XtGem Forum catalog
Phương Đại Trù

Phương Đại Trù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324153

Bình chọn: 9.5.00/10/415 lượt.

gười thứ hai, nếu không ta khẳng định chết trước

ông.”

Phương Nhất Chước nghe xong, cười cười, quyết định sau này sẽ hiếu kính bố chồng thật tốt.

“Vì thế nói, ta đi Phiêu Hương viện ngươi cũng không cần sợ a.” Thẩm Dũng nói.

“Không được.” Phương Nhất Chước vẫn cương quyết lắc đầu, “Ngươi dám đi kỹ viện ta sẽ đánh chết ngươi.”

“Ngươi tại sao lại không nói đạo lý như thế?” Thẩm Dũng tức giận, “Thẩm thiếu

gia từ khi cưới vợ không dám đi đến kỹ viện, cái này nếu truyền ra ngoài sẽ làm cho người ta chê cười?”

Phương Nhất Chước nhìn hắn một chút, nói, “Mẹ ta chính là kỹ nữ.”

………

Thẩm Dũng sửng sốt, hình như đã nghe nói qua Phương lão gia trước kia để

tang vợ… Không nghĩ tới mẫu thân của đại tài nữ Phương Dao này lại là nữ tử trăng hoa. Cân nhắc nửa ngày, Thẩm Dũng mới hỏi: “Việc này và việc

ta đi kỹ viện có quan hệ gì?”

Phương Nhất Chước nheo mắt lại,

đưa tay chọc vào mũi của Thẩm Dũng, hỏi lại: “Ngươi thực sự muốn đi

phiêu tỷ muội của mẹ vợ ngươi?!”

Khóe miệng Thẩm Dũng vô thức co giật… Nghĩ có chút không được tự nhiên, tâm tư đi Phiêu Hương viện cũng không còn…

Lại quỳ trong chốc lát, Thẩm Dũng chỉ thấy Phương Nhất Chước không dựa vào

hắn nữa, dường như còn có chút tức giận, khẽ hỏi, “Mẹ ngươi thực sự là

cô nương thanh lâu sao?”

“Đúng vậy.” Phương Nhất Chước gật đầu.

“Vậy cha ngươi vì cái gì coi trọng mẹ ngươi?” Thẩm Dũng hiếu kỳ hỏi.

Phương Nhất Chước nháy mắt mấy cái, nhìn Thẩm Dũng, hỏi lại: “Ngươi cũng không phải nhìn trúng tình nhân ở Phiêu Hương viện sao?”

“Đã nói với

ngươi sẽ không cưới nàng a.” Thẩm Dũng nói, “Nam nhân có uy tín danh dự

có ai nguyện lấy một cô nương như vậy? Không phải thường ngày chỉ là đùa giỡn thôi sao?”

Phương Nhất Chước nhìn từ đường Thẩm gia thờ

phụng một loạt bài vị tổ tông, nói: “Cho nên tình nhân kia cũng rất

chướng mắt với ngươi.”

Thẩm Dũng nhíu mày, “Đừng nói bừa, tình nhân kia rất vừa ý với ta.”

Phương Nhất Chước thản nhiên nói, “Mẹ ta năm đó là danh kỹ, rất nhiều quan lại nhiều kẻ có tiền coi trọng nàng, nàng cũng không chịu theo, sau lại

theo cha ta, một kẻ nghèo hàn.”

“Vì sao?” Thẩm Dũng vừa hỏi, vừa có chút buồn bực —— Phương lão gia không phải nổi danh là tài chủ sao,

đúng rồi, đoán chừng là thời trẻ khốn cùng quá.

“Mẹ ta kể lại,

trăm người nam nhân tìm kỹ nữ đùa giỡn chỉ có một người coi trọng nàng

thật sự, nàng liền chọn người thật sự kia, không cần biết điều kiện của

hắn có kém bao nhiêu đi nữa,… ít nhất … tấm lòng của hắn là thật.”

