Scandal Đình Đám

Scandal Đình Đám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324112

Bình chọn: 7.5.00/10/411 lượt.

không có. Chính là tới nói cho cậu, khách quý đến đông đủ không sai biệt lắm, cậu không cần lại đi xác nhận nguyên tắc hạ lưu. . . . . ."

"Ừ, nói nghiêm túc, chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, tôi vẫn kính trọng anh ba phần, chắn hẳn anh cũng coi tôi như con trai mà thương yêu. Theo lý thuyết, giao tình cha con sâu sắc giống chúng ta không nên làm khó dễ anh, nhưng có rất nhiều chuyện nó lại bình thường là không theo lẽ thường mà tới. . . . . ."

"Được rồi, có phải muốn tôi tạm thời lui thông báo hay không, nhường Thịnh Đản tới?" Nhà sản xuất không kiên nhẫn cắt đứt anh mồm mép bịp người.

Thích Huyền không e dè mà dùng lực gật đầu, mắt chứa mong chờ.

"Nếu như là nha đầu kia, tạm thời thêm khách quý là tốt." Sau khi nói xong, anh ý vị sâu xa vỗ vỗ vai Thích Huyền, "Haizz, theo như trong miệng cậu thì hôm nay tôi được thăng chức trở thành ba ba của cậu rồi, vì cô gái khắp nơi nhận thức cha cũng cam nguyện, cẩn thận đem cha cậu làm cho tức chết."

". . . . . ."

Làm ơn, là giống như ba ba, giống như mà!



Thịnh Đản có số lượng ưu điểm không nhiều lắm, một trong ưu điểm chính là đúng giờ.

Nói 20' là đến kịp, Thích Huyền tính toán thời gian một chút, thật đúng là không kém từng giây từng phút, hai mươi phút sau, cô long đong mệt mỏi đứng ở trước cửa phòng nghỉ ngơi dành riêng cho anh.

Anh lùi chân về, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, cùi chỏ chống đỡ trên đầu gối, cau mày quan sát cô.

Váy ngắn tinh sảo màu đỏ dưa hấu, áo ngực phong cách, ngực khoa trương hơn là có nơ con bướm to, làm vẻ đẹp của cô đạt được ngọt ngào bề ngoài, hợp với mái tóc khả ái, toàn bộ cảm giác giống như là kẹo đường vào miệng tan đi, mềm nhũn.

Ừ, cái này xác thực cùng với cô mới vừa rồi trên tin tức không có kém.

Nhưng. . . . . ."Em đem chân nâng lên cho anh nhìn một chút."

"À? Thế nào?" Thịnh Đản há to miệng thở hổn hển, mặc dù mặt mờ mịt, vẫn là nghe lời ngốc ngốc nâng chân lên.

"Chân của em tại sao lại bẩn như vậy? Giày đâu?" Đúng, đây chính là vấn đề, cô dùng nửa người trên vui tươi ngọt ngào tới phối hợp với nửa người dưới chật vật sao? Loại thị giác này đánh trúng cảm giác cũng quá vi diệu rồi.

"Ở chỗ này. Em không có thói quen mang giày cao gót á..., chạy không nhanh." Cô tùy ý đưa lên túi nhựa trong tay, đỉnh đạc ngồi xuống ghế sa lon bên cạnh Thích Huyền. Mắt thấy trên bàn xốc xếch có ly không mở bao bì trà sữa, cô chỉ chỉ chính mình, sau khi thấy Thích Huyền gật đầu, mới động thủ dùng ống hút đâm vào, hút mạnh để giải khát, "Còn nói sao, nếu không phải là sợ làm trễ nãi anh truyền hình trực tiếp, em đâu phải đầu đường chạy như điên? Tối nay cũng không biết tà quái gì, em chạy hết một con đường mới bắt được xe."

"Em. . . . . ."

"Lại nói anh thật đúng là rất không có lương tâm nhé, toàn bộ đều là vô sự bất đăng tam bảo điện. Bình thường cũng không thấy anh gọi điện thoại thăm hỏi em ân cần, em muốn gọi điện thoại tìm anh tán gẫu, anh lại không nhận. Hơn nữa, có phải hay không chỉ có thời điểm bị khác quý lỡ hẹn, anh mới muốn tìm em. Haizz, em nói em không phải đặc biệt như vỏ xe phòng hờ, làm cho anh cảm thấy đem em thành vật thay thế là có lỗi với cha mẹ em hay không?"

Thích Huyền cơ hồ không có cơ hội nói gì, kể từ khi cô ngồi xuống, liền cắm đầu cắm cổ nói ra.

Bộ dáng kia thao thao bất tuyệt, để cho anh buồn cười nghiêng đầu qua, thừa dịp cô uống trà sữa, anh rốt cuộc tìm được cơ hội chen miệng rồi, "Em gái, có phải em có tâm sự hay không?"

". . . . . . Nào có, tâm tình em rất tốt, cả một cảnh xuân tươi đẹp."

"Mỗi lần em có tâm sự thì nói đặc biệt nhiều."

Nghe vậy, cô lúng túng cắn ống hút, cố ý để cho mình nói ít, "Thật không có á."

"Trừ nói nhiều ở ngoài ra, em còn không ngừng cắn ống hút."

Thịnh Đản chợt đem trà sữa từ bên bờ môi dời đi, chột dạ gãi gãi chóp mũi.

"Còn gãi chóp mũi."

"Này, đủ rồi, anh là người gây sự à." Cô nhận thua, nếu như có một cái so với chính cô hiểu rõ hơn thì đó là bạn bè của cô, có lúc thật không biết là vui hay là lo.

"Có cái gì không vui thì nói ra tới để cho anh vui vẻ."

"Phì." Không biết nguyên nhân vì cô cười, hay là nguyên nhân bởi vì Thích Huyền. Rõ ràng lời nói rất già, nhưng để cho Thịnh Đản bật cười ra tiếng, "Thật không có việc gì á."

Cười cười, cô vẫn chưa nguyện ý ở trước mặt bất kỳ người nào oán trách Tùy Trần, bởi vì đó chính lựa chọn của cô, ngọt cũng tốt khổ cũng được, đều là gieo gió gặt bão .

"Vậy thì tốt, anh có việc." Nếu cô không chịu chủ động khai ra, anh chỉ có thể hy sinh mình, "Anh nói nè, Tùy Trần nhà em có chút quá đáng rồi phải không? Vì cùng anh giành em đương kỳ, ngay cả lực lượng gia tộc cũng vận dụng lên. Bây giờ là như thế nào? Phú Nhị Đại khi dễ nghèo nhị đại phải không? Em cảnh cáo cậu ta chớ quá mức, nếu không anh sẽ phái ba anh tìm cậu ta lý luận, ba anh ở dưới mặt hòa đồng là hoàn toàn mới đấy."

Lời này, không kém chút nào chọc trúng chỗ đau của Thịnh Đản, sắc mặt cô cứng đờ, hoảng hốt gặm cắn ống hút, mới lúng ta lúng túng nói nhỏ, "Thích Huyền, anh nói xem, bây giờ em muốn bỏ phát ngôn, tới diễn phim truyền hình, có thể quá ch


Insane