
uay lưng về phía Thái y, nhưng mà lão Thái y có
thể cảm nhận rõ ràng Tĩnh vương đang kiềm chế tức giận trên người, vội
vàng nói hai tiếng “Không dám”, liền lui xuống lập tức.
“Người
đâu!” Long Trạch Cảnh Thiên kêu hai tiếng, hai hắc y nhân xuất hiện
trước mặt hắn,“Đem Mộ Dung Tâm Liên tới đây cho bổn vương!”
Lúc này, Mộ Dung Tâm Liên đang lo lắng chờ đợi kết quả. Tác dụng của dược
lẽ ra đã phát tác a! Theo lẽ thường, bọn thị vệ của Long Trạch Cảnh
Thiên nhất định sẽ tìm đến nàng vì nàng là nữ nhân duy nhất trong vương
phủ này, nhưng vì sao đợi đã lâu như vậy còn chưa có động tĩnh gì hết!
Mộ Dung Tâm Liên nghĩ đến nhập thần, ngay cả hai người xuất hiện phía
sau đều không chú ý tới. La một tiếng muộn màng, Mộ Dung Tâm Liên xụi lơ ở trong lòng Hắc y nhân.
Lý trí của Lục Dã hiện tại đã bị
thiêu đốt hết, Long Trạch Cảnh Thiên cùng Lục Nguyên hợp sức, đem Lục Dã đỡ lên trên giường, nhìn Mộ Dung Tâm Liên đang nằm trên đó, Lục Nguyên
chấn động,“Vương gia, này……”
“Đều là do tiện nhân này làm ! Để cho nàng chịu!”
Long Trạch Cảnh Thiên ngăn Lục Nguyên lại, kéo màn giường xuống, mặc kệ Mộ Dung Tâm Liên thống khổ thét chói tai ở bên trong, biểu tình của
Long Trạch Cảnh Thiên vẫn như trước không chút thay đổi. Mà Lục Dã sau
khi biết việc Mộ Dung Tâm Liên làm, ấn tượng đối với nàng cũng trực tiếp bay đi hết, thật trơ trẽn.
Một đêm, Mộ Dung Tâm Liên bị ép
buộc gần như nửa chết nửa sống, bị Long Trạch Cảnh Thiên sai người đánh
vứt trở về. Khi Mộ Dung Tâm Liên tỉnh lại, trên người cảm thấy vừa đau
đớn vừa khổ sở, cùng với dấu xanh tím này , làm cho trong lòng nàng có
chút vui mừng hả hê.
Có phải Long Trạch Cảnh Thiên đã tới?
Người đêm qua có phải là hắn hay không? Kia, nàng có thể hoài thai được
không? Mộ Dung Tâm Liên vuốt bụng, tuy rằng thân thể có chút đau , nhưng trong tâm có chút cao hứng, ít nhất nàng đã đạt được mục đích.
Nghe người ta bẩm báo lại tình huống của Mộ Dung Tâm Liên, khóe miệng Long Trạch Cảnh Thiên lộ ra một nụ cười trào phúng.
“Vương gia, ngài không ban canh tránh thai sao –” Lục Nguyên vốn có
chút lo lắng, nếu Mộ Dung Tâm Liên mang thai, vậy sẽ có ảnh hưởng không
tốt đến danh dự của Vương gia.
“Không cần.” Long Trạch Cảnh
Thiên phất tay,“Nếu đây là cái nàng muốn, không bằng thành toàn cho
nàng. Bổn vương thích nhất xem vẻ mặt của những kẻ có lòng tham vô đáy
lại chứng kiến mộng đẹp tan vỡ! Lệnh cho người hầu hạ Trắc phi thật tốt, vô luận nàng muốn gì, đều cấp cho nàng thứ tốt nhất. Bổn vương muốn
nàng thịt nát xương tan!”
Nhìn thấy khóe miệng Long Trạch Cảnh Thiên tươi cười tàn khốc, Lục Nguyên biết vị Vương gia này quyết nhẫn tâm ra tay.
Bất quá, cũng do nàng ta gieo gió gặt bão. Đệ đệ của mình, Lục Dã bây
giờ còn nằm bất tỉnh nhân sự trên giường, Thái y nói dược kia hạ quá
nặng, Lục Dã bị thương thân mình, cần phải điều dưỡng thật tốt, mà hết
thảy đều do Mộ Dung Tâm Liên ban tặng!
Một tháng, Mộ Dung Tâm
Liên có được sự chiếu cố tốt nhất, mọi người trong vương phủ đem nàng
thành nữ chủ nhân chính thất mà đối đãi, làm cho hư vinh trong long Mộ
Dung Tâm Liên tràn đầy thỏa mãn.
Ngoại trừ việc Long Trạch Cảnh Thiên không hề cho nàng đi vào thư phòng, cũng không đến chỗ ở của
nàng, còn các chuyện khác đều khiến cho Mộ Dung Tâm Liên phi thường vừa
lòng.
Về Long Trạch Cảnh Thiên, Mộ Dung Tâm Liên thừa nhận vì
mình dùng thủ đoạn nên mới khiến hắn tức giận, nhưng mà Mộ Dung Tâm Liên chắc chắc hắn có cảm tình với mình, nếu không sẽ không để cho người ta
đối đãi mình tốt như vậy.
Hơn nữa, trong tay Mộ Dung Tâm Liên
đã có bùa hộ mệnh, nguyệt sự của nàng tháng này không có tới, nếu trời
phù hộ cho nàng có đứa nhỏ, có lẽ nàng có thể lợi dụng đứa nhỏ làm chỗ
dựa, đến lúc đó mình sẽ từng bước tới gần vị trí Vương phi.
Rốt cục, đến tháng chín, Bắc Chu quốc Nam Lân vương Phượng Thương đã trải qua lộ trình dài nửa tháng để đi tới kinh thành.
“Vương, mọi việc đều an bài tốt lắm, tháng chín này, Long Trạch Vũ sẽ
tổ chức cung yến, đến lúc đó ngài có thể nhìn thấy Vương phi .” Như Ý
hầu hạ Phượng Thương mặc quần áo, Cát Tường tiến lên chải tóc cho hắn.
Rửa mặt xong, Phượng Thương uống thuốc, mở miệng hỏi chuyện tình thứ
nhất chính là cung yến,“ Lễ phục đưa cho Vương phi có chuẩn bị tốt
không?”
Nhịn đã gần hai tháng, Phượng Thương kiềm chế nội tâm
xúc động muốn đi xem Mộ Dung Thất Thất, vẫn im lặng ở biệt uyển lý mà
điều dưỡng. Cái gọi là Bắc Chu sử đoàn, bất quá là cũng vật ngụy trang,
không người nào biết kỳ thật hắn đã sớm đến Tây Kì quốc.
“Chuẩn bị tốt ạ!”
Cát Tường vỗ tay, lập tức mười thị nữ tiến lên, trong tay mỗi người là
một bộ lễ phục để cho Phượng Thương chọn lựa. Chính là liếc mắt một cái, Phượng Thương liền nhíu mi.
“Vứt!”
Chỉ một cái ánh mắt, Cát Tường liền biết chủ tử nhà mình thực không hài lòng, lập tức để cho người ta mang quần áo lui xuống.
“Đây là lễ phục ngươi chọn lựa?” âm thanh Phượng Thương rất nhẹ nhàng,
lại làm cho Cát Tường rùng mình một cái, lập tức quỳ xuống,“Vương gia
bớt giận, nô tỳ biết sai!”
Ph