XtGem Forum catalog
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323160

Bình chọn: 10.00/10/316 lượt.

tôi chẳng lọt tai được chữ nào.

Tôi rầu rĩ nhớ lại chuyện không vui lúc nãy.

Chỉ có một tấm vé ca nhạc mà nó chảnh như vậy. Hừ… tôi nhất định phải chảnh hơn mới đè bẹp bó nổi, mới lấy lại được sĩ diện trước mặt Triết Dân.

Nhưng làm sao tôi có thể lấy được vé vào cửa trong buổi biểu diễn ca nhạc của anh Rain.

Tôi suy nghĩ, theo tình hình tài khoản tiết kiệm thì cả vé đứng tôi cũng chẳng mua được.

Vậy phải làm sao? Không thể mượn tiền mẹ để mua vé xem ca nhạc, bố mẹ rất bảo thủ, họ mà biết được là tôi chết chắc.

Có cách nào đây, vô số ý nghĩ lướt qua đầu tôi.

Cướp ngân hàng?

Không được phí trang bị dụng cụ quá cao, ở nhà tôi có một tá vớ da, nhưng tôi không có súng.

In vé giả?

Không được, kỹ thuật phải cao siêu, tôi lại là kẻ dốt máy móc. Chỉ biết hai nút “Power” và “off”.

Vay nặng lãi?

Càng không được, cái này cần tố chất tâm lý rất cao, tôi chưa kịp lên tiếng chắc đã tè ra quần rồi.

Ăn cướp? Tôi không có gan đó.

Mượn tiền chị Phác Tuệ? Đó không phải là tôi.

Buồn quá, phải nghĩ một cách nào thực tế mới được.

Nhưng phải làm sao đây? Tất cả mọi con đường đều bế tắc, phải dựa vào bản thân thôi.

Đúng rồi, lúc nãy tôi thấy hình như trong báo có đăng quảng cáo, đó là chọn fan trước buổi biểu diễn, nếu như chọn trúng có thể được mua vé giảm giá đến 20%.

Có lẽ tôi nên thử xem sao, vừa có thể kiếm được một ít tiền lẻ, lại vừa mua được vé giảm giá, nghe ra cũng ổn lắm.

Thôi được! Đành như vậy!

“Này! Y Nghiên, cậu đang nghĩ gì vậy, có chuyện gì sao?” Triết Dân khều tay tôi.

“À, không sao, mình đang suy nghĩ!”

“Suy nghĩ gì? Có phải có chuyện gì không vui sao?” Triết Dân hỏi với vẻ quan tâm.

“Này, có phải cậu vừa bắt nạt bạn gái của tôi không, tôi mới chỉ chạy xuống lầu một vòng thôi, nếu cậu dám làm gì bạn gái của tôi, tôi không tha cho cậu đâu!”

“Này, ai nói cô ấy là bạn gái của cậu? Cậu đúng là mặt dày, cô ấy mới là bạn gái của tôi.” Triết Dân cũng bốp chát trở lại.

Được rồi, hễ hai anh chàng này gặp nhau là cãi nhau đến tóe lửa.

“Thôi được, hai người đừng cãi nhau nữa, tôi chẳng phải bạn gái của ai cả!”

Tôi suy nghĩ, lát nữa tan học tôi sẽ lập tức đi ghi danh.

Cuối cùng chuông hết tiết cũng reo vang, tôi vội vàng thu xếp đồ đạc định ra về.

“Bảo Nhi, mình có việc đi trước, cậu về nhà một mình nhé!” Tôi vừa thu xếp vừa nói với Bảo Nhi.

“Tóc xoăn, cô đụnh đi đâu, có phải cô có việc gì giấu tôi không…” Tôi phóng ra khỏi lớp, Bùi Kỷ Trung chạy sát theo sau tôi.

“Cô muốn đi đâu?”

“Nhà tôi có chút việc, tôi phải về gấp.” Tôi không muốn nói thật với Bùi Kỷ Trung, sợ cậu ta sẽ theo đuôi tôi.

