XtGem Forum catalog
Phương Đại Trù

Phương Đại Trù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324141

Bình chọn: 7.5.00/10/414 lượt.

thịt tôm một chút cũng không có đi ra ngoài…

“Tuyệt diệu! Tuyệt diệu a!” Cổ Đại Hoa không nhịn được liền hô lên.

Thẩm Dũng ở một bên thấy được, vỗ vỗ bả vai hắn, nói: “Ai, lão Cổ, dập đầu nhận sai đi thôi!”

Cổ Đại Hoa sửng sốt, liếc nhìn chưởng quầy chỉ thấy hắn ăn đến miệng đầy dầu mỡ, nhìn trời làm bộ không nhìn thấy hắn.

Cổ đầu bếp bất đắc dĩ, hướng Thẩm Dũng quỳ xuống, dập đầu: “Thẩm gia gia, ta chịu phục.”

Thẩm Dũng đã cảm thấy tâm tình khoan khoái, so với đánh người còn thống

khoái hơn, những người này, bình thường thấy hắn nếu không phải là xuy

râu trợn mắt, thì cũng là liếc mắt xem thường.. Hôm nay thật thống

khoái!

Phương Nhất Chước chạy ra, thấy Cổ Đại Hoa dập đầu nhận

thua, liền nói, “Đứng lên đi, nhận sai là được, ta nói cho các ngươi

biết, sau này không cho phép sau lưng phu quân ta nói hắn là ác bá, hắn

là người tốt.”

Thẩm Dũng ngẩn người, những người khác cũng ngẩn

người, sau đó, tất cả mọi người cười tản đi, Phương Nhất Chước thấy mọi

người nhìn mình giống như là đang nhìn một kẻ ngu ngốc, có chút buồn

bực, quay đầu lại nhìn Thẩm Dũng.

Thẩm Dũng vẻ mặt cũng có chút

phức tạp, thở dài miệng nói: “Ngươi đừng phí sức lực, ta cũng đã làm ác

bá mười mấy năm, ngươi xào vài món thức ăn đã muốn nói ta là người tốt

sao?”

Phương Nhất Chước nghe xong, tức giận bất bình: “Bọn họ đổ oan cho ngươi, ngươi tại sao không nói?!”

Thẩm Dũng cảm thấy buồn cười: “Người nào đổ oan ta? Ta chính là ác bá.”

Phương Nhất Chước tức giận, bỏ cái muỗng xuống, nói: “Hôm nay không cho phép ngươi ăn cơm, trở về quỳ cái bàn xát!”

“Hmm?” Thẩm Dũng trợn to hai mắt, nhìn Phương Nhất Chước, “Ngươi…”

“Ta cái gì?!” Phương Nhất Chước một phen níu lấy cổ áo của hắn túm về Thẩm phủ.

Thẩm Nhất Bác mới vừa giải quyết xong xuôi công vụ trở về phòng, đã nghe đã có hạ nhân chạy tới: “Khó lường a, lão gia!”

“Tại sao?” Thẩm Nhất Bác lao ra hỏi, trong lòng tự nhủ sẽ không phải là Thẩm Dũng vừa ở trên đường gây chuyện đi.

“Ngài mau đi Từ Đường xem một chút đi!” Hạ nhân nói: “Thiếu phu nhân dùng gia pháp với thiếu gia!”

“Gia pháp?” Thẩm Nhất Bác trợn to hai mắt, đi theo hạ nhân chạy tới Từ Đường tổ tiên. Từ đằng xa đã nhìn thấy Phương Nhất Chước cầm trong tay chày

cán bột, Thẩm Dũng bị đặt trước Từ Đường, Phương Nhất Chước nói: “Ngươi

nói, ngươi có phải là ác bá hay không?”

“Ách…” Thẩm Dũng nghĩ muốn giãy dụa nhưng tránh không thoát, Phương Nhất Chước vội chộp hắn lại, hỏi: “Ngươi không dám nói?!”

