Sự Nhầm Lẫn Tai Hại

Sự Nhầm Lẫn Tai Hại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322853

Bình chọn: 10.00/10/285 lượt.

nãy QQ thông báo có người muốn add nick cậu,

mình tiện tay nên đồng ý rồi.”

Tâm My mở mục quản lý thông tin, ấn vào dữ liệu cá nhân trên mục thông tin mới

nhất.

Hơn mười nick QQ, một ngôi sao, không có địa chỉ cũng chẳng có chữ ký, chỉ có:

Shin cậu bé bút chì, đàn ông.



Latte trên mạng QQ nói

Shin chủ động hỏi nick QQ của Gấu hung bạo, trước giờ ấn tượng của cô về Shin

không tồi, cũng quên mất phải hỏi ý kiến Tâm My trước. Tâm My vừa hỏi, cô đã

hối hận nói mình quá đường đột, liến thoắng hỏi làm sao thế nào, có phải bị làm

phiền không.

Tâm My nhìn nick Shin đang sáng bỗng tối đen, liền nói không sao, một từ còn

chưa chat mà cậu ấy đã thoát rồi.

Latte cười nghiêng ngả: Thế là… Chuẩn bị dụ dỗ rồi?

Nếu như một tháng trước, ai đó chủ động kết bạn, tâm hồn người con gái cô đơn

này nói không chừng sẽ tủm tỉm cười sung sướng cả ngày không chán. Thế nhưng

bây giờ? Hà Tâm My cô đã hoàn toàn tỉnh ngộ!

Gấu hung bạo: Giờ mình như hoa đã có chủ. Đừng nói vượt tường, đến chân tường

cũng không dám lởn vởn.

Latte không tin, nói trước đây người tò mò về Shin nhất là cậu, giờ giả vờ giả

vịt cũng là cậu.

Tâm My điên cuồng: Tôi là thành viên trung thành hội những người ưa bề ngoài

được chưa? Ai biết được anh ta trông như thế nào? Nói không chừng anh ta đầu

hói răng hô bụng ếch, ngoài đời chẳng ai yêu, phải lên mạng kiếm chút danh dự.

Trên trán Latte có một giọt mồ hôi cực đại: Tại cậu post bài oán trách bạn

trai, nói anh ta chê vóc dáng cậu không đẹp. Chẳng phải cậu có hai loại tiêu

chuẩn sao?

Gấu hung bạo: (╯□╰)… Nói đi nói lại, Shin đó sử dụng

nick QQ mới được lập để mời, cậu tin một người trưởng thành trên mười hai tuổi

lại không có QQ của chính mình sao, cho dù là để dụ dỗ? Lòng dạ quá hiểm ác khó

lường.

Trên gác trong chiếc bồn tắm cỡ C, có tiếng người mắng chửi: Oắt con chết tiệt,

ẩn nick đi đừng add tui nữa.

Mới sáng sớm có để người ta sống không? Tâm My gào lên trong điện thoại với lão

Tống.

“Là ai hôm qua nói chạy bộ trong nhà sẽ làm phiền đến mọi người? Xuống đây!”

Muốn mà không được là bệnh truyền nhiễm à? Tâm My bước ra khỏi thang máy liền

thấy một bộ mặt xấu hoắc, còn tưởng tên chuột cống nhà Trần Uyển để xổng, chạy

tới khu nhà phía đông.

“Da thịt cơ thể là do cha mẹ ban cho. Tôi chịu thôi, tôi đầu hàng, không bao

giờ chạy bộ giảm cân nữa.” Mới chạy được nửa vòng đã thở hồng hộc, hít hết

không khí của người khác rồi. Bắp chân căng mỏi còn chịu được, chứ hai tảng

thịt trước ngực lắc bên trái lắc phải mới thật đáng lo.

Tống Thư Ngu chạy lùi lại phía sau, đá chân vào mông cô: “Tiếp tục! Đừng nhìn

tôi, chính cô gọi tôi tới giám sát”.

Tâm My điên tiết nhưng chẳng biết làm thế nào, chỉ nghiến răng ken két. Chưa

được một trăm mét đã phải dừng lại, tay ôm đầu gối đứng một góc trên sân vận

động của khu nhà: “Còn có cách giảm cân nào khác không? Không phải…”.

Tống Thư Ngu cười gian ác: “Bơi?”.

Một đống thịt thế này đi bơi để xấu mặt à? Mẹ kiếp, đứa nào nghĩ ra ý tưởng

thối tha này đúng là mất hết nhân tính. Tâm My chăm chú nhìn kẻ vô lương tâm

kia, quần áo trắng toát dưới ánh ban mai vô cùng sạch sẽ, đang ngó nhìn cô, mặt

cười chế giễu. Hà Tâm My, mày quá “ngu” rồi, lương thiện với kẻ thù chính là

tàn nhẫn với chính mình, đáng lẽ tối qua mày không nên có dù chỉ một chút cảm

kích với cái tên lão Tống chết tiệt này.

Hôm qua đột nhiên mẹ nghĩ ra chuyện, nói giới thiệu Kiều Tiểu Tuyết cho Tống

Thư Ngu.

Tâm My đang ăn đêm, nghe thấy mẹ nói vậy ngớ người một lúc. Một sợi mỳ ăn dở

trên miệng cứ lúc la lúc lắc đến tận ba mươi giây mới chui được vào trong, “Hai

người họ không hợp nhau đâu”.

“Không hợp? Mẹ thấy xứng đôi đấy chứ.”

“Tiểu… Lão Tống, thầy Tống hơn Tiểu Tuyết nhiều tuổi quá.”

“Làm sao mà nhiều? Con trai hơn con gái bảy tám tuổi là vừa, sẽ được cưng chiều

hơn.”

“Thế mà trước đây mẹ vẫn nói với con phải tìm người bằng tuổi để cho dễ nói

chuyện, dễ đồng cảm.”

“Con thì khác, tính cách vẫn chưa chín chắn. Cứ như mẹ đang nuôi khuê nữ hay dỗ

trẻ con vậy? Tiểu Tuyết lại khác, suy nghĩ của nó chín chắn hơn con, tính cách

cũng già dặn. Mẹ nói Tiểu Tuyết cũng phải hơn con một năm cơm gạo, sao con

chẳng hiểu biết như con nhà người ta vậy?”

Thói đời gì thế này? Khôn vặt lõi đời được gọi là chín chắn già dặn, ngây thơ

lương thiện lại bị gọi là “ngu si” đần độn. Tâm My cầm bát nước my chui vào

trong góc bếp, mãi lúc sau mới ngẩng đầu, “Mẹ, mẹ không hỏi thử ý kiến Tiểu

Tuyết sao? Một anh giáo nghèo, liệu cậu ấy có ưng mắt không?”.

“Úi dời, con tưởng mẹ ngốc hả? Khi thầy Tống của con năm đầu tiên đến khu nhà

mình vