XtGem Forum catalog
Ra Tường Ký

Ra Tường Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326022

Bình chọn: 7.5.00/10/602 lượt.

o lắng, liền ở một bên nhỏ giọng nói: “Phu

quân, uống nhiều nữa chỉ sợ sẽ làm thân thể không khỏe.”

Cổ Vưu Chấn cười ha ha: “Hôm nay gia cao hứng! Ta bồi cậu thêm uống vài chén, làm sao đến phiên ngươi quản ta?”

Nhất thời mọi người trên bàn quay đầu lại nhìn nàng, hiển nhiên là đang trách nàng không hiểu chừng mực.

Cận Liễu Liễu cả kinh, lập tức cúi đầu không nói.

Đêm đó, Cổ Vưu Chấn uống say mèm. Cận Liễu Liễu được sự trợ giúp của Ngọc Trúc mới đỡ hắn trở về phòng được.

“Tam thiếu phu nhân, thiếu gia vẫn vừa uống rượu say, chỉ sợ buổi tối hắn sẽ nháo rượu, người phải cẩn thận một chút. Nếu có chuyện gì, người qua

phòng bên kia tìm ta.”

“Ân, ta sẽ .”

Ngọc Trúc đi rồi, Cận Liễu Liễu tìm một cái khăn ẩm lau mặt cho Cổ Vưu Chấn.

Cứ việc uống vậy rượu nhiều như, mặt hắn lại vẫn giống như hạo ngọc, tuấn

mỹ bất phàm. Chỉ là mày kia nhíu chặt lại, giống như uống nhiều rượu

cũng không có cách nào khác xoa dịu buồn rầu trong lòng hắn.

Cận Liễu Liễu ngồi ở bên giường, không nhịn được thở dài một tiếng.

Hắn đang làm sao vậy?

Buổi sáng sau khi hắn đi vấn an phụ thân trở về, ánh mắt liền mang theo ưu sầu như vậy.

Cận Liễu Liễu biết sự tình có chút không ổn. Nàng tuy rằng không hiểu

chuyện, nhưng là cũng biết lần này bọn họ đến kinh thành là muốn tìm xem có biện pháp nào cứu Cổ lão gia đang bị giam giữ ở đại lao ra không.

Chẳng lẽ nói Cổ lão gia đã không còn hy vọng sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Cận Liễu Liễu cũng bắt đầu có cảm giác bất an.

Nàng thân thủ nhẹ nhàng sờ sờ khuôn mặt Cổ Vưu Chấn. Bỗng nhiên nhớ tới thời điểm còn ở trong Cổ phủ. Hắn luôn thể hiện tác phong bất cần, biểu tình tiêu diêu tự tại ăn chơi trác táng.

Đúng vậy, là ăn chơi trác táng.

Dọc theo đường đi lên kinh thành, Cận Liễu Liễu thấy không ít biểu tình như vậy của thiếu gia.

Bọn họ không lo ăn mặc, bọn họ có bạc cũng có thời gian. Vì thế chuyện cần

làm mỗi ngày chỉ còn lại có một việc duy nhất : nghĩ biện pháp như thế

nào đến nhàm chán cả ngày.

Trên mặt bọn họ đều lộ vẻ mặt như vậy

cũng không làm người khác chán ghét. Nhưng cũng vẻ mặt ưu tư như vậy

xuất hiện trên mặt Cổ Vưu Chấn thì không giống nhau, chính là bọn họ ai

cũng không có sinh ra tuấn mỹ vô trù như Cổ Vưu Chấn.

Cận Liễu

Liễu bỗng nhiên thực hy vọng làm cho Cổ Vưu Chấn trở lại những ngày

trước đây. Tuy rằng thời gian đó mình phải chịu biết bao đau khổ, nhưng

là Cổ Vưu Chấn lại vô ưu vô lự.

Nàng không muốn, cũng không đành lòng nhìn thấy trên mặt Cổ Vưu Chấn xuất hiện vẻ mặt thống khổ như vậy.

