
ã mua
được vé về nhà, ngày mùng Một tháng Hai, ngày nào anh quay lại?".
"Không biết." Anh không những không trả lời ngay, thậm chí còn trả
lời rất ngắn gọn. Những tin nhắn kiểu này cho thấy anh đang rất bận,
không tiện liên lạc. Đôi lúc cũng có những tin nhắn như đá chìm xuống
biển sâu, không sủi tăm, đó là vì anh không mở máy. Đinh Mùi không phải
là người sau khi mở máy ra sẽ trả lời từng tin nhắn một. Anh thấy tin
nào quan trọng thì sẽ gọi điện lại, chứ không đủ kiên nhẫn để bấm bấm
gửi từng tin nhắn.
Quyển Nhĩ sớm đã tự biết mình không phải là người mà anh cần phải
nhanh chóng gọi điện lại, người đã không quan trọng thì nội dung tin
nhắn càng sơ sài. Nhưng cho dù như thế, sau mỗi lần gửi tin nhắn cho
Đinh Mùi, cô cũng giống như những cô gái chìm đắm trong tình yêu khác,
nắm chặt điện thoại trong tay không chịu rời, mở ra xem liên tục, chỉ sợ để sót tin nhắn hoặc để lỡ một cuộc gọi. Cho dù chỉ đọc chậm hoặc nghe
chậm một giây thì đấy cũng là sai lầm không thể tha thứ được.
"Đợi điện thoại của bạn trai à?" Cô bạn cùng phòng Phạm Tình Mang trêu cô.
Quyển Nhĩ không quen biết cô ấy. Cô ấy vốn là sinh viên của Đại học
K, được tuyển thẳng lên học nghiên cứu sinh. Vào kỳ nghỉ, cô ấy theo
giáo viên hướng dẫn về địa phương nghiên cứu đồng ruộng, khi quay về
trường đã bắt đầu vào học được hơn một tháng. Cô ấy có bạn trai, cũng có rất nhiều bạn bè, thường xuyên đi tham gia những buổi tụ tập với bạn.
Thời gian rảnh rỗi của cô ấy rất hiếm, thời gian rảnh ở trong phòng lại
càng hiếm. Sau này do cuối tuần Tiểu La cũng thường đến ở cùng Quyển
Nhĩ, cô ấy lại càng cố gắng không trở về ký túc vào những ngày ấy, đẻ
hai người bọn cô được tự nhiên.
Cô ấy quan tâm tới người bạn cùng phòng không quen biết như thế, chưa bao giờ tạo cho Quyển Nhĩ cảm giác bất tiện, hoặc không tự nhiên. Mỗi
lần không trở về ký túc ngủ, cô ấy đều thể hiện cho Quyển Nhĩ thấy là cô ấy có lý do không thể về được, chứ không phải là do sự viếng thăm của
La Tư Dịch mà cô ấy cố ý tránh mặt.
Vì vậy Quyển Nhĩ cũng chưa từng mở miệng cảm ơn, chỉ cố gắng hết sức
trong phạm vi có thể của mình, làm nhiều hơn một chút. Ví dụ như việc vệ sinh phòng, cô hoàn toàn đảm nhiệm, ngày dọn dẹp phòng vệ sinh ba phòng cùng dùng chung, một mình cô làm vệ sinh hai lượt, không để Phạm Tình
Mang phải làm.
Hai người là bạn cùng phòng nhưng không có thời gian tiếp xúc với
nhau nhiều chính là bởi họ đều nghĩ cho đối phương, lúc họ tiếp xúc với
nhau vẫn còn hơi khách sao, nhưng hoàn toàn không tỏ ra xa lạ.
"Hả?"
"Một phút mà cậu nhìn điện thoại tới ba mươi lần, mình đếm rồi. Đây
rõ ràng là hội chứng của bệnh yêu." Phạm Tình Mang khẳng định trả lời
"Không phải là bạn trai, chỉ là bạn học, đang nói tới việc sẽ về nhà vào kỳ nghỉ."
"Thế chắc chắn là bạn học nam." Phạm
Tình Mang lại khẳng định.
Cảm giác mà Phạm Tình Mang mang tới cho Quyển Nhĩ là sự trưởng thành
và quyến rũ. Cô ấy có bạn trai, nhưng không phải chỉ biết có mỗi mình
bạn trai thôi. Cho dù cô ấy và bạn trai có dính nhau như keo thì vẫn có
những người bạn khác giới gọi điện thoại hoặc tới tận phòng tìm. Sau khi bước vào cuộc sống của một nghiên cứu sinh, quy định cấm người khác
giới ra vào ký túc đã không còn nữa, đưa thẻ ra, nói chính xên người
muốn gặp là có thể lên phòng. Vì thế tiếp những người tới tìm Phạm Tình
Mang, đôi khi trở thành nhiệm vụ đối ngoại chính của Quyển Nhĩ mỗi tối.
Sức hấp dẫn của Phạm Tình Mang không chỉ thu hút bạn khác giới. Cho
dù cô ấy dọn vào ký túc muộn nhất nhưng lại là người được chào đón nhất
trong ba phòng ký túc chung cửa. Biểu hiện đầu tiên của cô ấy thể hiện
chính là sự quan tâm và sốt sắng, cùng với đó là sự nhiệt tình đúng mức. Cô ấy mở miệng thì thường rất trực tính, cái gì đáng nới thì nói, đáng
mắng thì mắng, hoàn
toàn không có chuyện vòng vo tam quốc,
cho dù đôi khi cảm thấy không thể chấp nhận được, nhưng nghĩ lại mới thấy cô ấy nói đúng.
Chuyện của cô và Đinh Mùi, kể cả người hết sức thân quen và hiểu Đinh Mùi như La Tư Dịch cũng không bàn nhiều, đặc biệt là những lời có tính
định hướng, cô ấy không bao giờ nói. Cô ấy coi cả hai là bạn, không muốn đứng vào giữa rồi tham gia quá nhiều. Như vậy, Tiểu La chỉ có thể là
một khán thính giả tốt, mà người cô cần bây giờ là người có thể hỗ trợ
cô về mặt kỹ thuật giúp cô tìm thấy vấn đề nằm ở đâu, và phải giải quyết thế nào.
Phạm Tình Mang chắc chắn là một lựa chọn thích hợp nhất, nhưng hai
người lại không có nhiều cơ hội để tâm sự. Hôm nay chính là một cơ hội
tốt, các môn thi cũng vừa kết thúc, tối nay cả hai cũng chẳng có kế
hoạch gì. Hai người cùng ăn cơm rồi đợi Lưu Lộ ở phòng bên canh sang lắp mạng cho.
"Đúng là bạn học nam."
Quyển Nhĩ lại nhìn điện thoại một lúc, cố gắng sắp xếp từ ngữ để có
thể diễn đạt một cách chính xác nhất những gì muốn nói, "Một người bạn
duy trì khoảng cách với mình một cách hoàn mỹ nhất... Lúc gần thì không
thể gần hơn, lúc xa thì xa không giới hạn. Không thể nói là yêu, nhưng
cũng không phản đối lại tình yêu của mình. Nhận và cũng cho. Những th