80s toys - Atari. I still have
Quân Sinh Ta Đã Lão

Quân Sinh Ta Đã Lão

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324154

Bình chọn: 7.00/10/415 lượt.

trần, vén rèm cửa ra, thấy tôi, trực tiếp hướng về phía tôi đi tới.

Tôi có hơi xấu hổ dời đi ánh mắt, may mà xung quanh cũng có tốp năm tốp ba người, làm cho tôi không đến mức quá quẫn bách. Bên trên cánh hoa mai đỏ theo dòng nước đảo quanh người, cúi đầu, âm thanh rơi xuống nước nổi lên, những sóng nước rung động lan tới gần, tôi quay đầu nhìn về phía Tây Cố đang xuống nước, cậu cách dừng lại ở chỗ các tôi hai bước chân, vô hại dựa ở hòn giả sơn cạnh bờ hồ, đang cúi đầu nhìn tôi.

Suối nước nóng 40 độ, cả người tôi bị hơi nóng hun đỏ, tùy ý vén tóc, ghé vào trên đá cuội bên cạnh hồ, mệt mỏi đi tàu xe bị chà xát không còn một mảnh, từ trong xương cốt thoát ra một luồng cảm giác khoan khoái, ấm áp tê tê.

“Đừng, ăn no trước, ăn xong lại đi ngủ.” Cậu cười nói, đại khái qua 20 phút kéo tôi đứng lên đi một vòng đến khu lân cận, trở về ngâm tiếp. Tôi ngoài áo tắm ra còn khoác thêm một áo bành tô, ra khỏi hồ ngâm đi dạo trên đường núi.

Trên đường núi quanh co cách mỗi đoạn đều xây một đình nghỉ chân hoặc lầu gác mái đỏ tinh xảo để du khách nghỉ ngơi, sắc đào hồng xen lẫn trong núi xanh, thật có vài phần cảm giác đào nguyên xa rời huyên náo ồn ào.

Tôi kéo chặt áo, cuối cùng vẫn là người trẻ tuổi, áo khoác trên người Tây Cố là một chiếc áo choàng tắm màu đỏ sậm, mái tóc bị nước suối thấm ướt mềm mại dán trên trán, dưới chân không biết bị cái gì cản, tôi lảo đảo muốn té, lập tức bị một bàn tay to vững vàng túm lại ổn định.

“… Cám ơn.” Tôi mím môi, muốn rút tay về, ngón tay căng thẳng, nhưng làm sao cũng rút không ra.

Tây Cố nghiêng đầu nhìn tôi âm thầm sử dụng lực kéo co với cậu, cong cong khóe miệng, lại thắt chặt nắm tay vài phần, thấp giọng nói: “Đừng nhúc nhích.”

Tôi trầm mặc chỉ chốc lát, dưới tay lại giẫy mạnh lần nữa, cậu lập tức toàn bộ vững vàng bao giữ lấy tay tôi, không hề cho tôi giãy.

Khi hoàng hôn dần chìm xuống thì cậu lôi kéo tay tôi đi vào một lầu gác gần nhất.

Đi vào mới phát giác không gian không lớn như người ta dự liệu, cô bé tiếp viên ngay cửa nhìn ngón tay tôi và cậu móc chặt thì không khỏi kinh ngạc, ánh mắt thường xuyên hướng lên trên người tôi.

Tôi vô thức rủ mí mắt, Tây Cố tiến lên một hơi đem tôi giấu ở sau người.

“Xin chào, xin hỏi hai vị dừng chân hay là dùng cơm?”

Tây Cố quay đầu hỏi tôi: “Đi về quá xa, có muốn ăn trước một bữa ở đây hay không?”

