồ đằng. Bang trợ hắn hoàn thành việc hắn muốn làm, hắn sẽ cho Bạc Nhân chúng ta một nơi ở ổn đinh, một cuộc sống hạnh phúc.” Kỳ Duyên
buông ấm trà xuống, nhìn Hạ Pháp đang giả chết, lay lay hắn, Hạ Pháp vẫn không nhúc nhích.”Ngươi nghe được không.”
“Nghe được.” Hạ Pháp
cọ cọ người Kỳ Duyên, ghé vào trong lòng của Kỳ Duyên, lười biếng ôm lấy thắt lưng hắn, lại cọ cọ, tìm một vị trí tốt, ngửi mùi hương đặc biệt
trên người Kỳ Duyên, chậm rãi tiến nhập mộng đẹp.
Kỳ Duyên bị Hạ
Pháp ôm như vậy, không thể nhúc nhích, Kỳ Duyên có chút buồn cười vuốt
tóc Hạ Pháp, cảm khái. Hắn đã thành một tộc trưởng, khi còn bé chỉ là
một đứa trẻ nước mũi thò lò, là một đứa trẻ mình thường cõng trên lưng,
thời gian trôi qua thực nhanh, không thấy mình già, chỉ thấy hài tử lớn
lên. Thấy trên mặt người khác đều là nếp nhăn, cũng không phát hiện trên mặt mình có nếp nhăn. Đến bao giờ ta mới kết thúc phiêu bạt ni, khi Bạc Nhân định cư, ta sẽ đi nơi nào?
“Phụ thân, ngươi không nên nghĩ đến việc rời xa chúng ta, ta không cho ngươi đi.” Hạ Pháp rầu rĩ nói.
Bị người khác phát hiện ý nghĩ của mình, thật là. Kỳ Duyên buồn cười, biểu tình của ta rõ ràng như vậy sao?
“Mỗi lần ngươi nghĩ sẽ rời xa nơi đây, ta đều cảm giác được cạnh ngươi có
một loại đau thương cùng nỗi buồn ly biệt, phụ thân, ngươi không nên
nghĩ đến việc rời xa ta, ta sẽ không cho ngươi đi.” Hạ Pháp cọ cọ, kéo
một cái chăn lại gần, tiếp theo ôm Kỳ Duyên ngủ.
Ai, hài tử này thật là, Kỳ Duyên đắp lại chăn cho Hạ Pháp, thở dài, sao vừa thấy hài tử này lại thở dài ni.
——— —————— ————-
Trong hoàng cung Tề quốc, Phượng Nghi cung nơi Hoàng hậu ở, tối hôm nay không khí thật nhộn nhịp. Thái giám Lý Phúc đi vào Phượng Nghi cung, hướng Cơ hoàng hậu hành lễ.
“Khởi bẩm nương nương, hoàng thượng nói hôm sẽ ở chỗ nương nương nghỉ ngơi.”
“Được.” Cơ hoàng hậu vừa nghe, tươi cười rạng rỡ, liền ban phần thưởng cho Lý Phúc.
Tiếp nhận phần thưởng, Lý Phúc cười tươi như hoa cúc nở, thuận tiện nói
thêm: “Nương nương, vừa rồi Quý phi nương nương muốn hoàng thượng đến
chỗ nàng, hoàng thượng có chút tức giận, hoàng thượng nói, lục hoàng tử
bị thương như thế, cũng không đến thăm, có phải ước gì hoàng tử chết ni! Hoàng thượng thấy lục hoàng tử thích cái hộp người và thái tử tặng,
hoàng thượng liền vui vẻ, nói hôm nay muốn tới nơi này.”
“Ta đã
biết, ngươi xuống phía dưới đi.” Cơ hoàng hậu vừa nghe Lý Phúc nói, liền biết lục hoàng tử được hoàng thượng sủng ái, đối tốt với lục hoàng tử
sẽ nhận được ân sủng của hoàng đế. Cơ hoàng hậu biết Quý thục phi đứng
về bên mình, việc kia chắc là lục hoàng tử cố ý làm a, muốn hoàng đế đến đây với ta, rất thông minh, rất có nhãn lực.
“Còn làm cái gì
vậy, còn không mau chuẩn bị nghênh tiếp hoàng thượng.” Cơ hoàng hậu ra
lệnh một tiếng, trong cung nhộn nhịp hẳn lên, Cơ hoàng hậu cũng đi tắm
rửa, thay trang phục mới nhất, sửa soạn thật đẹp nghênh tiếp Đoan Mộc
Thanh Lam.
Trong Vân Thúy cung là một cảnh tượng khác hẳn, Dương
quý phi nghe nói Đo