80s toys - Atari. I still have
Phò Mã Gian Manh

Phò Mã Gian Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325751

Bình chọn: 10.00/10/575 lượt.

h mắt.

Tam công chúa Tề quốc Lục Nhã và Trì Nam đều là đế cơ một nước, nàng ta dùng võ trị

nước, Trì Nam lấy văn nhiếp chính, vốn là tự đi con đường của mình không liên quan nhau, nhưng vị đế cơ Tề quốc này từ lần đầu gặp Trì Nam, đã

cảm thấy rất đáng ghét, ghét nàng yếu đuối không có hơi sức, ghét nàng

nhỏ yếu đơn bạc, ghét nàng mặt mày như vẽ, ghét tiếng cười của nàng có

gai, loại chó không sủa này, khiến người ta khó chịu nhất.

Trì

Nam không hãi sợ ánh mắt hung dữ ghen ghét của nàng ta, bưng ly rượu

lên, từ xa giơ kính tặng, lúc này Tề Lục Nhã mới thu hồi ánh mắt hiện ra sát khí, qua loa nâng ly.

Kính xong ly rượt này, Trì Nam càng

cảm thấy bữa tiệc không thú vị. diễn❉đàn-lê-quý❉đôn Từ giữa trưa đã

không thấy Chu Phú nữa, biết hắn rất nặng tình cảm, đối với người đối

với chuyện đều có cái nhìn như nhau, có lúc rất ngoan ngoãn, rất nghe

lời, có lúc lại vô cùng cứng đầu, cố chấp làm cho người ta phát điên.

Nếu như hai con ngựa này chết rồi, không biết hắn lại chui rúc vào sừng trâu nào.

Nghĩ như vậy, Trì Nam dứt khoát đứng dậy, thỉnh cầu quốc quân Hồ Quốc ra

khỏi hội trường, lại nói ấy lời hàn huyên theo trường hợp xong, liền đi

ra cung điện tiếp khách, do quan viên Hồ Quốc tiếp đãi đến hành quán của sứ đoàn.

Đi đến gian phòng ở hành quán, Trì Nam tắm rửa xong, thì ngồi ở dưới đèn xem mật hàm ám vệ đưa tới, Chu Phú đẩy cửa trở lại.

Trì Nam thấy vẻ mặt hắn như thường, trên mặt cũng không thấy bi thương, liền ngừng việc, nghênh đón, hỏi: "Ăn cơm sao?"

Chu Phú bỏ bọc đồ trên lưng xuống, lắc đầu cười nói: "Vẫn chưa, nương tử biết hôm nay ta đã làm gì không?"

Trì Nam đưa tay vạch bọc đồ ra, thấy đồ vật bên trong, liền ngẩn ra, những thứ này là. . . . . .

"Chàng trộm nhà tứ phò mã à?" Trì Nam lắp bắp nói, bởi vì trong bọc đồ đều là

một số dược liệu kỳ quái, tiệm thuốc bình thường tuyệt sẽ không có.

Chu Phú nghe nương tử nói như vậy, lập tức trừng lớn cặp mắt, giải thích:

"Dĩ nhiên không phải! Sao ta lại làm thế. Nhưng. . . . . Cũng coi là

trộm."

". . . . . ." trong lòng Trì Nam mơ hồ nhộn nhạo một dự cảm xấu.

Chỉ nghe Chu Phú không có tim không có phổi, cười ngây ngô nói: "Ha ha,

Tiểu Hồng và Tiểu Bạch đã ăn cỏ Chiếm Hỗn, cha từng nói, Vũ Hóa có thể

giải Chiếm Hỗn, chỗ có cỏ Chiếm Hỗn tất nhiên sẽ có Vũ Hóa đơn, ta liền

đi trộm chút."

Trì Nam không hiểu: "Chàng trộm từ đâu?"