Phương Nhất Chước nói.

Thẩm Dũng nghe xong, đột nhiên có chút

xấu hổ, cuối cùng bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Ta là hỏi phụ thân ngươi vì

sao lại coi trọng mẹ ngươi.”

Phương Nhất Chước nở nụ cười, “Tướng công ngươi thật ngốc.”

Thẩm Dũng không giải thích được, chợt nghe Phương Nhất Chước nói, “Cha ta

cũng nói, mẹ ta cùng tất cả nam nhân kia đều đùa giỡn, chỉ có đối với

hắn là thực lòng, thế nên muốn lấy về nhà.”

“Cha ngươi cũng đủ kì quái.” Thẩm Dũng lắc đầu, tiếp tục hỏi: “Mẹ ngươi chết như thế nào?”

Phương Nhất Chước nói, “Bị bệnh mà chết, mẹ ta suốt đời mang bệnh tự nhiên là chết sớm, có điều là trước khi chết rất vui vẻ.”

Thẩm Dũng sờ sờ mũi, “Cha ngươi sau này có cưới thêm không?”

Phương Nhất Chước nhún nhún vai, “Không có cơ hội, hắn gần như muốn chết theo mẹ ta.”

Thẩm Dũng nghe xong lại cảm thấy khó hiểu… Phương lão gia không phải sống

rất tốt sao? Có điều là hắn hình như là không lấy vợ nữa, phỏng chừng

đúng là như Phương Nhất Chước nói, cha nàng tưởng niệm mẹ nàng, nghĩ đến nỗi tâm cũng đã chết, không chịu cưới.

Nghĩ tới đây, Thẩm Dũng

cảm thấy không có gì thú vị nữa, nhìn sắc trời, phát hiện hai canh giờ

dường như đã qua, liền đưa tay vỗ vỗ Phương Nhất Chước, nói: “Ai, được

rồi, đã hết hai canh giờ, quay về đi ngủ thôi.”

Phương Nhất Chước bị Thẩm Dũng kéo, cố sức giậm chân có cảm giác chân vô cùng tê dại, chân vừa chạm đất liền cảm thấy đau đớn.

“Ngươi có đói bụng không?” Phương Nhất Chước hỏi hắn.

Thẩm Dũng suy nghĩ một chút, nói: “Đói nhưng vẫn còn tốt, chỉ là muốn uống rượu.”

“Ngươi trở về phòng chờ trước.” Phương Nhất Chước xoay người đi đến phòng bếp, Thẩm Dũng suy nghĩ một chút, đoán là lập tức có rượu uống, quay trở về

phòng, rửa mặt sạch sẽ rồi chui vào trong chăn chờ.

Không bao

lâu sau, Phương Nhất Chước mang theo một lồng đựng thức ăn chạy vào,

đóng cửa lại rồi cũng chui vào trong chăn, miệng nói, “Lạnh chết người.”

“Bên ngoài lạnh à?” Thẩm Dũng hỏi.

“Đúng vậy, trời mưa.” Phương Nhất Chước ghé vào trên gối, hộp thức ăn đặt ở

đầu giường, mở ra, Thẩm Dũng cúi đầu xuống nhìn… Hắt xì… lại nhịn không

được mà hắt hơi, hỏi: “Đây là cái gì mà cay như vậy?”

Phương

Nhất Chước cười tủm tỉm, “Ốc nước ngọt cay a, một bát lớn ốc nước ngọt

đầy ắp, nước canh hồng thịt ốc lại đen, thêm vào hạt tiêu tròn quanh

bát, cắn vào chỉ thấy hương cay.”

“Ốc nước ngọt?” Thẩm Dũng ghé

mắt nhìn, quả nhiên ốc nước ngọt đen đen trong nước canh sắc hồng và hạt tiêu, đen hồng giao nhau, đẹp, lại còn hương cay đặc biệt, liền hỏi, “Ở đâu có?”

“Không biết, ta vào trong phòng bếp đã thấy mộ