The Soda Pop
Nữ Quan Lan Châu

Nữ Quan Lan Châu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322801

Bình chọn: 9.00/10/280 lượt.

ước nhi thần học cổ thư, nói là lấy nước tuyết pha trà mùi vị cực kỳ thơm mát, nước tuyết hâm rượu

hương thơm cực kỳ mãnh liệt. Nhi thần nguyện vì phụ hoàng dâng tặng một

chút tấm lòng người con.”

Hoàng thượng nhấp một hớp rượu, cười nói: “Mặc dù Nhiên nhi còn bé cũng đã rất có hiếu tâm. Tốt.”

Cảnh Chỉ tiến lên nói: “Nhi thần không lấy tuyết. Nhi thần muốn lấy mai đỏ này.”

Hoàng thượng cười nói: A, vì sao?”

Cảnh Chỉ mở mắt hơi to, nói: “Bão tuyết ngoài cửa sổ, bông tuyết lại không

thể phân biệt, lấy tuyết là vì dễ dàng. Mặc dù mai đỏ thịnh, chọn lựa

tốt cũng không dễ dàng. Nhi thần nguyện làm chuyện không dễ dàng như

vậy, khiến phụ hoàng tận hứng.”

Hoàng thượng gật đầu cười nói: “Ưm, nói cũng rất có đạo lý.”

Ánh mắt quét tới Cảnh Thành Cảnh Phi, nói: “Thành nhi, không phải như vậy?”

Cảnh Phi xem xét Cảnh Thành, thấy hắn trầm ngâm không nói như cũ, quay đầu

nhìn về phía hoàng thượng nói: “Tuyết rơi trên mai đỏ, đều thú vị/ Nhưng phụ hoàng mới vừa chỉ, giới hạn rõ là vật ngoài cửa sổ, mệnh lệnh cũng

không rõ ràng chỉ có thể lấy tuyết hoặc mai. Không biết nhi thần hiểu

như vậy có đúng không?”

Hoàng thượng cười nói: “Con nói tiếp.”

Cảnh Phi khẽ mỉm cười, nói: “Nếu muốn nhi thần lấy, nhin thần nguyện ý lấy

gió mát ngoài cửa sổ. Mặc dù lạnh nhưng trong suốt thoải mái.”

Hắn giương mắt nhìn hoàng thượng, lại rũ mắt cười nói: “Chúng ta ngồi vây quanh đã lâu, phải mở cửa sổ hóng mát một chút.”

Hoàng thượng cười ha hả, nói: “Nói không sai, thật độc đáo.” Hắn lại nói với

công công bên cạnh: “Ngày hôm trước tiến cống rượu ngon, thưởng một chai cho nhị hoàng tử.”

Hắn quay đầu lại, nói với Cảnh Phi: “Phi nhi, mặc dù con còn bé, phàm là hoàng nhi của ta, cần thiết có một thân tửu

lượng giỏi, ha ha.”

Cảnh Phi cười một tiếng quỳ xuống đất nói: “Nhi thần tuân lệnh.”

Hoàng thượng lại nhìn hắn một lúc lâu, mới nói với Cảnh Thành: “Thành nhi,

con là thái tử, vừa lại đại ca, con muốn lấy vật gì tới cho phụ hoàng

con?”

Đáp án vừa rồi của Cảnh Phi vừa được mưu lại được lợi, nhưng hiện tại tới phiên Cảnh Thành, thật sự là rất khó trả lời.

Cảnh Thành còn đang chần chừ, lại nghe hoàng thượng hỏi: “Thành nhi?”

Cảnh Thành đứng dậy, đi tới giữa quỳ xuống, nói: “Ba đệ đệ lấy vật cũng vô

cùng không dễ. Nhi thần… Nhi thần nguyện trợ giúp bọn họ một tay, trợ

giúp bọn hắn thuận lợi lấy được vật muốn lấy.”

Cảnh Thành nói rất chậm.

