
ũng không cần phải đến
chỗ ai gia hoài, sớm một chút để ai gia ẳm cháu trai mới là chuyện quan
trọng! Ngươi đem hết tâm trí dành cho ai gia mà đặt lên trên người Long
Trạch Cảnh Thiên, ai gia mong đứa chắt trai này từ lâu lắm rồi!”
“Hoàng tổ mẫu—” Hai má Mộ Dung Tâm Liên ửng đỏ, lại thầm kêu khổ trong
lòng. Từ sau khi du hồ, Long Trạch Cảnh Thiên đối với nàng tựa hồ càng
thêm lãnh đạm. Nhất định bởi vì con tiện nhân Mộ Dung Thất Thất kia!
“Còn thẹn thùng! Thanh niên a, da mặt đúng thật mỏng, chậm rãi cũng
nhờn dần! Ngươi xem, tỷ tỷ ngươi cũng chuẩn bị sắp sinh hạ hoàng tử cho
hoàng thất, ngươi cũng nên cố gắng a!”
Lời nói của Thượng Quan
Phi Yến khiến Mộ Dung Tâm Liên hiểu được một việc, đó là Hoàng thượng
không lập nhiều thái tử, dựa theo mức độ sủng ái mà Hoàng thượng dành
cho Mộ Dung Tuyết Liên, nói không chừng hoàng tử nàng sinh hạ sẽ được
sắc phong thái tử, vậy thái tử phi mộng, hoàng hậu mộng của nàng không
phải sẽ tan biến sao?
Không được! Thái tử vị là của Long Trạch
Cảnh Thiên, vị trí thái tử phi chính là của nàng! Nhất định phải nghĩ
biện pháp sinh được hoàng trưởng tôn! Đều cùng hàng, nói không chừng sau đó Hoàng thượng lại thích hoàng trưởng tôn, liền phong Long Trạch Cảnh
Thiên làm thái tử!
Mười lăm năm trước đây nàng đều bị Mộ Dung
Tuyết Liên chèn ép, thật vất vả mới được vào hoàng thất, nếu còn bị nàng ta áp chế, vậy những nỗ lực cùng cực khổ của nàng, còn có cái chết của
Trịnh Mẫn, không phải sẽ đều vô ích sao!
Trở lại vương phủ, Mộ Dung Tâm Liên lại chuẩn bị canh liễu giải nhiệt,
đưa đến thư phòng cho Long Trạch Cảnh Thiên, Lục Dã như cũ tiếp lấy hộp
thức ăn. Tiếp xúc mấy ngày, bọn họ cũng hiểu nhau chút ít, trong mắt hay trong tâm, Lục Dã đều có ấn tượng không tồi với vị Trắc phi Mộ Dung Tâm Liên này, thấy nàng là một nữ nhân không những xinh đẹp mà còn nhã
nhặn, không có chút kiêu ngạo của những tiểu thư quí tộc được cưng
chiều.
“Vương gia, Trắc phi đưa canh đến.”
“Ngươi ăn!” Long Trạch Cảnh Thiên đầu cũng không ngẩn:” Đúng rồi, chuyện ta bảo ngươi điều tra như thế nào rồi?”
“Bẩm Vương gia, cái đêm ngắm trăng ở giữa đình hồ đó, không có gì bất
ổn xảy ra với Mộ Dung Thất Thất. Bất quá thuộc hạ tra ra được một việc
khác, ngay lúc đêm khuya, nương của Trắc phi thông gian cùng kẻ khác, bị Tương gia bắt tại trận, một kiếm giết chết họ, chuyện này từ bỏ Đoan
Mộc gia, các vị công tử tiểu thư của ba gia tộc còn lại đều chứng kiến
được.”
Lục Dã vừa uống canh giải nhiệt, vừa đem chuyện tình điều tra được báo cáo rõ đầu đuôi gốc ngọn cho Long Trạch Cảnh Thiên.
“Úc? Trùng hợp như thế?” Long Trạch Cảnh Thiên vuốt cằm, chung quy thấy được trong đó có chút mờ ám. Lời của Mộ Dung Thất Thất, hắn tin, nàng
luôn dám làm dám chịu, lời của nàng ta nhất định là thật.
“Đúng vậy a!” Lục Dã buông chén canh, lau miệng:” Tương gia ra lệnh cho người trong phủ bịt kín miệng, công bố ra bên ngoài rằng Trịnh di nương bị
bệnh hiểm nghèo mà chết, Trắc phi lúc ấy cũng vì thế mà ốm một hồi .”
Lục Dã càng nói, lại càng thấy khát nước, cả người nóng lên, nhịn không được lấy tay quạt quạt, sau lại xé rách áo, nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn
không ngừng tăng, càng lúc càng khô nóng.
“Rất nóng?” Long
Trạch Cảnh Thiên nhận ra sự khác thường của Lục Dã, đưa tay lên cổ hắn
thử, sau khi kiểm tra, sắc mặt đại biến:”Người đâu, chuẩn bị nước
lạnh!Còn có, truyền thái y!”
Thái y đến nơi, cẩn thận kiểm tra chén cạnh giải nhiệt:”Hồi bẩm vương gia, trong này có thêm dược khiến người ta xúc động.”
Lời nói của thái y phi thường hàm xúc, nói thẳng ra, trong có có xuân
dược. Kết quả này khiến thái y có chút phiền muộn, chẳng lẽ Vương gia ở
phương diện kia không được? Thế nhưng cần đến cái thứ bậy bạ này?
(TCcười lăn lộn*)
Tất nhiên, hắn đã đoán sai, Long Trạch Cảnh
Thiên tựa hồ nhận ra ý vị trong ánh nhìn chằm chằm của thái y, liền lạnh lùng đảo mắt, thái y lập tức cúi đầu.
“Đến chỗ hắn nhìn thử
xem!” Long Trạch Cảnh Thiên chỉ về phía Lục Dã đang ngâm nước lạnh :”Có
biện pháp nào giúp hắn thoải mái hơn không?”
“Bẩm Vương gia, thuốc này rất rất mạnh, giải dược duy nhất chính là nữ nhân.”
“Khốn nạn!” Long Trạch Cảnh Thiên một cước đá ngã ghế, hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu ý nghĩa trong lời nói của Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Thâm
Liên thế nhưng có thể dùng thủ đoạn đê tiện như vậy để câu dẫn hắn, nếu
hôm nay người uống canh giải nhiệt là hắn, đến lúc đó nhất định tâm ý
của nàng sẽ được thực hiện.
Vừa nghĩ tới Mộ Dung Tâm Liên từ
lúc được thú vào cửa vẫn luôn tính toán, sự dịu dàng thiện lương của
nàng, tất cả đều là giả vờ, Long Trạch Cảnh Thiên liền thấy nữ nhân này
thực sự rất ghê tởm.
Nói vậy, chuyện của Trịnh Mẫn, là nàng
muốn hãm hại Mộ Dung Thất Thất, cuối cùng ngược lại biến khéo thành
vụng. Lại nghĩ đến Mộ Dung Tâm Liên từng dùng phương thức bỉ ổi như vậy
đối đãi Mộ Dung Thất Thất, trong lòng Long Trạch Cảnh Thiên liền dâng
lên một ngọn lửa, không chổ phát tiết. “Sự tình hôm nay không được phép truyền ra ngoài, rõ chưa?” Tuy rằng
Long Trạch Cảnh Thiên q