Polaroid
Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325660

Bình chọn: 10.00/10/566 lượt.

Ba em sẽ không làm trước được việc kinh doanh, anh làm chi lại để ông

ta ngang dọc, đôi đầu kéo chân QM về sau lại càng phiền phức."

"Nhưng mà về sau ông ta là cha vợ của anh, vì sao không để cho ngang

dọc, nếu không thì ông ta đồng ý để cho con gái bảo bối của ông gả cho

anh sao?" Nghiêng thân, anh cười nhéo mặt cô, con mắt ôn nhu.

Đỏ mặt, cô giận dỗi, "Em biết em nể mặt em, mà em cũng không hy vọng ông quá mệt mổi, lại càng không nghĩ sẽ cho anh thêm phiền toái."

"Đứa ngốc, đâu có phiền toái, đều là người một nhà, không nói hai nhà

biết không? Về sao Bảo Úc có chuyện gì anh cũng sẽ gánh vác trách

nhiệm." Đưa tay qua, anh ôm cô vào trong lòng, "Lúc chúng ta kết hôn là

ngày quốc khánh, cũng giải quyết việc này về sao, chúng ta liền kết hôn

đi."

"uhm... Được...." Tựa vào ngựa anh, cô an tĩnh gật đầu.

Kết hôn là chuyện lớn, anh chưa bao giờ từng nghĩ muốn cô ủy khuất, còn

có lão gia tử đã ra lệnh, để cho anh nở mày cưới cô vào cửa, vì thế anh

phải rút ngắn càng nhiều thời gian càng tốt để chuẩn bị cho hôn lễ của

mình, trước đây, những chuyện phiền toái này phải có hiểu biết, nếu

không sinh biến, với anh mà nói không thể nghi ngờ là khiêu chiến rất

lướn.

Xe dừng ở của Thập Tam Lâu, từ trong xe đi xuống, Dịch Khiêm lễ độ đi

đến bên trái thay người trong xe mở cửa, giơ tay nhấc chân hết sức phong thái thân sĩ.

Địa điểm hẹn là ở lầu bảy, tầng món ăn Quảng Đông, dì Tương quản lý Thập Tam Lâu thấy bọn họ đến, nhiệt tình chào đón, "Khách đã đến, tôi đưa

hai người đi."

"Uhm." Dịch Khiêm nhàn nhạt đáp lại, ôm cô gái bên cạnh đi vào thang máy.

Thang máy chậm rãi hướng lên trên, Tương Di nghiêng thân mình nhìn hai

người phía sau, dịu dàng cười: "Còn chưa chúc mừng hai người, đã định

ngày kết hôn chưa?"

"Đã định xong, ngày Quốc Khánh, đến lúc đó mong rằng dì Tương có thể

đến." Nghiêng đầu nhìn người trong lòng, Dịch Khiêm đột nhiên nói khẽ.

"Đương nhiên, tôi sẽ đến đúng giờ." Boss kết hôn, dù có bận rộn cũng không thể vắng mặt rồi.

Bước vào đại sảnh tầng bảy, Dì Tương làm cái tư thế mời hai người, đi đến bên quầy lấy thực đơn đi qua, tự mình phục vụ.

"Dịch tổng đến đây, hoan nghênh hoan nghênh!" Xa xa thấy Dịch Khiêm đi

qua, Lâm Toàn Minh vội vàng từ trên ghế đứng dậy, liếc mắt ra hiệu cho

gái một cái, khách sáo đón chào.

"Lâm tổng, đã lâu không gặp." Khách sáo vươn tay ra bắt tay, Dịch Khiêm

đột nhiên nghiêng thân mình giới thiệu cô gái bên cạnh, "Đây là hôn thê

của tôi, hiện tại cũng là trợ lý thư kí, tiểu thư Úc Tử Ân, nói vậy Lâm

tổng cũng biết."

"Đưỡng nhiên, Ân Ân chính là con gái bảo bối của Úc tổng, tính ra coi như là con cháu, đúng không, Ân Ân?"

"Đúng vậy, bác Lâm, đã lâu không gặp người vẫn mạnh khỏe! Thời gian

trước cha tôi vẫn nhắc tới ông, nói muốn mời ông ghé qua làm khách quý."

"Tâm ý của Úc tổng, hôm nào mọi người cùng ăn bửa cơm ôn chuyện, tới,

ngồi đi, đừng đứng nữa." Lôi Lâm Tiểu Uyển bên cạnh mình ngổi xuống, Lâm Toàn Minh nhìn người trẻ tuổi đối diện, không khỏi cảm thán: "Tôi đúng

là một cục xương già, về sau phải dựa vào các người!"

"Lâm tổng nói đùa, người chính trực mạnh mẽ, Lâm thị cũng phát triển

không ngừng, làm sao có thể bắt đầu sinh thoái được? Chúng tôi là những

vãn bối, còn phải học hỏi nhiều thứ muốn thỉnh giáo với ông!" Nhẹ cười,

Dịch Khiêm mặt không đổi sắc nói những lời xã giao khách sao trên bàn,

khiêm tốn lạnh nhạt, trái lại không lộ tài năng.

"Ai nha, Dịch tổng quá khiêm tốn rồi."

Ông tới, tôi đi nói xong những lời khách sáo, nghe thấy Úc Tử Ân hơi vặn mi, thật không thích những trường hợp xã giao như vậy, gương mặt mang

theo dối trá ứng phó đó đây.

Quay đầu thấy Dịch Khiêm một bộ dáng bình tĩnh lạnh nhạt, tựa hồ ứng phó loại trường hợp này rất thành thạp, ngẫm lại bản thân mình không cần

phải nói, cũng có thể chịu dằn lại.

Lúc không lưu tâm ngẩng đầy lên, liếc mắt một cái liền nhìn thấy ánh mắt của Lâm Tiểu Uyên ngồi ở đối diện, chẳng qua đối tượng không phải là

cô, mà là người đàn ông bên cạnh, ánh mắt không chút giấu giếm, tia

không e dè, lớn mật khiêu khích.

Yên lặng ăn thức ăn, Úc Tử Ân không nghĩ, cô ta biết rõ Dịch Khiêm có vị hôn thê, mà vị hôn thê ở ngay

trước mặt cô ta, còn dám làm càng liếc mắt đưa tình với anh ta, thật sự là không để co vào trong mắt mà.

"Tiểu Uyển sau khi trở về chuẩn bị đi làm ở nơi nào thế?" Đặt cốc nước

xuống, mắt cô nhìn về phía cô gái đối diện, nhàn nhạt mở miệng, cắt

ngang ánh nhìn của cô ta đối với Dịch Khiêm.

Chậm rãi thu về tầm mắt, Lâm Tiểu Uyển cười nhẹ. "Tạm thời còn chưa nghĩ ra, công ty của ba tôi không thiếu người, tôi con gái của ông chủ nếu

nhảy dù qua, chỉ sợ học không tới những thứ đó, không bằng...." Đột

nhiên cô ta quay đầu nhìn về phía Dịch Khiêm, "Không bằng tôi đi đến

công ty Dịch Tổng, đều nói tổng công ty QM có yêu cầu nghiêm khắc đối

với công việc, mà còn Dịch tổng chỉ dùng người mình biết, không biết có

chịu thu nhận và sắp xếp công việc cho tôi không?"

"Qủa thật QM yêu cầu đối với nhân viên không thấp, nhưng tôi càng coi

trọng năng lưc và học thức của nhân