Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324461

Bình chọn: 8.00/10/446 lượt.



rơi nước mắt, nhìn Tuấn Hạo qua tấm kính, tim đau như cắt…

Hu hu… nếu anh không bao giờ tỉnh lại thật, tôi phải làm sao? Tôi tuyệt đối

không tha thứ cho mình!!! Nếu lúc ấy tôi cẩn thận Tuấn Hạo đã không bị

thế này! Tất cả đều là lỗi của tôi!

Nước mắt tôi tuôn ra ngoài như suối, như trận mưa chưa bao giờ to đến thế…

“Tiễn Ni, con phải yên tâm dưỡng bệnh, ngoan, đến khi con khỏe lại rồi đến

thăm Tuấn Hạo nhé”. Bố thấy tôi đau lòng như thế thì không biết phải làm sao, nhìn Thuần Hy cầu cứu.

Hu hu hu… đương nhiên tôi biết mình

phải tĩnh dưỡng, nhưng Tuấn Hạo vì tôi mới ra nông nỗi này, làm sao tôi

yên lòng được? Khi anh vẫn chưa tỉnh lại thì nỗi hổ hẹn và sự dằn vặt

khiến trái tim tôi không thể nà o yên…

“Tiễn Ni, thực ra tình

hình cũng không đến nỗi tệ hại lắm”. Thuần Hy nắm hai vai tôi, ánh mắt

kiên định nhìn tôi an ủi, “Bác sĩ nói Tuấn Hạo vẫn còn hy vọng! Nhưng

điều này phụ thuộc vào ý thức sinh tồn của bệnh nhân”. Lời Thuần Hy

khiến tôi như nhìn thấy một tia hy vọng, tôi khàn giọng hỏi liên tục,

“Thật không? Như vậy là anh ấy sẽ không chết ư?! Tại sao anh ấy vẫn chưa tỉnh?! Anh mau nói em nghe!”

“Anh không biết. Bác sĩ bảo cậu ấy

như đang sống trong một giấc mơ nào đó mà không tỉnh lại được. Họ đã

dùng rất nhiều phương pháp tiên tiến nhưng vô ích. Nếu cứ thế này mãi

thì… cậu ấy có thể trở thành người thực vật!”

“Người thực vật?!

Không thể!!! Tại sao lại như thế!!! Tại sao…???” Tôi như rơi xuống địa

ngục vô đáy, xương cốt trong người như bị rút sạch, rũ rượi ngã xuống…

Tất cả mọi thứ về Tuấn Hạo, giống như những trang sách đang lật nhanh, cứa qua trái tim đau nhức của tôi…

Anh không phải Kim Thuần Hy... bắt đầu ở đồng cỏ thiên đường nửa năm

trước... Người em nhìn thấy bên tảng đá tình yêu dang tay thành hình chữ L... không phải Kim Thuần Hy...

Nhưng anh thích em…

Anh

thích em… Tiễn Ni… Sở dĩ anh vi phạm luật nghề của mình nói rõ sự thật

cho em biết, là do anh thích em… Anh quá yêu em… Anh không muốn yêu em

bằng thân phận người khác… Cho dù em không còn sống được bao nhiêu … Cho dù em sẽ chết ngay giây sau đó… anh cũng hi vọng sẽ được bảo vệ em bằng chính thân phận của mình…

Đáng chứ… Cho dù phải dốc cạn sinh mạng vì em, anh cũng thấy xứng đáng…

Tiễn Ni… em có tin vào kỳ tích không?

Anh tin… không… rất tin… Anh tin rằng chỉ cần cố gắng thì sẽ tạo ra kỳ

tích… Thế nên… anh tin rằng sẽ có ngày anh khiến em rung động… Anh càng

tin rằng bệnh của em sẽ khỏi…

Tiễn Ni… em có biết tại sao anh chỉ chọn nó để pha trà cho em uống không… Vì… anh nghe người ta nói… nếu

chuẩn bị một chiếc lọ… vào mỗi đêm trăng sáng… nhẹ nhàng nói một câu

chúc phúc với đóa Margaret đó… sau đó đặt vào trong lọ… đến khi đầy lọ

rồi, ngày nào cũng pha trà pha bằng hoa này cho người ấy uống… khi nào

uống hết hoa trong lọ… người ấy sẽ mãi mãi khỏe mạnh… Dù có ốm đau cũng

sẽ khỏe mạnh lại…

Dù có hoang đường đến mấy… nhưng người bảo nó

có ích cho sức khỏe của em… dù chỉ một người nói… anh cũng sẽ thử… Vì

anh không muốn bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào có thể giúp em khỏe lại… Anh phải trị bệnh cho em… cho dù phải trả bằng mọi giá…

Được rồi… ma khóc nhè… Mau uống trà khỏe mạnh này đi… sắp nguội rồi…

Tiễn Ni, sau này ngày nào anh cũng pha trà cho em nhé… Sâu lười… giúp em rửa hộp cơm… Chẳng lẽ em định mang về cho bố rửa… Không được… em rửa không

sạch…

Anh không thiếu tiền… Nhưng… nhưng… nhưng… muốn chữa hết bệnh cho em phải cần rất nhiều tiền…

Khờ quá…

Em chính là công chúa…

Tự anh xây đấy… tiền là do anh làm thêm… Cha mẹ anh đã qua đời từ khi anh

còn bé, nên anh luôn sống tự lập… Vì em… có khổ mấy anh cũng vui…

Mỗi một câu em nói anh đều ghi nhớ…

Anh không chấp nhận lời cám ơn của em… Vì vẫn chưa đủ tư cách - còn hai

việc nữa vẫn chưa làm… Khi anh giúp em làm xong ba việc ấy rồi cảm ơn

cũng chưa muộn…

Anh muốn tặng em một món quà… Chúng ta dùng nó để thế giới này trở nên đẹp hơn…

Đó là đá dạ quang… đến khi em hết bệnh rồi… chúng ta sẽ đi mua thật nhiều… cùng rải nó lên mặt biển - để thế giới này ngập tràn ánh sáng… trở nên

đẹp đẽ hơn… được không…

Tiễn Ni… nhận lời anh… sau này chúng ta sẽ cùng rải đá dạ quang… được không…

Tốt quá… em thích là anh hạnh phúc nhất rồi… Tuy hiện giờ anh chỉ có thể

tặng em một viên đá dạ quang… Nhưng anh nhất định sẽ cố gắng… Sẽ có một

ngày… em nhìn thấy mặt biển đầy những viên đá dạ quang lộng lẫy… giống

như sao trên trời… Nó sẽ chúc phúc cho em…

Tiễn Ni… em phải chăm sóc bản thân… phải đợi đến ngày ấy… nhất định sẽ là ngày đẹp nhất thế gian…

Anh sẽ không để em ra đi… Anh nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho em…

Thực sự còn lợi hại hơn Thuần Hy… đúng không… Anh vui quá… vì cuối cùng anh

đã nghe từ em một câu anh tốt hơn Thuần Hy rồi… Ngoan… nghe lời…

Tiễn Ni… cho dù giờ đây em vẫn nhớ đến cậu ấy… anh cũng sẽ luôn ở bên em… Khi em một trăm tuổi… anh vẫn muốn thấy em vui vẻ…

Đúng rồi, Tiễn Ni… Tại sao không phải là gấu túi… Bởi vì… em có nhận ra

không… Chuột túi luôn nhảy về phía trước… mãi mãi là thế… sẽ không thụt

lùi… Đó cũng là tinh thần “hướng về phía trướ


Snack's 1967