
ụm nước chanh,
chậm rãi hỏi: “Nếu em là lần đầu tiên, vì sao trong điện thoại lại rên
rỉ âm thaanh trên giường tốt như vậy?”
Kim Hạ không nghĩ
đến anh đột nhiên hỏi chuyện này, hơn nữa còn hỏi thẳng như vậy, một
miếng chân giò hun khói suýt nữa mắc ở yết hầu. Bưng ly nước chanh lên
uống một ngụm, cô cười yếu ớt: “Đại khái tôi có thiên phú.”
Lục Xuyên cũng cười, hôm nay anh thật vui vẻ: “Vương tổng các em nói em
không có bạn trai, vậy trong ngõ nhỏ kia, em gọi điện thoại với ai?”
Mày liễu của Kim Hạ hơi nhướng lên: “Lục cục trưởng sao lại quan tâm đến chuyện này?”
“Chỉ đơn thuần tò mò thôi.”
“Chung quy Vương tổng vẫn là người trên, làm sao có thể rõ ràng chuyện của tôi.”
“Ý của em là em có bạn trai?” Lục Xuyên châm biếm: “Trừ phi anh ta bị liệt dương, nếu không em sẽ không hoàn bích đến bây giờ.”
Kim Hạ cười khẽ: “Dù sao Lục cục trưởng cũng không tin.”
Lục Xuyên nhìn cô một cái, không tiếp tục truy vấn, cô không định nói, nếu
mình cứ ép hỏi, cũng sẽ không phải là lời nói thật. Tuy rằng anh không
biết cô gọi điện thoại với ai, nhưng anh tin chắc đầu dây bên kia, không phải là bạn trai cô.
Ăn xong bữa sáng, anh điện thoại cho
Vương Minh Lãng, nói anh có thể trở về rồi, tiếp theo cầm lấy năm vạn
trên bàn đưa cho Kim Hạ, tay bỏ thêm hai vạn.
Kim Hạ hiểu
được, bởi vì đây là lần đầu tiên của cô, cho nên đáng giá một chút.
Giống như lời nói của Lục Xuyên, tiền không thành vấn đề, tâm tình anh
tốt như vậy, thuận tay vứt xuống một ít tiền trong tay còn hơn số tiền
cô để dành một năm, nếu muốn kiếm tiền, quả nhiên phải tiếp cận món
tiền, chỗ có nhiều tiền hơn.
Chờ Lục Xuyên thay quần áo
xong, hai người đi ra, xe của Vương Minh Lãng đã sớm ở sau cửa lớn, anh
ân cần chạy đến: “Lục cục trưởng, ngày hôm qua nghỉ ngơi tốt chứ?”
Lục Xuyên tình ý sâu xa liếc nhìn Kim Hạ một cái, gật đầu: “Nhân viên của Vương tổng quả nhiên là nhân tài đông đúc.”
Vương Minh Lãng hiểu ý: “Vậy là tốt là tốt rồi, Lục cục trưởng vừa lòng là
tốt rồi.” Anh còn lo lắng Kim Hạ hầu hạ Lục Xuyên không tốt.
Mina nhanh chân chào đón: “Giờ cũng không còn sớm, Lục cục trưởng mời lên
xe.” Ngày hôm qua còn từ chối cô, không nghĩ đến lại muốn một mặt hàng
như Kim Hạ, khẩu vị thật sự khác thường.
Lục Xuyên chậm rãi lên xe, Kim Hạ vòng đến chỗ phó điều khiển ngồi xuống, Mina vẫn ngồi ở
phía sau, Vương Minh Lãng chở Lục Xuyên về trước, sẽ thả Mina sau, cuối
cùng trên xe chỉ còn hai người là anh và Kim Hạ.
“Ngày hôm qua Lục Xuyên có nói gì không?”
Kim Hạ dịu ngoan đáp: “Không có, quan hệ còn chưa đến mức đó, chuyện hạng
mục anh sẽ không nói.” Tuy rằng tối hôm qua cô có uy hiếp Vương Minh
Lãng, cũng biết anh ta biết cô không đơn giản như bên ngoài, nhưng anh
ta vẫn là ông chủ của cô, nghe lời thì tốt hơn.
Vương Minh
Lãng gật đầu: “Lục Xuyên quan trọng thế nào tôi không nghĩ còn phải nói
rõ lại nữa, mọi người đều muốn kiếm tiền, cô chỉ cần hậu hạ anh ta tốt,
khiến anh ta nói tốt về hạng mục của chúng ta, đến lúc đó anh trai sẽ
không quên công sức của em gái ngoan đâu.”
Kim Hạ mỉm cười: “Vương tổng ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ làm thật tốt.”
Vương Minh Lãng phá lệ đưa Kim Hạ đến tận nhà, trước khi đi không quên dặn dò cô vài câu.
Chờ xe anh đi xa, Kim Hạ trước đến ngân hàng gửi bảy vạn tệ, đi về nhà,
chợt nhớ đến số tiền nợ, lập tức cẩn thận trả từng món từng món trên
giấy nợ, sau liền suy nghĩ khi nào trở về nhà, sắp xếp thật tốt chuyện
của ba.
Gần đây không có nghỉ dài hạn, hai ngày cuối tuần
lại quá ngắn, ngắt đầu bỏ đuôi, tổng cộng thời gian ở nhà chỉ có ngày,
phải tăng tiền vé xe lên nhiều như vậy, cô có chút đau lòng. Xem ra,
phải nhờ vào chuyện mình đang được Lục Xuyên cưng chìu, yêu sách với
Vương Minh Lãng một chút.
Lục Xuyên, Lục Xuyên.
Nghĩ đến anh, cô lại thấy dưới thân đau đớn. Làm trong ngành bất động sản,
mỗi ngày nghe thấy, từ trong miệng người khác đều là phòng ở mấy trăm
vạn thậm chí hơn một ngàn vạn, cô cũng không phải không ảo tưởng qua, cô nghĩ có ngày cô có thể kiếm tiền từ đây. Tiếc rằng cô chỉ là một tuyên
truyền nhỏ, đâu có nhiều cơ hội xuất đầu, nếu muốn học Mina làm bên quan hệ xã hội, cô lại không chuẩn bị tâm lý thật tốt, thứ nhất không nghĩ,
thứ hai diện mạo cô cũng không nên canh suông nước lã như vậy, có thể có người để mắt đến hay không.
Có thể nói Lục Xuyên xuất
hiện, trực tiếp thay cô hạ quyết tâm. Dù sao cô còn chưa bày trò đi câu
dẫn người khác, anh đã có hứng thú với cô, chuyện này với cô mà nói, đã
chiếm thượng phong, giống như Lục Xuyên nói, cơ hội rất nhiều, cũng phải nắm bắt mới được. Cơ hội như vậy nếu cô không nắm chắc, không biết sau
này còn có thể có hay không.
Con người khi còn sống, cũng
giống như nhà ở, vài năm trước lúc giá phòng thấp, nếu nắm chắc cơ hội,
thu mua mấy căn, cuộc sống bây giờ của nhiều người, chỉ sợ là một hoàn
cảnh khác. Với cô mà nói, Lục Xuyên chính là như thế, thời vận là chuyến xe lửa không bao giờ dừng lại, nhảy lên rồi, đi tới, chính là một thế
giới khác.
Ngày hôm sau đi làm, Kim Hạ vẫn đến sớm như cũ,
Vương Minh Lăng