“Không phải là…” Thẩm Dũng không thể làm gì khác hơn là cầu khẩn, “Ngươi xuống đã, nặng chết ta… Ai nha.”

Phương Nhất Chước vừa thả hắn ra, lại hỏi: “Có phải ác bá hay không?”

“Không phải…” Thẩm Dũng chỉ đành phải đổi lời nói, “Không phải là ác bá.”

Thẩm Nhất Bác trợn tròn mắt đứng ở cửa Từ Đường, hạ nhân hỏi, “Lão gia, như

thế này có chút kỳ cục, có nên ngăn cản Thiếu phu nhân không?”

“Đừng.” Thẩm Nhất Bác vội vàng khoát tay, nói: “Để cho ta thống khoái chút nữa

rồi hãy nói, ta muốn làm như vậy cũng đã mười mấy năm! Con dâu hiền!

Đúng là con dâu hiền! Ha ha.”

“Gia pháp?” Thẩm Nhất Bác trợn to hai mắt, đi theo hạ nhân chạy

tới Từ Đường tổ tiên. Từ đằng xa đã nhìn thấy Phương Nhất Chước cầm

trong tay chày cán bột, Thẩm Dũng bị đặt trước Từ Đường, Phương Nhất

Chước nói: “Ngươi nói, ngươi có phải là ác bá hay không?”

“Ách…” Thẩm Dũng nghĩ muốn giãy dụa nhưng tránh không thoát, Phương Nhất Chước vội chộp hắn lại, hỏi: “Ngươi không dám nói?!”

“Không phải là…” Thẩm Dũng không thể làm gì khác hơn là cầu khẩn, “Ngươi xuống đã, nặng chết ta… Ai nha.”

Phương Nhất Chước vừa thả hắn ra, lại hỏi: “Có phải ác bá hay không?”

“Không phải…” Thẩm Dũng chỉ đành phải đổi lời nói, “Không phải là ác bá.”

Thẩm Nhất Bác trợn tròn mắt đứng ở cửa Từ Đường, hạ nhân hỏi, “Lão gia, như

thế này có chút kỳ cục, có nên ngăn cản Thiếu phu nhân không?”

“Đừng.” Thẩm Nhất Bác vội vàng khoát tay, nói: “Để cho ta thống khoái chút nữa

rồi hãy nói, ta muốn làm như vậy cũng đã mười mấy năm! Con dâu hiền!

Đúng là con dâu hiền! Ha ha.”

Kết cục quá trình thuần hóa tướng công của Phương

Nhất Chước chính là hai người đều bị Thẩm Nhất Bác phạt quỳ ở từ đường

tổ tông hai canh giờ… Sự thật không phải vì Thẩm Dũng không tiến bộ cũng không phải do Phương Nhất Chước không quy củ, mà là vì hạ nhân vừa báo

lại, nói là bên trong tửu lâu của Cổ đầu bếp, mười mấy khách nhân vì

tranh đoạt một mâm đồ ăn do Thiếu phu nhân làm mà bị thương ba người,

còn đập bể vài cái bàn, phải bồi thường mười lăm lượng bạc. Vừa rồi tiểu nhị của tửu lâu còn vác sổ sách tới phủ Thẩm, nói không bồi tiền cũng

không sao nhưng Thiếu phu nhân phải đến tửu lâu làm đầu bếp, Thẩm thiếu

gia đến rửa chén.

Thẩm Nhất Bác nghe xong liền đáp ứng, cho Nhất Chước đi làm nửa tháng, sau đó cho Thẩm Dũng rửa chén, không được lại

gây chuyện. Thẩm Nhất Bác còn bắt Phương Nhất Chước khi nấu cơm chiều

phải đem những món ăn khơi lên mọi chuyện kia nấu lại một lần. Thẩm lão

gia nếm thử chút ít, kết quả là ăn quá no, sau đó cùng bạn già ra đường

đi dạo cho tiêu thực.

Bên trong từ đường