Sắc Yêu Ngọt Ngào

Sắc Yêu Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326024

Bình chọn: 8.00/10/602 lượt.

ờ lại giống như thế nào cũng gấp không đúng.

Kim Hạ cũng cầm tờ giấy, giống như đăm chiêu theo phương thức của anh gấp,

cửa truyền đến tiếng chuông điện thoại, Lục Xuyên gật gật đầu về phía

cô: “Ngoan, đi mở cửa.”

Kim Hạ không muốn đi, nói lại: “Anh đi đi, anh cách cửa gần hơn.”

Lục Xuyên buông tờ giấy gấp được một nửa, cong khóe miệng: “Kéo búa bao?”

Kim Hạ kiên quyết đồng ý, có cơ hội đương nhiên muốn đọ sức một cái.

Nhưng sự thật vô tình, cô chỉ có thể ủ rũ từ ghế đứng lên, đi qua chân dài

của Lục Xuyên, lại chạy qua phòng khách mở cửa, lúc trước bọn họ gọi hai phân thức ăn khuya, chắc là đã mang đến.

Sau khi gác cổng

dưới lầu mở, cô vào trong phòng từ trong ví tiền lấy ra đúng số tiền

nhân viên bán hàng nói, tiếp theo quay lại cánh cửa đang đóng, vừa mới

vang lên tiếng đập cửa trong veo, cô cũng không hỏi, liền mở cửa ra.

Đứng trước cửa là cô gái như phù dung, mái tóc đen như thác nước, mềm mại

rối tung đối lập với màu sắc cửa chiếc váy liền áo, giống như đại tiểu

thư khuê các thời dân quốc, Kim Hạ sửng sốt, sao cô ta có thể đến đây?

Làm sao cô ta lại biết nơi này?

Trên tay Kỳ Thư mang theo một cái hộp gì đó, nhìn thấy Kim Hạ cũng sửng sốt, tiếp theo dịu dàng cười lên: “Xin chào.”

Kim Hạ lấy lại tinh thần, theo lễ nghĩa gật gật đầu: “Xin chào.”

Kỳ Thư có chút thật có lỗi: “Ngại quá, trễ như vậy còn quấy rầy, tôi đến tìm Lục Xuyên.”

Kim Hạ có chút oán thầm, nếu biết trễ, vậy vì sao còn đến, nếu hôm nay cô

không phải trùng hợp ở đây, chẳng phải bây giờ bọn họ cô nam quả nữ ở

chung một phòng?

Cho dù khiển trách cô cũng không có tùy

tiện nói ra miệng, dù sao lần trước gặp mặt, nói là bạn bè của anh, cho

dù cô đến với mục đích xấu xa mờ ám gì, lúc trước cũng không có rõ ràng

chân tướng, lúc này cho một cái tát, ngàn lần cũng không thể từ chính

mình đánh ra, để khỏi chịu thiệt về mình.

Kỳ Thư thật cẩn thận hỏi: “Tôi có thể vào không?”

Kim Hạ bày ra nụ cười cứng ngắc, không nói được cũng không nói không, chỉ

hơi nghiêng người, Kỳ Thư liền chui vào, đứng trước cửa đổi giày, Kim hạ đóng cửa lại, vài bước chạy đến ban công, có chút tức giận nói: “Heo,

có người đẹp tìm anh.”

Lục Xuyên theo bản năng xem nhẹ hai chữ người đẹp, lực chú ý chỉ tập trung vào chữ đầu tiên, heo?

Đứng lên, anh vòng chặc thắt lưng cô, lấy tay cù: “Người can đảm lắm đen tối, dám nói ai là heo hả?”

Kim Hạ nhột ở trong lòng anh cười vặn vèo: “Được rồi đừng đùa nữa, EX của anh đến đấy.”

Lúc này Lục Xuyên mới ngẩn ra, xuyên qua cửa kéo ban công bằng thủy tinh

nhìn vào phòng khách, Kỳ Thư đứng giữa, cười yếu ớt thản nhiên nhìn chăm chú hai người.

Anh nhẹ buông tay, sắc mặt trầm xuống, đi vào phòng khách, giọng điệu cũng không có thiện ý: “Sao cô lại đến đây?”

Kỳ Thư thật có lỗi cười, giơ tay đưa một cái hộp quà: “Em chỉ là… muốn cảm ơn anh, lần trước nếu không có anh giúp đỡ, có thể bây giờ ngay cả công việc cũng mất, cho nên em nướng chút bánh bích quy, coi như tạ lễ.”

Lục Xuyên không có đưa tay nhận, hộp bánh bích quy kia liền nằm trên tay Kỳ Thư, xấu hổ treo giữa không trung, trong không khí giằng co cảnh tượng

lập tức trở nên quỷ dị.

Kim Hạ đứng bên cạnh Lục Xuyên,

nghe được hai người từng lén gặp nhau, trong lòng đã ghen ghét, bây giờ

càng không thể thay anh nhận hộp bánh bích quy kia hòa giải, Lục Xuyên

không nghĩ đến cô sẽ tìm đến cửa, đúng lúc có đáng chết hay không bị Kim Hạ bắt được, trong lòng khó tránh khỏi buồn bực, cũng không muốn lại

khiến cô suy nghĩ lung tung, liền nói: “Tôi và Tiểu Hạ đều không thích

ăn bánh bích quy, ý tốt của cô tôi xin nhận, cái này mang về đi. Lần

trước tôi giúp cô chẳng qua vì tình cảm trước đây, đưa tay giúp đỡ.”

Đốt ngón tay Kỳ Thư cầm hộp, dần dần trở nên trắng xanh, trên mặt vẫn tươi

cười nói: “Anh nhận lấy đi, anh không nhận, em không thể an tâm. Lại nói bánh bích quy này nướng bằng mỡ bò, không có cho đường, sẽ không quá

ngọt.”

Kim Hạ mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Kỳ

Thư, cô ta không có nhìn cô, chỉ nhìn thẳng Lục Xuyên, Lục Xuyên hít

sâu, lại thở ra, giống như có chút buồn rầu, đổi lại là phụ nữ khác, anh cũng không nhất định phải cấp cho người ta chút mặt mũi, chỉ là dù sao

cô cũng là Kỳ Thư, không đến vạn bất đắc dĩ, anh cũng không muốn nói ra

những lời vũ nhục.

Trên ban công bỗng truyền đến tiếng

chuông di động, cắt đứt một phòng giằng co này, Kim Hạ nghe được di động của mình, liền xoay người ra ban công tiếp, lúc này Lục Xuyên mới cầm

lấy hộp bánh bích quy trong tay Kỳ Thư, tùy tay vứt trên bàn trà: “Tôi

cảm thấy chúng ta nên nói chuyện thật tốt.”

Kỳ Thư cả người cứng đờ, bốn chữ nói chuyện thật tốt này, liền cho thấy nội dung tiếp theo không thể nào là nói chuyện thật tốt.

“Chuyện quá khứ đế cho nó qua đi, cô cũng đừng dùng biện pháp khác đến tìm tôi. Lần trước tôi giúp cô, không phải vì có ý gì với cô, chỉ là thần túy

giúp một người quen. Nhưng chỉ một lần này thôi, sau này cô gặp khó khăn gì, hy vọng có thể tự mình xử lý, vòng luẩn quẩn trong giới truyền hình hỗn tạp không tốt, thế giới này còn có rất nhiều công việc khác.


Snack's 1967