
ại dám xuất khẩu cuồng ngôn, nói muốn đem cả Nam Cương
chôn cùng?!
“Hừ!” Thẩm Thiển Mạch nghe hắn nói vậy, trên mặt lạnh lẽo không chút
biểu tinh, chỉ khinh thường hừ lạnh, cao cao tại thượng nói: “Đừng tưởng rằng những năm gần đây Trung Nguyên không can thiệp Nam Cương là sợ Nam Cương! Nước khác không xen vào, nhưng nếu các ngươi dám cả gan động tới Thiên Mạc, nhất định phải trả giá đắt!”
Nam tử trung niên vừa nghe thấy lời Thẩm Thiển Mạch nói, trong mắt hiện
lên sát khí. Vốn cho là nếu Nam Cương xuất thủ thì Thiên Mạc phải cực kỳ sợ hãi rồi cầu hòa mới đúng chứ, thật không ngờ thái độ của Thiên Mạc
lại cương quyết như vậy, mà Hoàng đế và Hoàng hậu Thiên Mạc cũng không
phải là nhân vật tầm thường.
Mị Huyết lâu và Ma Cung là hai môn phái cường đại và thần bí nhất Trung
Nguyên. Sau khi bọn hắn điều tra Thiên Mạc mới biết được, Hoàng đế và
Hoàng hậu Thiên Mạc là lâu chủ Mị huyết lâu và Cung chủ Ma cung. Nhưng
Thánh tộc Nam Cương xưng bá ngàn năm làm sao có thể sợ hãi mấy môn phái
Trung Nguyên đó.
Huống chi, thù hận giết Thán nữ không thể không báo. Mà quan trọng hơn
là những năm gần đây Nam Cương tập trung xây dựng lực lượng, cũng đã tới lúc Nam Cương “Sênh Ca đi theo?”
Thẩm Thiển Mạch nhíu mày hỏi, công pháp của Thánh tộc Nam Cương xảo
quyệt, có năng lực ẩn nấp giấu mình nhưng không thể ẩn nấp mãi, huống
chi nam nhân kia vừa bị nàng đả thương, hiện tại máu chảy không ngừng,
vậy thì khả năng ẩn thân này cũng khó mà che giấu được vết máu.
“Ừ. Thánh tộc Nam Cương không hề đơn giản. Chúng ta đi theo xem thử.” Tư Đồ Cảnh Diễn khẽ nhíu mày, người của Thánh tộc Nam Cương võ công không hề
tầm thường, một mình Sênh Ca theo sau chỉ sợ không an toàn.
Thẩm Thiển Mạch gật đầu sau đó cùng Tư Đồ Cảnh Diễn đi theo ký hiệu do Sênh Ca lưu lại.
Ký hiệu đặc biệt của Ma Cung chỉ có người của Ma Cung nhìn và hiểu được.
Là dấu vết trong Cung dùng để theo dõi và đồng môn liên hệ với nhau. Ký
hiệu của Sênh Ca cực kì vội vã chứng tỏ thân pháp của Thánh tộc Nam
Cương vô cùng nhanh nhẹn.
Truy tìm một đường từ chỗ ký hiệu đến sâu trong khe núi thì thấy một bóng dáng màu đen đứng bên ngoài sơn cốc.
“Sênh Ca?” ☾Diễn✩Đàn✩Lê✩Quý✩Đôn☽ Thẩm Thiển Mạch nhíu mày nhìn Sênh Ca, đã
đến sơn cốc rồi sao lại không vào? Chẳng lẽ mất dấu ở chỗ này?! Không
thể nào. Võ công của Sênh Ca rất tốt, sao có thể không theo kịp một
người bị thương?
Sênh Ca thấy Thẩm Thiển Mạch và Tư Đồ Cảnh Diễn
đến, trên khuôn mặt lạnh lẽo hiện lên một tia nặng nề, nói: “Ta một
đường theo tới nơi này, nam tử kia thi triển võ công quỷ quyệt, ta nghĩ
hẳn là vào trong sơn cốc rồi.”
“Vậy vì sao không đi vào?” Thẩm Thiển Mạch nhìn sơn cốc một chút, xem ra hết sức bình thường, dường như không có gì đặc biệt.
“Bên ngoài cửa cốc đều là chướng khí.” Ánh mắt Sênh Ca chớp động, lạnh lùng
nói. Chướng khí là một loại độc được hình thành từ thiên nhiên. Không có thuốc giải, chỉ có thể nín thở đi vào. Nhưng hắn nín thở đi một đoạn
dài lại cảm thấy dường như chướng khí này không có điểm cuối, suy nghĩ
một lúc hắn liền đi ra bên ngoài trước.
Thẩm Thiển Mạch nghe Sênh Ca nói thì cũng hiểu rằng đây không phải là loại chướng khí bình
thường, hơn nữa dường như không hề ít, nếu không bằng thân thủ của Sênh
Ca sao có thể bị chướng khí này ép quay lại. Nếu người của Thánh tộc Nam Cương có thể đi vào thì nhất định có cách để vào.
Chắc hẳn sơn
cốc này chính là nơi ở của Thánh tộc Nam Cương, ỷ vào chướng khí từ
thiên nhiên làm lá chắn liền cho rằng bọn họ không có cách vào sao?!
“Sơn cốc này có cửa vào khác không?” Thẩm Thiển Mạch nhíu mày, cười bí ẩn.
Sênh Ca không hiểu ý tứ của Thẩm Thiển Mạch, chỉ nhíu mày nặng nề nói: “Không có cửa khác.”
“Ồ. Vậy là không có cửa ra khác.” Thẩm Thiển Mạch hơi trầm ngâm, trong đôi
mắt đen nhánh hiện lên một tia sáng, nụ cười càng yêu dị mang theo vài
phần gian xảo nói: “Nếu chúng ta không vào được thì bọn chúng cũng đừng
nghĩ có thể đi ra.”
Tư Đồ Cảnh Diễn nghe được lời nói của Thẩm
Thiển Mạch, trong đôi mắt đen như mực cũng thoáng qua một tia sáng, duỗi tay kéo eo thon của Thểm Thiển Mạch, nhếch môi cười tà mọ, nhẹ nhàng
vuốt chóp mũi Thẩm Thiển Mạch, ba phần cưng chiều bảy phần tán dương
nói: “Mạch Nhi của ta thật là thông minh.”
Thẩm Thiển Mạch nghe
Tư Đồ Cảnh Diễn nói vậy cũng không có ý kiến gì, đôi mắt đen nhánh không nhìn rõ tâm tình, giống như đang suy nghĩ điều gì đó, đột nhiên mâu
quang chợt loé, khoé miệng xuất hiện ý cười: “Độc Bích Lạc Hoàng Tuyền
này, chắc chắn người Nam Cương không thể giải được.”
Bích Lạc
Hoàng Tuyền chính là bí độc của Ma Cung. Người trúng độc sẽ từ từ mất
dần ý thức cho đến chết. Không giống một loại âm độc mà ngược lại là một loại độc được mang đến cho người khác cái chết thoải mái. Bởi vì độc
này không phải là kịch độc cho nên trong giang hồ ít có người biết đến.
Nam Cương và Trung Nguyên ít liên hệ với nhau nên càng không có khả năng biết đến Bích Lạc Hoàng Tuyền.
“Bọn chúng được lợi rồi.”
✩✩di‿ễn。đ‿àn。l‿ê。qu‿ý。đ‿ôn✩✩Ánh mắt Thẩm Thiển Mạch rét lạnh, khoé môi
cong