Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ

Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322943

Bình chọn: 7.5.00/10/294 lượt.

ời khen đó mà làm như vậy, đúng không? Tình

cảm cha mẹ rất tốt, điểm này, con không hiểu sai chứ?”

“Cha và mẹ con đương nhiên có tình cảm.”

“Vậy tại sao cha lại phản bội mẹ?”

Nhâm Thế Yến phát hiện, với ánh mắt trong veo thuần khiết của con,

thành thật quả là chuyện gian nan. Ông đau khổ, “Tiểu Nhiễm, sau này con sẽ hiểu, chuyện tình cảm vô cùng phức tạp, cha không thể cho con đáp án mà con mong muốn.”

“Vậy con và cha cũng không còn gì để nói.”

Nhâm Nhiễm cúi người tiếp tục thu dọn đồ đạc.

“Tiểu Nhiễm, mùa hè này cha phải đến Bắc Kinh tham gia hội nghị, còn

phải biên tập nốt một cuốn sách của cha. Sau khi về quê con cứ ở nhà Gia Tuấn, đừng về nhà ở một mình sẽ không tiện, đợi khi cha làm việc xong

cũng sẽ quay về một chuyến.”

“Suýt nữa con quên, ha ha! Con và Gia Tuấn cũng là một phần trong kế

hoạch chu đáo của cha nhỉ? Con tốt nghiệp sẽ du học cùng anh ấy, tốt

nhất là sau này gả hẳn con cho anh Tuấn thì cha có thể tự do tự tại

hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc của cha.”

Nhâm Nhiễm đóng khít rương, đứng dậy, cười bí hiểm: “Đúng vậy không,

cha?”

“Đừng vì cha mà giận Gia Tuấn.”

“Cha đừng nghĩ ngợi quá nhiều, anh Tuấn là bạn thân của con từ nhỏ,

mẹ mắc bệnh nằm viện đúng lúc cha công tác nơi khác, chỉ có anh Tuấn

luôn bên cạnh con. Con bị cha đưa đến đây mất hết bạn cũng chỉ có anh ấy gọi điện cho con hằng ngày. Anh còn vì con mà học đại học ở đây. Anh

Tuấn giấu con là muốn tốt cho con, con không trách anh ấy. Nhưng càng

như vậy, con càng không thể lợi dụng tình bạn của anh Tuấn mà chiếm giữ

anh ấy, hoàn thành tâm nguyện của cha.”

“Tiểu Nhiễm, con vẫn chưa hiểu sao? Gia Tuấn thật sự yêu con, con ở bên cạnh cậu ấy, cha mới an tâm…”

Nhâm Nhiễm nhấc rương lên, bất mãn nói: “Cha quá nóng vội đuổi con

gái mình đi rồi cha à! Giáo sư Nhâm, thật sự không cần thiết, tôi đi

đây, dành lại vị trí trống cho hai người.”

Cô đã bước đến cửa phòng thì đột nhiên dừng lại, quay trở về bàn học

lấy ra một quyển sách. Đó là tiểu thuyết “Xa rời đám đông huyên náo(1)”

của Thomas Hardy, là cuốn sách cuối cùng mẹ đọc trong bệnh viện. Tiểu

thuyết được mẹ mượn trong thư viện nơi bà làm việc, sau khi mẹ mất, cô

đã lấy quyển sách này ở cạnh gối của mẹ và không trả cho bệnh viện, cô

luôn mang nó bên mình. Cô cất sách vào

cặp mở tiếp ngăn kéo, lấy sổ tiết kiệm từ đáy tủ: “Đây là của mẹ để cho con, con lấy đi cha không ý kiến chứ.”

(1). Nguyên tác “Far from the madding crowd” – Thomas Hardy

Không đợi Thế Yến lên tiếng, cô xách va ly, đi thẳng ra ngoài.

Nhâm Nhiễm trở về kí túc xá, cô không muốn ăn tối chỉ buồn bã nằm

trên giường, đeo tai nghe nghe nhạc. Gia Tuấn gọi điện rủ cô đi ăn

chung, bảo là chia tay với các anh chị tốt nghiệp lớp trên, cô hoàn toàn không có tâm trạng, “Đi chỉ tổ làm người khác mất hứng, em không đi

đâu, anh cũng đừng uống say bí tỉ rồi về nhà.”

Dường như sinh viên năm nhất là khát khao về nhà hơn hết, bạn nữ cùng phòng đều đã về quê, kí túc xá im phăng phắc. Trời tối dần, chỉ thỉnh

thoảng có vài tiếng bước chân vọng từ hành lang, rất thích hợp nghỉ

ngơi, thư giãn.

Nhâm Nhiễm cảm thấy tâm trạng mình nặng trĩu đến nhạc nhẹ vang bên

tai cũng cảm thấy nhức nhối. Cô cáu kỉnh bỏ tai nghe ra, xoay người chồm về bàn lấy tiểu thuyết “Xa rời đám đông huyên náo” đọc lại.

Tiểu thuyết xuất bản năm 1982 được thiết kế rất đơn giản, bìa ngoài

màu xanh nhợt in dáng cô gái cưỡi ngựa rời xa, bên trong là chân dung

của tác giả Thomas Hardy. Ông có bộ râu dài, nét mặt nghiêm khắc không

đoán được tuổi, trông ông không giống một nhà văn mà giống một vị thần

hơn.

Sau khi mẹ chết, đây không phải là lần đầu Nhâm Nhiễm đọc quyển sách

này, cô đọc hết mục lục rồi lật sang chương một với tiêu đề: “Bàn về

người nông dân Oak – Một chuyện nhỏ”. Đoạn đầu tiên đập vào mắt:

– Lúc nông dân Oak mỉm cười, hai góc miệng toẹt ra kéo dài đến vành

tai, hai mắt híp lại như một đường chỉ, nếp nhăn khóe mắt cũng kéo dài

hơn, giống như ánh sáng tỏa ra từ cây cỏ trong buổi ban mai.

Nhâm Nhiễm bắt đầu chán, đây không phải là giọng văn thu hút cô đọc.

Nếu phải đọc tác phẩm văn học Anh ở thế kỉ 19, cô thà đọc của Austin, ít nhất trong đó có nhân vật mà cô yêu thích, có các tình tiết và đối

thoại hài hước mà cô say mê.

Thế nhưng, thời gian cuối của cuộc đời, khi nằm trên giường bệnh, mẹ

vẫn đọc quyển sách này, bà đọc rất say mê, có lúc còn đọc lớn như đang

đọc diễn văn.

Nhâm Nhiễm cố gắng đọc hết chương một, tới đoạn người nông dân động

lòng trước sắc đẹp của cô gái qua đường và phán đoán họ mắc bệnh “hoang

tưởng”. Cô thực sự không đọc tiếp được, lật trở về đoạn tóm tắt đơn

giản: “Chàng nông dân sau khi đem lòng yêu thương cô chủ trang trại, vì

gia cảnh bần hàn nên bắt đầu công việc chăn dê cho cô. Cô chủ trang trại say mê chàng Troy khôi ngô điển trai trong thị làng và đám cưới với

hắn. Troy đã ruồng bỏ cô chủ để lấy một cô gái ngây thơ khác, một người

khác xuất hiện yêu thầm cô chủ và còn điên cuồng giết cả Troy. Cuối

cùng, ông ta bị tù chung thân, còn cô chủ kết hôn với chàng nông dân –

người luôn r


80s toys - Atari. I still have