
gọi là anh Ba".
Quyển Nhĩ xua xua tay, "Cứ gọi là Hầu Ủy Viên cho dễ nhớ. Dù gì thì
cũng chính là anh ta, anh biết thế là được rồi. Nếu anh ta đã nhận lời
mà không làm, anh cứ nói lại với tôi, tôi sẽ tìm anh ta để tính sổ".
Đinh Mùi cũng vẫy tay "Được, nếu đúng là có oan tình, anh nhất định
sẽ tìm em để nhờ đòi lại chính nghĩa. Mau về đi, chiều gặp lại." Giờ anh phải nhanh chóng quay về để tiến hành phê bình kiểm điểm những lỗi mà
đồng chí Hầu Duy Nguyên kia mắc phải. Đồng thời cũng sẽ yêu cầu đồng chí Hầu Duy Nguyên tự phê bình.
Trên đường quay về, Quyển Nhĩ và Tôn Mộc Nam không ai nói gì. Những
vấn đề xoay quanh anh chàng Đinh Mùi kia rất nhiều, nhưng chẳng ai chịu
nói. Ấn tượng của Quyển Nhĩ đối với Đinh Mùi trước và sau có sự thay đổi mạnh mẽ, đánh giá tổng thể về con người này thay đổi liên tục, nhất
thời không biết nên nói điểm nào trước. Tôn Mộc Nam đã nhận ra điều gì
đó khác lạ từ thái độ của Đinh Mùi dành cho Quyển Nhĩ, quan hệ của hai
người đó sau này chắc chắn sẽ rất kỳ diệu, tốt nhất cô cứ làm khán giả
chờ xem thôi.
Trải qua buổi làm quen ban đầu, sau này rất dễ gặp lại, Quyển Nhĩ và
Đinh Mùi cũng tuân theo định luật đó. Họ ngẫu nhiên gặp nhau ở sân chơi, ở nhà ăn, trên đường, thậm chí là ở siêu thị. Do Đinh Mùi là người khá
sôi nổi, Quyển Nhĩ cũng dễ gần, vì thế hễ gặp nhau là sẽ cùng đi chung
một đoạn đường, nói dăm ba câu chuyện vui về cuộc sống sinh viên. Vì mới nhập trường nên cuộc sống sinh viên còn khá nhiều mới mẻ, họ có rất
nhiều đề tài có thể nói, từ đó dễ dàng kéo khoảng cách giữa hai người
lại gần hơn. Chỉ vài ngày với tần suất gặp gỡ dày đặc như thế, họ nhanh
chóng trở nên thân thiết như đã biết nhau từ lâu.
Tối thứ Sáu, phải tham gia liên hoan văn nghệ đợt huấn luyện quân sự
khiến toàn bộ tân sinh viên hét tới lạc cả giọng, đầu óc trong tình
trạng thiếu khí trầm trọng. Sáng hôm sau được nghỉ, ba giờ chiều mới
phải tập trung. Tuy nhiên chỉ cần chút thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức đó
thôi, cũng đủ để làm trái tim người lính của họ phấn chấn trở lại.
Quyển Nhĩ nhỏ người, thường phải ngồi ở đầu hàng, nhưng việc duy nhất cô quan tâm bây giờ là buổi hẹn với Cao Mạc vào sáng mai, vì thế chẳng
còn tâm trí đâu với việc biểu diễn văn nghệ nữa, đến khi hát đối cũng
đối không xong, vì thế nhân trời tối nhập nhoạng cô liền lủi xuống phía
dưới ngồi. Liên đội trưởng còn đang bận phối hợp với các liên đội khác
hoặc bận điểm danh, không phát hiện ra hành động của cô.
Cô ngồi cuối cùng, chỉ khi nào liên đội trưởng vòng xuống phía dưới
hô hào mọi người hò hét hưởng ứng, cô cũng mở miệng hô đáp lại vài
tiếng. Thời gian còn lại, cô đều bịt tai không nghe những tiếng la,
tiếng hét inh tai nhức óc phía trước, toàn tâm toàn ý tập trung vào việc lên kế hoạch cho lịch trình ngày mai. Lịch trình sau khi hai người gặp
nhau, đương nhiên không đến lượt cô phải lo, cứ nghe theo Đảng, làm theo Đảng là được, Cao Mạc chính là tín ngưỡng của cô.
Việc mà cô suy nghĩ chính là ngày mai phải dậy thật sớm, tắm rửa
trang điểm thật xinh đẹp rồi mới xuất hiện trước mặt Cao Mạc! Còn một
vấn đề quan trọng nữa là mặc bộ quần áo nào và kết hợp bộ đồ đó với đôi
giày nào. Đồ cô mang theo tới đây chủ yếu là âu phục, mấy ngày nay thử
đi thử lại, mặc lên người vẫn có cảm giác không tự nhiên, cứ như đang
mặc trộm quần áo của mẹ mình vậy, không đủ dũng khí để mặc đi chơi. Giày dép lại càng phức tạp, dù đôi giày đó chỉ là hơi cao một chút nhưng khi đi vào cô có cảm giác mình lắc lư như sắp ngã đến nơi, thế mà các bạn
cùng phòng lại nói nhìn dáng đi rất uyển chuyển, rất có phong cách.
Quần áo của cô được bầy ra, thu hút rất nhiều các bạn nữ ở những
phòng quanh đấy. Mọi người xôn xao bàn tán góp ý cho cô, không khí nhanh chóng trở lên sôi nổi. Bọn họ nghe nói cô có hẹn, đều tích cực tư vấn.
Đương nhiên, cũng có ý tưởng hay, cũng có ý tưởng dở, cái này là xuất
phát từ kinh nghiệm của cá nhân mỗi người, nhưng tóm lại là ai cũng muốn đem ý tưởng của mình áp dụng trên người Quyển Nhĩ. Thực ra tính cách
của Quyển Nhĩ khá xuề xoà, nhưng vì bản thân cũng quá mong chờ vào cuộc
hẹn này, nên cũng không thể qua loa đại khái, đối với sự nhiệt tình và
ủng hộ của mọi người, cô chỉ mỉm cười đón nhận.
Mọi người đều cho rằng Quyển Nhĩ mặc đồ tây là hợp nhất, có bạn còn
cho cô mượn đồ trang sức để kết hợp. Nhờ đó cô mới biết, thì ra con gái
có rất nhiều những thứ đồ trang sức nho nhỏ xinh xinh, còn cô chỉ có vài cái dây buộc tóc cho nên bị bọn họ chỉ trích là nhà quê. Có cô bạn khéo tay, còn giúp cô làm tóc, nói là đã học lén được kiểu tóc này trong một buổi dạ hội, rất phù hợp với khí chất và kiểu trang điểm của cô.
Quyển Nhĩ mặc âu phục, đi giày cao gót, mang trên đầu kiểu tóc mà cô
cho là quá phá cách, dưới sự yêu cầu của mọi người cô run rẩy đi đi lại
lại một vòng, cuối cùng ngã ập xuống giường mà cười.
Nếu cô xuất hiện với bộ dạng này, với tính cách của Cao Mạc, không
chừng sẽ kéo cô đến một nơi nào đó để cải tạo lại từ đầu cũng nên. Hồi
nhỏ, có một lần cô ham chơi, lén lấy thỏi son của mẹ để bô