
kéo hành lý của hắn lên lầu, đem vào phòng, trong lòng
lẩm bẩm, người ta đâu có cố ý đâu.
Nghe tiếng bước chân Khang Duật đi lên, tôi nghĩ, vừa
gặp lại không thể cãi nhau, thôi thì tôi cúi đầu nhận sai đi.
Hắn lên đây, mặt âm trầm, đóng cửa lại.
Trong lòng tôi một trận sờ sợ “Bác Trầm đi nghỉ rồi?”
“Ừ!” hắn tựa vào trên cửa.
Tôi nghe tiếng khóa chốt an toàn.
Tại sao hắn khóa cửa, lại là khóa an toàn, chẳng lẽ
tính đóng cửa đánh chó…phì, phì, không phải, đánh vợ, lại phì…tôi còn chưa phải
vợ hắn.
Hắn toát ra từng trận từng trận gió độc đi tới phía
tôi, tôi muốn lui về phía sau, lại bị hắn giữ lại, tiếp theo trời đất loạn
chuyển, tôi bị hắn đặt trên cửa.
Tôi thật sự bị hắn dọa “Khang…”
Tên hắn mới bị tôi kêu có một nửa, đã bị hắn dùng
miệng chặn lại.
Tôi chưa bao giờ biết hôn cũng có thể kịch liệt và
mạnh mẽ như vậy, giống như hắn muốn ăn tôi luôn vậy, mũi tôi ngửi được, miệng
cảm giác được tất cả đều là hương vị của hắn, nóng bỏng tới mức toàn thân tôi
nóng lên, như bị ngâm trong một tô canh nóng, nhất thời tôi quên nhắm mắt lại,
mở to mắt nhìn hắn, hắn cũng không nhắm lại, mở to mắt trừng tôi, giống như cố
ý, mút lưỡi của tôi mạnh tới mức như sắp đứt, hắn giống như đang trừng phạt
tôi, dùng răng cắn cắn môi tôi.
Toàn thân tôi tê dại, mặt đỏ bừng, chậm rãi từ cứng
ngắc, đến dịu đi, lại đến đón ý hùa theo hắn, lời lẽ dây dưa làm cho hai tay
lẫn lộn, cũng niết nhăn quần áo lẫn nhau, càng làm cho nụ hôn thêm cuồng dã.
Tới khi tôi bị hôn tới mức sắp đứng không vững, sắp
té, hắn mới buông ra.
Trán tôi và hắn chạm vào nhau, cả hai đều thở phì phò,
chia lìa ba năm, vừa gặp mặt liền kịch liệt như vậy, thật là một khảo nghiệm
với phổi.
Tôi vô cùng đáng thương nhìn hắn.
Hắn tựa hồ không còn cách nào đối với tôi nữa, thở dài
một hơi, nhưng vẫn rất nghiêm khắc quát tôi một phen “Không cho phép mặc kiểu
đồ hở hang này nữa!!”
Tôi lật đật gật đầu, gật thật mạnh!
Sắc mặt của hắn đẹp thêm một chút, bắt đầu giúp tôi
sửa sang lại quần áo bị hắn làm nhăn, đột nhiên lướt qua ngực của tôi, sắc mặt
không hiểu sao lại bắt đầu khó coi , quát “Miểu Miểu, nói em lớn thêm có chừng
mực thôi, sao em không nghe lời!!”
Tôi rơi lệ…
Cái này không phải tôi khống chế được.
Cuối cùng, hắn vuốt vuốt cái cằm được cạo sạch sẽ, bổ
sung thêm “Nói lại, lúc có một mình anh, em có thể mặc!!”
“…”
“Diễm Diễm, làm ơn, nghĩ giùm tao một lí do đi!” tôi
chắp tay cầu xin với cái điện thoại.