"Ở. . . . . chỗ phía tây không tới mười dặm, viện thật lớn, hơn nữa thủ vệ

sâm nghiêm, khổ người của mỗi người cũng đặc biệt lớn, ta mất rất nhiều

sức mới trộm được đây này."

Phía tây không tới mười dặm. . . . . . d❋đ❋l❋q❋đ Thủ vệ có khổ người đặc biệt lớn. . . . . . dự cảm không tốt

trong lòng Trì Nam bộc phát mãnh liệt, hơi có vẻ vô lực hỏi: "Vậy, sao. . . . chàng biết đi đâu trộm?"

Chu Phú cười như chuyện đương nhiên: "Tiểu Hồng nói cho ta biết."

". . . . . ." Tiểu Hồng là con ngựa sao?

Trì Nam cảm thấy đau đầu nhức óc, nghe đến hiện tại, nàng rốt cuộc hiểu rõ

đầu đuôi câu chuyện, Chu Phú vì cứu hai con ngựa này, lại dám đến hành

quán của Tề quốc trộm Vũ Hóa Đan và một số đồ kỳ quái. . . .

Được rồi, nàng có thể nói cái gì chứ? Ngày đầu khi phò mã thiện lương tốt

bụng của nàng đến nước khác, đã thọc ra một cái sọt lớn vậy cho nàng

rồi. . . . Suy nghĩ một đến vẻ mặt Tề Lục Nhã nhìn nàng lúc nãy, Trì Nam thật hết cách.

Chu Phú vươn một tay ôm lấy Trì Nam, bàn tay thật dầy xoa gương mặt của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, nhẹ nhàng nói: "Nương

tử, thế nào? Tiểu Hồng Tiểu Bạch còn sống, nàng không vui sao?"

". . . . . ." Trì Nam nhìn vẻ mặt ngây thơ của Chu Phú, cuối cùng không nói gì.

Chu Phú kinh ngạc nhìn nương tử, chỉ cảm thấy bộ dáng mất hồn của nàng rất

là động lòng người, trên người có một mùi thơm nhẹ nhàng khoan khoái vì

vừa tắm xong, Chu Phú nhất thời nhịn không được, liền hôn một cái, rồi

nâng cằm nương tử lên hôn xuống.

Trì Nam có chút mất hồn, bị nụ

hôn này của Chu Phú kéo về thực tế, ai, là phúc hay họa dù sao đều là

định số, nàng suy nghĩ miên man cũng vô dụng, dứt khoát không thèm nghĩ

nữa, cả người đều cảnh giác, chuẩn bị nghênh đón trận chiến đột nhiên

tới này thôi.

"Đi tắm trước đi, ta sẽ bảo người ta chuẩn bị thức

ăn." Trì Nam đẩy Chu Phú một cái, đè xuống tất cả ý tưởng trong lòng,

thản nhiên nói.

Chu Phú thoáng buông Trì Nam ra chút, vẫn chưa

thỏa mãn liếm môi, chợt móc một đóa hoa khô ra từ trong lòng, sắc hoa

mềm mại, trơn bóng hồng hào, nhìn hình dáng chắc là đóa hoa sen.

Chu Phú đưa đóa hoa vào trong tay Trì Nam, nói: "Lúc ta trộm Vũ Hóa Đan đã

thấy, cảm thấy đặc biệt đẹp, liền mang về. Nương tử, tặng nàng đó."

Trì Nam nhìn đóa hoa sen khô còn lớn hơn cả bàn tay, trong lúc nhất thời

lại không biết nên nói cái gì để khen ngợi tướng công nhân tài của mình, nếu như nàng không có nhìn lầm, đây là Tuyết Liên trong truyền thuyết,

là dãy hoa tuyệt thế chỉ nở trên đỉnh núi ở bắc cực, thời gian nở tốn

mười năm, nhưng chỉ nở một ngày thì sẽ héo tàn.

Đóa hoa khô trong tay nàng được giữ tốt vậy, nhất định là có người hao tổn tâm cơ mới hái được xuống từ đỉnh cực cao r