Sống Chung Sau Ly Hôn

Sống Chung Sau Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324184

Bình chọn: 9.5.00/10/418 lượt.


Dao phải quay về Bình Thành, đây là vấn đề sớm muộn.

Ở nhà không ai biết anh và Tô Dao đã ly hôn, anh mà

quay về nhà thì khi chuyển hộ khẩu tự nhiên vẫn là chuyển một nhà ba người. Nếu

trước khi về Bình Thành mà không giải quyết ổn thỏa việc này thì mọi người

trong nhà sẽ biết chuyện anh và Tô Dao ly hôn.

Làm sao lại không nghĩ ra là Hứa Đông Dương sẽ lợi

dụng quyền thế trong tay để giữ Tô Dao lại. Nếu sớm biết như thế này thì khi

vừa tới Nam Thành, dù có thế nào đi nữa cũng phải bảo Tô Dao để hộ khẩu ở nhà,

không nộp vào công ty. Nhưng sự việc đã xảy ra đến nước này, có nghĩ những việc

này cũng không có tác dụng gì, rồi lại sinh ra buồn chán không cần thiết.

Sau khi quay về nhà, Tô Dao vào trong phòng tắm, chưa

kịp thay đồ đã vội mở vòi hoa sen phụt vào mặt.

Trong lòng cô vô cùng hỗn loạn.

Sự đụng chạm của Hứa Đông Dương ban nãy dường như vẫn

còn vương vấn trên cơ thể cô, khiến cô sợ hãi, xấu hổ, tủi nhục, vừa gây cảm

giác ghê s vừa khơi gợi trong cô những khao khát đã chôn chặt từ lâu.

Nước lạnh xối vào mặt cô, cái lạnh giá và sức ép từ

nước xối vào làn da cô gây cảm giác đau rát, nhưng như vậy vẫn không thể đẩy

lùi được sự rối bời và những khao khát trong cô.

Hứa Đông Dương giống như một con dao sắc, lúc nào cũng

có thể dễ dàng làm tổn thương cô.

Tô Dao gục mặt vào tường đá lạnh băng trong phòng, cố

gắng mượn cái lạnh lẽo ấy để làm vơi nguội những dao động trong lòng.

Cố Nguyên cúp điện thoại rồi ngồi một lúc trên ghế

sofa, trong phòng tắm vọng lại tiếng nước chảy xối xả.

Không biết Tô Dao đang nghĩ gì, cũng không biết Hứa

Đông Dương đã gây ảnh hưởng to lớn như thế nào với cô.

Cố Nguyên đứng dậy đi vào nhà bếp, định xem có gì có

thể ăn được vào buổi tối hay không. Bước tới nhà bếp anh chợt phát hiện có gì

đó khác lạ, đứng ở đó một lúc đột nhiên anh quay người nhìn lên bình nước nóng

trên tường.

Bình nước nóng khí ga được lắp trong nhà bếp, trong

phòng tắm vọng lại tiếng nước chảy, nhưng bình nước nóng ở ngoài này không hề

báo đèn xanh.

Cố Nguyên đứng lặng, hai tay nắm chặt lại.

Tô Dao bị nước lạnh làm cho rét run, sau khi ngăn lại

dòng suy nghĩ miên man của mình mới mở vòi nước nóng, rất lâu sau cơ thể mới.

Cố Nguyên làm chút đồ ăn rồi đặt lên bàn ăn. Anh tắt điện, bật chiếc đèn nhỏ ở

trên bàn. Nhìn thấy cô từ nhà tắm đi ra, anh cầm ly trong tay lắc đi lắc lại

trước mặt cô: “Hôm nay, chúng ta cùng uống hai cốc nhé.”

Tô Dao cầm khăn bông lau mái tóc ướt sũng, nhìn Cố

Nguyên khẽ mỉm cười rồi trở về phòng mình thay bộ quần áo ngủ rồi quay trở ra.

Nhìn những món ăn mà Cố Nguyên làm, tuy là những bán thành phẩm đã được gia

công nhưng rất tinh tế. Bị giày vò cả một ngày, bây giờ cô cảm thấy rất đói.

Cố Nguyên vào bếp lấy ra một chai rượu, Tô Dao hơi

ngạc nhiên. Những chai rượu này đều do bạn anh tặng, bình thường một mình, anh

rất hiếm khi uống, hôm nay tại sao anh lại lấy ra cùng uống với cô?

“Hôm nay chỉ có anh và em, hiếm khi ở riêng với nhau,

anh biết vì việc làm thủ tục mà em không vui, uống một chút rượu cho thoải mái

nhé.”

Anh rót cho cô nửa cốc nhỏ, đẩy lên trước mặt cô. Tô

Dao ngập ngừng hồi lâu, ngẩng đầu lên nhìn anh: “Tửu lượng của em không tốt

lắm.”

“Dù sao cũng đang ở nhà mà, uống say rồi ngủ cũng

được.”

Cố Nguyên không nhìn cô, anh rót cho mình nửa cốc,

chậm rãi nói tiếp: “Tâm trạng anh hôm nay cũng không vui, coi như em ngồi với

anh, uống một chút.”

Tại sao tâm trạng anh không vui, nguyên nhân là do cô,

vì thế Tô Dao im lặng.

Cố Nguyên rót xong rượu, ngẩng đầu lên nhìn Tô Dao,

khẽ mỉm cười: “Nếm thử đồ anh nấu xem có ngon không.

Tô Dao cầm đũa lên, ăn một miếng thịt bò. Lửa hơi to,

dai, nhưng mùi vị thì rất tuyệt. Cô cố nhai, gật đầu: “Cũng ngon.”

Cố Nguyên nhìn cô cười.

Tô Dao có chút bối rối, cúi đầu xuống, tránh ánh nhìn

của Cố Nguyên.

Cô cảm thấy anh bây giờ có chút gì đó khác khác, không

giống như ngày thường, nhưng không biết là khác thế nào.

Thấy Tô Dao lẩn tránh ánh mắt của mình, anh vờ như

không để ý, gắp một miếng đưa lên miệng, uống một ngụm rượu: “Uống chung với

rượu này thấy rất hợp, em thử xem. Đây là rượu một cậu bạn giới thiệu, nói loại

rượu hoa quả này có mùi vị rất hợp với thịt bò, uống rượu này sẽ khiến mùi vị

thịt bò thơm hơn, có rất nhiều nhà hàng ăn kèm thịt bò với loại rượu này.”

Tô Dao bán tín bán nghi nhấc cốc rượu lên, uống một

ngụm nhỏ. Mùi hoa quả đậm đà tan dần trong miệng, mùi cồn phảng phất trong

hương hoa quả, quyện với thịt bò trong miệng càng tạo ra mùi vị nguyên chất của

thịt bò.

Tô Dao từ từ thưởng thức một lượt, gật đầu tán thưởng.

“Sang năm Tô Thư đã năm tuổi rồi, mẹ muốn con bé đi

học trước. Trường tiểu học Bình Thành cũng rất tốt, bố mẹ định bỏ tiền ra chạy

cho con vào đó, em có ý kiến gì không?”

Cố Nguyên đặt cốc xuống, vừa cúi đầu ăn chậm rãi

vừa>

Tô Dao ngẩn người: “Con vẫn còn nhỏ…”

“Không nhỏ nữa.” - Cố Nguyên lấy khăn ướt lau miệng -

“Hồi đó chúng ta đi học lớp một cũng là năm, sáu tuổi. Thực ra sớm một chút

cũng tốt, con sẽ dễ tập trung, hơn nữa nếu thành tích k


XtGem Forum catalog