
nhị
há hốc miệng, nhìn chằm chằm Phương Nhất Chước một lúc lâu, mới nói:
“Cái kia… Cô nương, món ăn ngài gọi, tiểu điếm đều không có.”
Phương Nhất Chước sửng sốt, hỏi: “Tại sao?”
“Ách…” Tiểu nhị lắc đầu, “Tất cả ta đều mới nghe lần đầu a.”
Phương Nhất Chước có chút khó hiểu, hỏi lại: “Nơi này của các ngươi không có lươn sao?”
“Có a!” Tiểu nhị gật đầu, “Có điều là chúng ta có lươn hầm, lươn và thịt
kho tàu… nhưng chưa từng nghe nói qua ớt chỉ thiên xào lươn.”
Phương Nhất Chước gãi gãi đầu, hỏi: “Thế đùi gà, thịt cua, mướp quả?”
“Chúng ta đều có.” Tiểu nhị tiếp tục nói, “Nhưng là… Chưa nghe qua những thức
ăn của cô nương, đặc biệt là dưa Ha-Mi xào tôm bóc vỏ… Cái này một ngọt, một tanh, thả vào cùng một chỗ có thể ăn ngon sao?”
Phương Nhất Chước vẻ mặt mất hứng, nói: “Đó là những món ăn ta thích nhất, các
ngươi thế nhưng một món cũng không có, còn nói cái gì mà đầu bếp tốt
nhất Đông Hạng phủ, đúng là gạt người.”
Tiểu nhị cũng có chút
mất hứng, trong lòng tự nhủ… Thật là Phương Dao này không phải nổi danh
là tài nữ sao, mặc dù cửa lớn không ra cổng trong không bước, dân chúng
trong Đông Hạng phủ nhiều người cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua
bộ dạng nàng, nhưng nghe nói là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, làm sao lại học theo Thẩm Dũng, một bộ dạng cố tình gây sự thế kia?!
Tiểu nhị nghĩ xong, liền nói: “Xin lỗi thiếu phu nhân, ngài nói mấy món ăn
kia, phỏng chừng phải tìm đầu bếp trong cung đến nấu.”
Tiểu nhị vừa mới dứt lời, Thẩm Dũng xoay mặt lại trừng mắt một cái: “Ngươi nói gì?”
Tiểu nhị khẩn trương không dám lên tiếng, nơm nớp lo sợ nhìn Thẩm Dũng.
Thẩm Dũng mới vừa nghe được Phương Nhất Chước kể tên vài món thức ăn, nước
miếng đều đã chảy xuống, hắn biết Phương Nhất Chước tay nghề rất tốt,
tất nhiên là có thể làm được, đã nghĩ thèm. Nhưng tiểu nhị nói không có, hơn nữa thái độ đối với Phương Nhất Chước rất không tốt… mặc dù hắn
không phải là quá thích Phương Nhất Chước, nhưng dù sao nàng cũng là vợ
hắn, tiểu nhị kia lại dám không đem nàng để vào trong mắt, Thẩm Dũng
liền lập tức phát hỏa, rống lên, “Ngươi dám ăn nói như thế?”
“Là là, thái độ tiểu nhân không tốt.”Tiểu nhị vội vàng nhận tội.
Thẩm Dũng rống xong, vốn là nhất định phải đạp lật mấy cái bàn, có điều suy
nghĩ một chút, vẫn là quên đi, lát nữa sợ Phương Nhất Chước sẽ về nhà
nói lung tung, hắn đoán chừng lại bị mắng … Quay đầu lại, chỉ thấy
Phương Nhất Chước mở to đôi mắt vốn đã lớn, ánh mắt theo dõi hắn, khóe
miệng khẽ nhếch lên, dường như rất cao hứng.
Thẩm Dũng ngẩn
người, ý niệm muốn đánh người cũng bất tri bất giác biến mất, hỏi Phương Nhất Chước: “Còn có ăn hay không? Chi bằng đổi nơi khác? Có điều đây đã là tửu lâu xa hoa nhất Đông Hạng phủ.”
Con ngươi Phương Nhất
Chước vừa chuyển, quay ra nói với tiểu nhị: “Này tiểu nhị, ta hỏi
ngươi…Đầu bếp các ngươi thật làm không được mấy món ăn này sao?”
“Ách… Thiếu phu nhân, ta giúp ngài đi hỏi đầu bếp cùng chưởng quầy, xin chờ
chút.” Thái độ tiểu nhị hiển nhiên đã tốt lên nhiều, vội vã chạy đi.
Thẩm Dũng một tay nâng cằm chờ… trong lòng tự nhủ chờ một lát cũng tốt dù
sao hắn đang mệt chết đi được, đảo mắt thấy Phương Nhất Chước đang cười
híp mắt nhìn mình, bộ dáng là lạ, liền hỏi: “Nhìn cái gì?”
Phương Nhất Chước vỗ vỗ cánh tay Thẩm Dũng, cười nói: “Tướng công, ngươi thật là người thật tốt.”
“Khụ khụ…” Thẩm Dũng đang uống trà, một ngụm bị sặc, nghẹn họng ho khan…
Đúng thật là mới mẻ, có người cảm thấy tiểu ác bá Thẩm Dũng hắn là người tốt?!
Phương Nhất Chước vui thích nói, “Từ nhỏ đến lớn, ta bị không ít người bắt nạt, trừ cha ta, chỉ có ngươi chịu giúp ta ra mặt.”
Thẩm Dũng ngẩn người, bưng chén tiếp tục uống trà, thấy bộ dáng cười mị mị
của Phương Nhất Chước, không nhịn được khóe miệng vểnh lên, ho khan một
tiếng, nhỏ giọng nói thầm: “Ngây ngô cười cái gì, uống trà đi.”
Phương Nhất Chước từ bên trong túi nhỏ treo ở hông, lấy ra hai bông hoa khô
màu hồng nhạt, một ném vào bên trong chén trà nhỏ trước mắt mình, một bỏ vào chén của Thẩm Dũng.
“Đây là cái gì vậy?” Thẩm Dũng khó hiểu.
“Mỹ nhân cúc.” Phương Nhất Chước cười nói.
“Xấu như vậy?” Thẩm Dũng cau mày, mỹ nhân cúc cái gì, khô cằn dường như còn bẩn.
Phương Nhất Chước cười cười, nói: “Trà Long Tỉnh uống nhiều quá sẽ mất vị, mùi vị càng uống càng nhạt, mỹ nhân cúc hợp nhất với trà Long Tỉnh, có thể
đem vị chát loại đi, uống nhiều không bị miệng đắng lưỡi khô, cũng sẽ
không có chuyện càng uống càng mất mùi vị.”
Thẩm Dũng hơi hoài nghi, nâng chén trà lên uống một hớp, chép miệng.
Phương Nhất Chước cười cười, hỏi: “Như thế nào?”
“Đúng là hương vị ngọt ngào.” Thẩm Dũng gật đầu.
Phương Nhất Chước lại cười ngây ngô với hắn, Thẩm Dũng buồn bực uống trà,
trong lòng tự nhủ… Nha đầu này có chút gì giống tài nữ đâu, thật ngây
ngô.
Vừa lúc này, liền thấy chưởng quầy cùng đầu bếp theo tiểu
nhị đi tới, chưởng quầy hướng Thẩm Dũng nhận lỗi: “Thẩm thiếu gia, món
ăn kia thật sự chúng ta không làm được.”
Phương Nhất Chước có chút bất đắc dĩ, nhìn Thẩm Dũng, “Tướng công, chúng ta đi chỗ khác