“Có chuyện gì mà gấp như vậy, hãy nói với tôi, tôi sẽ giúp cô!”

“Tôi tự giải quyết được mà!” Tôi vội vàng cản cậu ta lại.

“Không được, bạn gái có việc, người làm bạn trai không thể trơ mắt ra nhìn…”

“Trời ơi, đã bảo không có chuyện gì mà, cậu cứ làm chuyện của mình đi, dưới lầu còn có nhiều người đợi xin chữ lý của cậu đó!”

Chiều nay tôi phải đến xem Bùi Kỷ Trung đánh bóng rổ.

Hôm qua cậu ta đã giúp tôi, đương nhiên tôi phải giữ lời, hơn nữa chỉ là xem một trận bóng rổ thôi mà?

Không có gì khó cả, chỉ cần ngồi xem họ đánh bóng là được.

Bùi Kỷ Trung bảo tôi 3g chiều phải đến, vì thế tôi đi xe buýt đến trường Thuận Kim vào lúc 3g đúng.

Khi tôi đến sân bóng nhóm hip hop đã có mặt đủ.

Bùi Kỷ Trung đang khởi động cùng họ.

“Tóc xoăn, cô đến đúng giờ đấy chứ!”.

“Cần gì phải nói, tôi gửi lời hứa mà!”.

Vì hôm qua Bùi Kỷ Trung đã giúp tôi cho nên bây giờ tôi không còn ghét cậu ta như trước nữa.

“Cô ngồi yên ở đấy, lát nữa thi đấu cô phải cổ vũ cho chúng tôi”.

“Được thôi. Lát nữa tôi sẽ cổ vũ như thế nào?”. Tôi hỏi cậu ta.

“Một lát nữa sẽ biết thôi!”. Bùi Kỷ Trung vừa nói vừa làm nóng người.

Tôi đành ngồi xuống.

Thật kỳ lạ, trong sân chỉ có một mình tôi là con gái.

Lúc bình thường, ở đâu có nhóm Hip Hop ở đó sẽ có con gái vây quanh, nhưng thật kỳ lạ, sao hôm nay không thấy bóng dáng họ.

Tôi vừa ngồi vừa suy nghĩ.

“Chị dâu, đến rồi đấy a!”. Kim Tại Vũ vừa nhìn thấy tôi cậu ta đã bước tới chào.

“Làm ơn đi Tại Vũ, tôi đã nói biết bao nhiêu lần rồi tôi không phải chị đâu của cậu. Này tại sao cậu không khởi động với họ?”.

“Hôm nay tôi không ra sân, tạm ngồi dự bị.

“Hôm nay thi đấu với ai vậy? sao chỉ thấy mình nhóm Hip Hop của các cậu?!”.

Tôi chợt nhớ trên sân chỉ có một đội, thế nên hỏi Kim Tại Vũ.

“Thi đấu với nhóm Đằng Long của Tống Triết Dân! Thế nào? Chị không biết àh?”.

“Cái gì? Thi đấu với Triết Dân?”. Tôi ngạc nhiên nhìn Tại Vũ.

“Hôm qua Bùi Kỷ Trung không hề nói thi đấu với Triết Dân mà!”.

“Tôi cũng thấy lạ tại sao chị không biết, chuyện này đã nói từ trước kia mà!”.

Kim Tại Vũ nói: “Xem kìa, nhóm Đằng Long đến kìa!”

Tôi nhìn theo hướng Tại Vũ chỉ, đúng là Triết Dân cùng người của nhóm Đằng Long đến rồi.

“Y Nghiên, sao cậu lại ở đây? Cậu đến đây làm gì?”

Triết Dân thấy tôi đã vội hỏi, xem ra rất ngạc nhiên.

Tôi cũng không biết tại sao cậu ấy ngạc nhiên đến thế.

“Là… là Bùi Kỷ Trung kêu mình đến đây!”

“Làm ơn đi! Cậu bị tên Kỷ Trung dọa nạt rồi, cậu về đi, ở đây không có chuy