Sống Chung Sau Ly Hôn

Sống Chung Sau Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324154

Bình chọn: 8.5.00/10/415 lượt.

c sống bình thường.

Tô Dao khi đó nghỉ rằng có thể cùng Hứa Đông Dương đi

siêu thị là cô đã có cảm giác về một gia đình.

Tô Dao khi đó cho rằng, mình nhất định sẽ lấy người

đàn ông

Cô thích đi đằng trước như thế này để Hứa Đông Dương

đẩy xe phía sau, hai người sẽ lựa chọn những đồ dùng thiết yếu cho gia đình bé

nhỏ. Và phần lớn là hai người sẽ có ý kiến giống nhau, thi thoảng tranh cãi một

hai câu nhưng sẽ nhanh chóng làm lành.

Khi đó vừa mới tốt nghiệp, điều kiện kinh tế chưa có,

hai người thuê một căn phòng nhỏ để ở. Đồ dùng gia đình đều do chủ nhà để lại.

Giường rất nhỏ, chỉ rộng một mét tư, khi ngủ, Hứa Đông Dương phải co người lại

mới tránh không đẩy cô xuống đất vào ban đêm. Nhưng anh thích nhất là những đêm

đông lạnh lẽo, ôm chặt lấy cô, dùng hơi ấm của mình để sưởi ấm cho cô.

Vì vậy, Tô Dao đi siêu thị, thứ cô thích nhất là chăn

ga gối đệm và luôn nghĩ tới ngày hai người có một căn hộ cho riêng mình, lúc đó

phải mua một chiếc giường thật lớn, sau đó trải ga thật ấm, mùa đông đến có thể

nằm ôm nhau.

Không biết tại sao Tô Dao lại dừng bước trước quầy

trưng bày chăn ga gối đệm. Từ sâu thẳm trong trái tim có một cơn đau nhói lên

như muốn xé người cô ra.

Cô cứ ngỡ những việc đã qua đều đã trôi vào quá khứ,

cho đến khi gặp lại Hứa Đông Dương cô mới phát hiện ra rằng, sự ám ảnh của anh

đối với cô không hề suy giảm, vẫn nguyên vẹn như xưa.

“Xin hỏi quý khách muốn mua chăn ạ? Đây là chăn tơ tằm

tự nhiên, sản phẩm vừa ra năm nay của công ty chúng tôi, mùa đông đắp vừa ấm

vừa nhẹ, tuy đắt hơn một chút so với các loại chăn tơ tằm thông thường, nhưng

chất lượng rất tốt.”

Cô gái bán hàng phát hiện ra Tô Dao, vội vàng bước tới

giới thiệu. Cố Nguyên lập tức thấy Tô Dao có gì đó khác lạ, bước lên trước dìu

cô: “Dao Dao, làm sao vậy?”

Tô Dao ngẩng đầu nhìn lên, mặt cô trắng bệch.

Tay Cố Nguyên chạm vào hông Tô Dao, tiếng rung của điện

thoại chạm vào tay anh.

Thần sắc của Cố Nguyên dần dần tối đi. Anh lấy điện

thoại từ túi Tô Dao, ấn vào nút từ chối cuộc gọi, nhìn qua thấy có hơn ba mươi

cuộc gọi nhỡ, điện thoại gần hết pin.

Cố Nguyên nắm chặt chiếc điện thoại, quay nhìn sang h

đột nhiên anh tháo pin của điện thoại ra. Anh đặt điện thoại trở lại túi Tô

Dao.

“Chúng ta đi thôi, đồ đạc mua cũng tương đối rồi.”

Cố Nguyên đưa tay vuốt tóc Tô Dao, không hỏi đến việc

điện thoại vừa rồi. Tô Dao không nói gì, cũng không phản kháng, để mặc cho Cố

Nguyên cầm tay dắt ra ngoài.

Hai người xếp hàng gần một tiếng đồng hồ mới thanh

toán được. Cố Nguyên đặt tất cả đồ đạc vào cốp xe, mở cửa kéo Tô Dao ngồi lên,

thắt dây an toàn cho cô rồi mới lên xe, anh nhanh chóng lái xe trở về nhà.

Bố mẹ Tô Dao đang ở nhà Cố Nguyên, bên nhà Tô Dao

không có ai. Cố Nguyên dừng xe ở sân, anh không lấy đồ đạc xuống mà kéo Tô Dao

đi về nhà cô. “Rầm.” Cửa được khóa lại, Cố Nguyên tiến một bước lại phía Tô

Dao, đột nhiên bế bổng cô lên, bước vào căn phòng đã từng là phòng riêng của

cô, anh vứt cô xuống giường. Anh tiến sát lại gần, hai tay ôm lấy cô, nhìn

xuống mặt cô.



Ý thức được tầm quan trọng và sự ảnh hưởng sâu sắc của

Hứa Đông Dương tới Tô Dao, Cố Nguyên vô cùng bất an.

Đêm hôm trước ở bên hồ, chỉ một cuộc điện thoại của

anh ta đã khiến cho nụ cười khó khăn lắm mới mỉm được trên khuôn mặt cô biến

mất, hôm nay cũng chỉ một cuộc điện thoại khiến cho sắc mặt cô trở nên xanh

xao, thần sắc hốt hoảng.

Anh cảm thấy sợ hãi, Dao Dao của anh như đã rời xa anh

rồi.

Đối thủ rõ ràng không ở trước mặt, nhưng anh dường như

đã thua thảm hại. Anh có thể thấy được, nếu hai người quay trở lại Nam Thành,

một khi người đàn ông đó lại xuất hiện trước mặt cô thì sẽ

“Tô Dao.”

Cố Nguyên đưa tay sờ lên má cô. Cô muốn thoát khỏi

gọng kìm tay anh nhưng lại bị anh giữ chặt không thể cử động.

“Anh là một thằng đàn ông.”

Anh cất giọng trầm trầm.

Từ người anh toát ra hơi thở đã từng khiến cô hoảng

loạn và sợ hãi, đây là hơi thở đầy nguy hiểm của một người đàn ông trước khi đi

săn.

Anh nhìn cô trưởng thành, từ khi cô còn đi mẫu giáo,

từng bước từng bước cho tới ngày hôm nay.

Anh bảo vệ cô như vậy, thậm chí là vượt quá những gì

mà những người anh ruột thịt có thể làm được.

Anh bao dung tất cả vì cô, nhưng không thể nào bao

dung việc cô xao xuyến vì một người đàn ông khác sau khi anh đã có tình cảm với

cô.

Anh ban đầu muốn ở bên cạnh bảo vệ cô, đợi cho đến khi

cô hiểu rõ được bản thân mình muốn gì.

Nhưng bây giờ anh phát hiện là anh không làm như thế

được. Nhìn thấy cô như vậy lòng anh đau nhói, không thể thở được.

Nếu đã như vậy, anh không thể không lựa chọn biện pháp

mạnh mẽ hơn.

Rốt cục anh cũng chỉ là một người đàn ông, có lẽ ngày

thường anh quá bao dung và bảo vệ cô nên cô hoàn toàn quên đi sự nguy hiểm của

anh.

Trong mắt Cố Nguyên, ở một góc độ nào đó, Tô Dao là

một người con gái thuần khiết đến nỗi không thể thuần khiết hơn được nữa.

Tuy cô hiểu rõ chuyện nam nữ nhưng cô chỉ trải qua một

người đàn ông. Cô đã là mẹ của một đứa trẻ nhưng lại một mình bao nhiêu năm

rồi. Ba mươi tuổi, lẽ r


Polly po-cket