Old school Easter eggs.
Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326150

Bình chọn: 7.5.00/10/615 lượt.

đồng hồ đeo tay, "Đã đến lúc rồi, tôi muốn đến hiện trường, cậu thì

sao?"

"Có trò hay để xem, tại sao em có thể bỏ qua?!" Lưu manh đứng thẳng

thân, Hạ Ninh Huân nửa cười đi theo phía sau anh ra khỏi phòng làm việc.

-- quân môn sủng hôn --

Trong hội trường náo nhiệt, tụ tập các cao thủ lớn đến từ mode mới, thậm chí Thụy Nhĩ còn mời mấy minh tinh tới đây hiện trường, nơi có mỹ nam

mỹ nữ như mây, tiếng người huyên náo, chỗ ngồi hàng cuối cùng tụ tập

không ít ký giả truyền thông, các khách quý trình diện cũng đều ngồi

xuống chuẩn bị sẵn sàng.

Vừa lúc đó, ký giả truyền thông ngửi được mùi đột nhiên như thủy triều chạy về phía cửa --

"Mau nhìn, đó không phải là tổng tài QM sao? Nhanh, bên này --" Mấy

tiếng sợ hãi kêu lên, các ký giả chen chúc tiến lên, lập tức bị an ninh

ngăn cách ly ra hai bên đường, giơ máy chụp hình tách tách liên tục.

Nghe được cái tên đó, khách khứa bốn phía đều nhìn về cửa!

Lóe lên đèn flash, bóng dáng kiêu ngạo của Dịch Khiêm xuất hiện ở trước

mặt mọi người, mặc một bộ tây trang Khổng Tước màu lam cắt xén thủ công

vừa người, vóc người cao lớn rắn rỏi, khi giơ tay nhấc chân hiển thị rõ

người đàn ông thành đạt ưu nhã và tôn quý.

"Dịch tiên sinh, nghe nói cuộc thi thiết kế lần này bởi ngài phát động, có chuyện này sao?"

"Dịch tiên sinh, lần tranh tài này, ngài cảm thấy Thụy Nhĩ có thể giành được vô địch sao?"

"Dịch tổng...."

Ký giả giống như thủy triều vấn đáp liên hồi, Dịch Khiêm đi trên hành

lang được bảo vệ che chắn, quá nhiều vấn đề, trong lúc nhất thời cũng

không biết nên trả lời câu hỏi nào của ký giả.

Đến trước khách khứa, anh chậm rãi dừng lại bước chân, lễ phép cười nói câu: "Tôi có lòng tin đối với Thụy Nhĩ!"

Tiếp theo, không đợi ký giả hỏi tiếp anh đã dẫn thư ký và Hạ Ninh Huân sau lưng ngồi xuống chỗ ngồi ở hàng đầu tiên.

So sánh với trước đài dần dần an tĩnh lại, phía sau đài đài T ngược lại

rối ren không thể dàn xếp, ba mươi mấy nhà thiết kế mang tới tác phẩm

thiết kế được mặt trên người mẫu khác nhau, mỗi người một khác, phong

cách đặc biệt, thợ trang điểm căng thẳng tô vẽ, Tổng giám hậu trường chỉ huy đâu vào đấy ở phía sau đài, chờ trước đài đọc diễn văn kết thúc, âm nhạc vang lên bắt đầu tấu tú.

Tiểu Mễ và Tiểu Toa rối rít mời tới minh tinh thay tốt trang phục thiết

kế, động tác thợ trang điểm mình thuê tới nhanh nhẹn, kỹ thuật cao siêu, tiểu Mễ không khỏi cảm thán, mạnh bạo đạp một khoản tiền xuống thật

cũng không kém.

Lần này người mẫu chính là người mẫu mới của công ty tên là Yên Nhi, vì

muốn tránh ngoài ý muốn khi tú, Úc Tử Ân tự mình mặc lên giúp cô ta,

từng cái từng cái hết sức cẩn thận.

Nhìn trang phục trên người người mẫu, đáy mắt Yên Nhi sáng bừng thoáng

qua chút kinh ngạc: "Chị Ân Ân, bộ quần áo này thật là đẹp!"

"Ừ, em thưởng thức cái đẹp của nó đi, chị hi vong đợi lát nữa em ở trên

đài, cũng trình diễn ra vẻ đẹp của nó, còn nhớ rõ chị dạy em bước đi thế nào chứ? Chi không cần em đi rón rén như người mẫu, cứ bước đi theo

những gì chị dạy em, còn có vẻ mặt, chớ quên."

"Em nhớ được, lúc trở về em luyện thật lâu! Trước kia chưa từng đi như

vậy, thật mới mẻ và rất thú vị đấy!" Nhớ tới Úc Tử Ân dạy bước đi đặc

biệt, Yên Nhi tò mò nheo mắt lại.

Cài tốt nút áo, Úc Tử Ân ngẩng đầu lên khẽ cười một tiếng, "Đợi lát nữa

thời điểm lên đài cũng không phải là chơi đâu, em phải biểu hiện ra vẻ

mặt tốt nhất của em, biết không?"

"Biết!" Gật đầu một cái, trên mặt mềm mại của Yên Nhi biểu lộ rõ ràng.

Đây chính là thứ cô muốn, cô gái Giang Nam mềm mại, cùng với cô gái phương Bắc bền bỉ.

Vì đạt tới hiệu quả mình dự tính, trang điểm và kiểu tóc của Yên Nhi đều do Úc Tử Ân tự mình thực hiện, phút chốc lấy mũ phượng từ trong hộp gỗ

ra, rõ ràng nghe được tiếng kinh ngạc xung quanh mình Vì đạt tới hiệu quả mình dự tính, trang điểm và kiểu tóc của Yên Nhi đều do Úc Tử Ân tự mình thực hiện, phút chốc lấy mũ phượng từ trong hộp gỗ

ra, rõ ràng nghe được tiếng kinh ngạc từ xung quanh mình.

Nhìn mình trong gương, Yên Nhi hơi há to miệng, trong lúc nhất thời cũng nói không ra được, mũ phượng rất nhẹ, không nặng như trong tưởng tượng, giữa màu vàng kim sáng chói lấm tấm màu hồng san hô, tạo hình mũ phượng nhẹ khéo lại tinh sảo, không thể nghi ngờ là khiến trang phục lửa đỏ

sống động!

"Yên Nhi, tưởng tượng giờ phút này mình là cô dâu đẹp nhất, đừng có bất

kỳ áp lực nào, đợi lát nữa tôi sẽ ở dưới đài, xem cô biểu diễn! Đừng

khiến tôi thất vọng đấy!" Bình thường mặc dù cô cũng có thu hoạch trong

tranh tài, nhưng đều ẩn cư ở phía sau màn, rất ít khi ở phía sau đài tự

mình khích lệ người mẫu, đều là tiểu Mễ và tiểu Toa thay cô ra mặt.

Thân phận của cô, ở trong giới model vẫn luôn là điều thần bí, lần tranh tài này, cô muốn thắng, có lẽ là để chứng minh năng lực của mình, có lẽ là vì câu nói dịu dàng của Dịch Khiêm.

Thắng, gả cho anh.

Cho Yên Nhi một vẻ mặt vui mừng, Úc Tử Ân ngẩng đầu nhìn tác phẩm của

mình trong gương, hài lòng nheo mắt, "Tốt lắm, ở tại chỗ này chờ ra sân

đi, bộ áo liền quần này không thích hợp đi khắp nơi."

"Được!" Gật