“Không thành vấn đề, không phải là không về nhà ngủ
sao, em hiểu mà! Anh rể có mang quà về cho em không, có em giúp chị liền!” tôi
liếc Khang Duật một cái, hắn vừa tắm rửa xong, đang thu dọn hành lý.
Hắn tựa hồ hiểu ý tôi, lấy ra một cái hộp được đóng
gói vô cùng đẹp đẽ, giơ giơ lên cho tôi xem.
Tôi vui vẻ, giơ ngón cái lên với hắn, sau đó nói vào
điện thoại “Có mang, một phần rất lớn nha!”
“OK! Yên tâm, để em nghĩ xem…” giọng nói của Diễm Diễm
nghe nịnh nọt tới cực điểm.
“Cám ơn!” tôi an tâm, tuy rằng học đại học rồi, nhưng
mà chưa tốt nghiệp thì mẹ vẫn không cho tôi yêu đương, tuy nhiên, buổi tối đi
ra ngoài không nghiêm như trước nữa, nhưng thời gian giới hạn vẫn có, hơn nữa
tuyệt đối không thể qua đêm ở bên ngoài.
Nhưng mà Diễm Diễm thông minh hơn tôi nhiều, nhất định
có cách.
“Chị, có rồi, nói chị về trường lấy vở bỏ quên ở đó,
thấy Cố Lynh Lỵ phòng chị không về nhà, nghỉ hè một mình trong trường, rất cô
đơn, chị liền ở lại với chị ấy, thế nào, vô cùng hợp lý!”
“Ừ, ừ!” tôi gật đầu.
“Được rồi, lát nữa chị gọi điện thoại về nhà cứ nói
với mẹ như vậy, nhất định không thành vấn đề, nhưng mà…” Diễm Diễm âm hiểm cười
một tiếng “Chị, đừng làm ra việc gì thêm mạng người nha, chị không giống em,
một năm nữa mới tốt nghiệp nha!”
Mặt tôi đỏ lên “Cái đầu mày!!”
“Hé hé!! Không nói nữa, em đi xem TV! Bye bye!”
Gác điện thoại, tôi lại gọi điện thoại về nhà, nói với
mẹ lý do được Diễm Diễm bịa ra, mẹ không nghi ngờ gì, còn dặn dò tôi, buổi tối
đắp chăn cho kín, đừng tưởng trời nóng sẽ không cảm lạnh.
Tôi trả lời, mẹ lải nhải mấy câu, cũng liền gác máy.
Tôi buông di động xuống, thở ra thật nhẹ nhàng.
“Xong rồi?” Khang Duật ôm lấy tôi từ sau lưng.
Tôi ngẩng đầu “Ừ, nhưng mà làm em sợ muốn chết!” tôi
vỗ vỗ ngực, trong lòng vẫn rất sợ hãi, liếc nhìn hắn, xòe tay ra trước mặt hắn
“Còn nữa, quà em đâu?”
Không có lý nào Diễm Diễm có, tôi lại không có.
Trong lòng bàn tay tôi ngay lập tức xuất hiện một
chiếc hộp rất tinh xảo.
Tôi so đo kích thước quà với Diễm Diễm “Sao nhỏ vậy?”
Khang Duật vẫn đang ôm tôi, không tính buông tay, lại
giống như trước đây, làm ngứa bên tai tôi “Hàm kim lượng khác nhau!”
Hàm kim lượng!?
Mặt tôi thúi hoắc mở hộp ra, nhất thời trước mắt sáng
ngời, thét to “Mặt dây chuyền thủy tinh Thi hoa lạc thế kỷ hình con chó!”
Tôi muốn cái này lâu rồi, nhưng mà mua ở Thượng Hải
rất mắc.
“Sao anh biết em thích cái này!” tôi vui rạo rực hỏi.
Khang Duật cũng liếc tôi một cái “Chỉ cần có liên quan
tới chó, em đều thích như nhau, cái nào cũng muốn.”
Quả nhiên hiểu tôi rất rõ.
“Vậy anh