“Không cần, nếu thật đã đặt phòng thì không nên lãng phí, ở đây ăn cơm luôn cũng tốt.” Trước đó khi đặt phòng online tôi cố ý đem gian phòng của tôi cùng Tây Cố chia nhau ở hai tầng khác biệt, đều là phòng đơn. Lầu gác này tuy nhỏ nhưng ngũ tạng xác thực đầy đủ, mấy phòng nghỉ tạm cũng có 4,5 gian, trong đó toàn là phòng đôi, tôi thấy… bầu không khí có chút nguy hiểm, tự nhiên sẽ không gật đầu.

“Chị xác định ban đêm muốn sờ soạng quay về?” Cậu nhướng mày nhìn tôi.

Một bên cô bé tiếp viên tràn ngập đạo đức nghề nghiệp làm sáng tỏ: “Thật ra không tính là sờ soạng, chúng tôi ven đường đều có đèn đường, chiếu sáng không thành vấn đề…”

Tây Cố nhíu mày, hai mắt sắc bén liếc cô nàng.

Cô ấy lập tức ấp úng ngậm miệng, sợ đến không dám hé răng.

Tôi đau đầu đỡ trán, “Đừng có khi dễ tiểu cô nương nhà người ta.”

Cậu liếc qua tôi, thu hồi tầm mắt, cúi đầu nhấp một ngụm Sake. Tôi hướng về phía cô bé tiếp viên đang bị khí tràng của Tây Cố đè ép tới mức nơm nớp lo sợ vẫy tay: “Cho thêm một phần thịt nướng, thịt bò da giòn, đầu sư tử dưa cải. Còn nữa, chỗ này có món ngọt không?”

Sau khi khẳng định xong tôi gõ gõ thực đơn: “Một phần bánh nướng, cùng mousse bạc hà.”

Tây Cố ngồi trên Tatami đợi sau khi cô bé tiếp viên rời khỏi thì nhấc lên bình Sake rót cho tôi một ly: “Thủ xem, cũng không tệ lắm.”

Tôi hớp một hớp nhỏ, lại không uống nữa: “Không phải là kiểu chị thích, chị đối với mùi vị này vô cảm.” Nhưng không thể phủ nhận sau khi uống vào trong bụng ấm áp, hơi nóng từ từ tỏa ra.

Cậu chỉ là cười nhẹ một tiếng, ngồi xếp bằng tiếp tục uống rượu.

Lúc món ăn bưng lên Tây Cố tự mình nhận phần mousse bạc hà rất là không muốn đưa tới bên cạnh tôi: “Ngày hôm nay là sinh nhật chị, chị tùy tiện ăn một miếng cho hợp tình cảnh.” Khi đối mặt với đồ ngọt thì trong nháy mắt Nhâm Tây Cố thu lại cảm giác uy hiếp vốn có, xìu lông lộ ra một chút tính trẻ con phù hợp với số tuổi.

Tôi đẩy miếng bánh ra, lắc đầu chú ý tới đĩa thịt nướng.

Cậu không ăn bữa chính, đem đồ ngọt cùng rượu giải quyết xong, lại híp mắt nghiêng đầu nhìn tôi ăn, ánh mắt nóng rực nhìn đến tôi lông tóc dựng đứng, ngon miệng toàn bộ tan biến.

“Thịt nướng ăn ngon không?” Cậu đột nhiên nói.

Tôi “A” một tiếng, chầm chậm nói: “Cũng không tệ lắm…”

Cậu gật đầu, lập tức lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tiếp lấy tay tôi, nhìn tôi liếc mắt, dán mặt qua trực tiếp ngậm lấy miếng thịt đang kẹo trên đôi đũa của tôi, nhai đi nhai lại, nhăn mày: “Rất mặn.”

Cậu lần này không có ngăn cản, tôi thuận lợi rút tay về, chỉ là cả đêm hai mắt Tây Cố nóng rực gần như dính lên người tôi, cái loại bầu không khí đè nén càng lúc càng phát ra này làm cho tôi đứng ngồi không yên, hoắc mắt đứng dậy nhìn đồng hồ