Hoàng thượng nhếch miệng, nói nhỏ: “Ưm, giúp một tay…”

Mọi nơi yên tĩnh, chỉ có lửa ở lò sưởi tí tách vang dội.

Hoàng thượng nói: “Con thân là trưởng tử, lý nên là thế. Cũng được, đáp án không sai, cũng thưởng con một bình rượu ngon.”

Cảnh Thành dập đầu nói: “Tạ phụ hoàng ban thưởng rượu.”

Lại nghe có người nói: “Hoàng thượng, thân thể thái tử khó chịu, rượu kia nồng đậm vô cùng, chỉ là không thích hợp với thái tử.”

Chính là Thục phi.

Cảnh Thành vẫn quỳ, không có ngẩng đầu.

Hoàng thượng khẽ cau mày nói: “Cũng đúng, nhưng hôm nay Thành nhi đáp tốt, cũng nên được thưởng thứ gì.”

Đột nhiên Cảnh Thành nói: “Hôm nay nhi thần nhận được khích lệ của phụ hoàng, đã là ban thưởng vô cùng lớn.”

Hoàng thượng cười một tiếng, nói: “Thành nhi, con hôm nay lời nói hơi nhiều một chút.”

Cảnh Thành không nhúc nhích.

Lại nghe được hoàng thượng nói: “Cũng được, con đã nói mấy câu của trẫm đã đủ, như vậy thì thôi đi. Con, đứng lên đi.”

Hoàng thượng dường như cảm thấy tẻ nhạt, lại nằm nghiêng trên giường.

Cảnh Thành yên lặng một lúc lâu, mới đứng dậy trở về chỗ ngồi.

______________

Tôi nhớ tới quang cảnh nhiều năm trước, lại than một tiếng: “Thật sự là rất khó đoán.”

Cảnh Thành cười một tiếng, nói: “Chúng ta đoán nhiều năm như vậy, lòng của

phụ hoàng vẫn luôn khó giải. Chỉ là có một chút, hội thi đình này, bao

nhiêu đôi mắt trong triều đình đều nhìn chằm chằm vào đây.”

Tay hắn nhẹ nhàng giơ lên, hất nhị hoa xa hơn một chút, dẫn đến cá quay đầu lại, rối rít chạy tới đó.

Hắn lại nói: “Địa vị Tri thư viện ngày càng tăng. Cho dù không phải vì

“ngắm cảnh ngự lãm” ngày đó hợp với tâm tư của phụ hoàng, phụ hoàng

trọng dụng Mạnh Khách ở kỳ thi hội, cũng là nói rõ với người thiên hạ,

địa vị người đọc sách quá khứ không thể so sánh với ngày hôm nay.”

Cho nên, hội thi đình hôm nay, hoàng thượng đặc biệt chăm sóc người đọc sách, được phép nắm lấy không ít thứ.

_____________

Thi đình, cho đến hoàng hôn vẫn chưa kết thúc.

Văn võ toàn triều, mấy trăm trái tim, lúc này cũng đều dính ánh nến trong điện Lim Loan lên trên người.

Thánh thượng đã sớm liệu được tâm tư của mọi người, cực kỳ nghiêm mật đối với việc trông coi tin tức trong cuộc thi đình. Suốt cả một ngày này, trong hoàng cung cũng không có bất cứ một tin tức gì truyền tới.

Tôi và Cảnh Thành đợi ở trong thư phòng của hắn. Cảnh Thành luyện chữ, chữ cũng không được, rốt cuộc giấy vụn vứt đầy đất.

Cuối cùng một tia sáng mờ cũng tản đi, cúng thấy được tên gác cổng nhanh bước đi vào, nói: “Trong cung đưa tới.”

Tôi vội vàng tiến lên lấy thư ra, phất tay cho hắn đi xuống.

Vội vã mở phong thư ra, chỉ thấy giấy viết thư trắng trong thuần khi