Snack's 1967
Sống Chung Sau Ly Hôn

Sống Chung Sau Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325481

Bình chọn: 7.5.00/10/548 lượt.


cười cười. Cố Nguyên ra ngoài sân tóm được Tô Thư đang hớn hở nô đùa, ôm nó đi

rửa tay rồi vào phòng, ngồi bên cạnh Tô Dao ăn cơm.

Một nhà chật cứng khách khứa, toàn là người thân

thích. Chuyện luân phiên ăn cơm tất niên ở các nhà sẽ được duy trì cho tới qua

tết, bây giờ là chú bác đến nhà họ, sau này gia đình phải đi chúc lại. Cố

Nguyên luôn quan tâm chăm sóc Tô Thư và Tô Dao bên cạnh, khiến dì Hai ngồi bên

cứ cười mãi: “Hai đứa này, kết hôn lâu như vậy rồi mà tình cảm vẫn tốt.”

Tô Dao đang ngồi gỡ cá cho Tô Thư, nghe vậy ngẩng lên

nhìn dì hai cười cười, không nói gì.

Dì ba nhìn Cố Nguyên: “Tô Thư sáu tuổi rồi, các cháu

không muốn thêm đứa nữa à?”

Ban đầu kh hộ khẩu cho Tô Thư, nghĩ rằng cuộc hôn nhân

của mình và Cố Nguyên chỉ là trao đổi lợi ích, sớm muộn cũng sẽ có ngày ly hôn,

vì vậy con khi đó không theo họ Cố mà theo họ Tô. Hai người sau khi thương

lượng với nhau nói với gia đình họ Cố là sẽ sinh thêm đứa nữa, cố gắng sinh một

đứa con trai mang họ Cố.

“Đúng rồi, nếu sinh thì phải sinh luôn cho sớm!” - Dì

hai ngồi cạnh tiếp lời - “Dao Dao cũng sắp ba mươi rồi, đàn bà qua ba mươi thì

sinh nở không tốt, phải tranh thủ sinh cho họ Cố chúng ta một cậu nhỏ nữa chứ.”

Cố Nguyên cười cười chuyển đề tài: “Dì hai, dì ba, hai

em sắp cưới rồi chứ ạ?”

“Sắp rồi, năm nay sẽ kết hôn!” - Dì hai cời hỉ hả -

“Đến lúc đó hai đứa phải tới nhé, có đi xa cũng phải tranh thủ về đấy.”

“Vâng, nhất định bọn cháu sẽ tới.”

Cố Nguyên nắm chặt tay Tô Dao, mỉm cười nhìn bố mẹ hai

bên: “Bố mẹ, con cũng muốn nói với mọi người, năm sau con và Tô Dao định quay

về Bình Thành. Ra tết con sẽ thu xếp việc phòng triển lãm tranh, hộ khẩu của Tô

Dao và Tô Thư con sẽ chuyển về đây.”

“Anh xem con anh, một nhà ba người mà cứ đòi bay nhảy

đi Nam Thành.”

Mẹ Cố Nguyên lên tiếng, giọng không một chút trách

móc: “Về là tốt rồi, về là tốt rồi. Về nhà ban đầu thì ở nhà, nếu các con cảm

thấy không tiện thì mua một căn hộ. Tóm lại, quay về là mọi thứ đều tốt cả.”

Mọi người đều theo đó phụ họa, Tô Dao nhìn Cố Nguyên,

anh cũng đang nhìn sang cô.

Như vậy cũng tốt.

Buổi tối, Tô Dao và Cố Nguyên sau khi cho Tô Thư ngủ

liền quay về phòng mình.

Tuy đã lựa chọn sống cùng anh nhưng đứng trước hoàn

cảnh này, trong lòng Tô Dao vẫn có cảm giác gì đó.

Nói một cách nghiêm túc, cô và Cố Nguyên dù đã gần gũi

nhưng tình cảm thì vẫn nặng về tinh thần, vì vậy cô tin rằng hai người có thể

sống cùng nhau trong sự tin tưởng. Nhưng bây giờ đã vượt quá giới hạn đó, quan

hệ giữa hai người đã thay đổi, đối diện với tình cảm này, cô cảm thấy có một áp

lực thật lớn.

Cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Thế nhưng anh rốt cục vẫn là một người đàn ông. Cô đưa

ra lựa chọn và lời hứa như vậy, liệu anh có…

Tô Dao thần người trong bóng tối phòng khách đã hơn

một tiếng, cuối cùng cô bối rối về phòng, khẽ đẩy cửa, đèn trong phòng đã tắt,

Cố Nguyên đã nằm yên.

Tô Dao nhẹ đi vào, dừng lại bên giường hồi lâu rồi nhẹ

nhàng nhấc chân lên, ngồi xuống. Cơ hồ như vừa chạm vào giường, đột nhiên eo cô

bị siết chặt lại, cả người cô bị kéo vào lòng anh.

“Dao Dao.”

Anh đè lên người cô, thì thầm bên tai cô: “Sao em lại

lâu như vậy?”

Đây chính là điểm khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ,

đàn ông sau khi được chấp thuận về tình cảm thì bước tiếp theo sẽ là đụng chạm

thể xác, đàn ông cho rằng khi người phụ nữ chấp nhận tình cảm là đã cho phép

anh ta phá bỏ bức tường ngăn cách để chạm vào thân thể họ.

Thế nhưng phụ nữ thì không giống như vậy, họ cần một

quá trình tiếp nhận từ từ.

Huống hồ Tô Dao đối với Cố Nguyên dù có cảm giác nhưng

cũng không phải là nồng nhiệt như vậy.

Cô bối rối.

Cố Nguyên cảm nhận rõ rệt điều này.

Anh khẽ thở dài, không có thêm một động tác nào đi quá

nữa. Cố Nguyên khẽ dừng lại, cúi đầu hôn nhẹ lên trán Tô Dao. Tim anh thắt lại,

Cố Nguyên cố gắng kiềm chế, miệng cười khổ sở, nói những lời dối lòng mình:

“Anh chỉ muốn ôm em.”

Tô Dao không cử động. Đã rất nhiều năm cô không trải

qua chuyện chăn gối nhưng cô không phải là một cô gái không biết gì, cô biết là

trong hoàn cảnh này, việc cô từ chối chỉ như thêm dầu vào lửa.

Anh có nhu cầu sinh lý bình thường của một người đàn

ông, nhưng anh nói như vậy thể hiện sự tôn trọng đối với cô, cô lựa chọn tin

cậy anh.

“Hay là… trước tết chúng ta quay lại Nam Thành một

chuyến?Cố Nguyên khẽ nói - “Chuyển công việc và hộ khẩu của em về đây, sau đó

chúng ta tái hôn, còn những việc khác thì đợi sang năm làm cũng được.”

Tô Dao do dự hồi lâu rồi gật gật đầu.

Suy nghĩ của Tô Dao là dù Hứa Đông Dương có nói là xin

nghỉ việc chính thức phải thông báo trước một tháng nhưng so với thời hạn một

tháng mà anh đưa ra thì chỉ còn hơn một tuần, hơn nữa, Hàn Thụy cũng đã sắp xếp

người thay vào vị trí hiện tại của cô.

Bình thường mà nói, bàn giao nhân sự rồi nghỉ trước

một thời gian thì công ty cũng sẽ không làm khó, việc xin nghỉ cũng không phải

là một vấn đề quá lớn.

Ngày hôm sau, Cố Nguyên và Tô Dao cùng quay lại Nam

Thành. Tô Dao tới công ty tìm Hàn Thụy để làm thủ tục xin nghỉ việc, nhưn