“Ai.” Nàng lại không tự chủ thở dài một tiếng.

Cận Liễu Liễu không dám ngủ, bởi vì sợ hãi Cổ Vưu Chấn nháo rượu, vì thế liền vẫn ngồi như vậy canh giữ ở bên giường.

Đến canh ba, nàng có chút không kiên trì được, mí mắt bắt đầu không ngừng

đánh nhau, cái đầu nhỏ cũng giống con gà con mổ thóc liên tục.

“Phanh” một tiếng, Cận đầu Liễu Liễu đụng vào khung giường nàng đau kêu lên một tiếng “Ai nha”, to đến nỗi sâu ngủ cũng phải trốn mất .

“Làm sao vậy?” Tiếng nói của Cổ Vưu Chấn hơi khàn khàn từ trên giường vang lên.

“Ta đánh thức ngươi ?” Cận Liễu Liễu vuốt vuốt cục sưng to trên đầu nói.

Cổ Vưu Chấn nửa ngồi dậy, chỉ cảm thấy đầu đau như liệt: “Gia muốn uống nước.”

Cận Liễu Liễu lật đật đem trà giải rượu chuẩn bị từ sáng sớm bưng tới: “Uống chút này đi.”

Cổ Vưu Chấn liền nhận trà giải rượu từ trên tay Cận Liễu Liễu uống một

hơi, cảm thấy trong lòng có chút dễ chịu, phất phất tay, ý bảo không

muốn uống tiếp.

Cận Liễu Liễu đem ly trà để lại trên bàn, đi đến bên giường.

“Ngươi vẫn không ngủ?” Cổ Vưu Chấn nhìn Cận Liễu Liễu hỏi.

“Ân. Tiên sinh nói sợ ngươi nháo rượu, ta không dám ngủ.”

“Vậy ngươi không mệt sao?”

“Mệt , ta vừa rồi chính là ngủ gà ngủ gật , đầu mới có thể đụng phải khung

giường.” Cận Liễu Liễu ủy ủy khuất khuất nói, còn thân thủ sờ sờ lên cục sưng trên đầu.

“Làm sao vậy?”

“Đập đầu nên bị sưng.”

“Lại đây, để gia nhìn một cái.”

Cận Liễu Liễu liền ngoan ngoãn đi qua, còn thân thủ chỉ vào chỗ đau. Cổ Vưu Chấn sờ sờ lên mái tóc đen mượt nàng nàng, thật đúng là một vết

sưng thật lớn.

“Ai, ngươi như thế nào vĩnh viễn ngốc như vậy? Buồn ngủ cũng có thể bị đụng vào đầu?”

Cái miệng nhỏ nhắn của Cận Liễu Liễu không tự giác quyệt lên, Cổ Vưu Chấn

nở nụ cười một chút: “Hảo hảo, gia không nói ngươi . Gia thổi cho ngươi, lập tức không đau .”

Hắn một bên thân thủ nhẹ nhàng xoa nhẹ vài

cái lên vết sưng kia, vừa nói: “Ngươi chậm hiểu như vậy, ngày khác nếu

gia mất rồi, ngươi nói ngươi sẽ sống như thế nào đây?”

Cận Liễu

Liễu “Hô” đẩy bàn tay to của hắn ra, thở phì phì đứng lên: “Ngươi luôn

nói như vậy! Chẳng lẽ ngày mai ngươi sẽ không sống sao?”

Cổ Vưu

Chấn thấy nàng tức đến trợn mắt phồng má, khuôn mặt còn đỏ lên, chỉ cảm

thấy buồn cười: “Liễu Liễu, ngươi cứ như vậy, thật là dọa không ngã gia

là không được sao?”

“Ai muốn dọa ngươi? Ngươi luôn nói loại điềm xấu này, ngươi…” Cái miệng nhỏ nhắn của Cận Liễu Liễu chu ra, cơ hồ muốn khóc.

Cổ Vưu Chấn cười đem nàng kéo vào trong lòng: “Hảo, hảo, gia về sau không

nói, không nói. Ngươi nếu dám kh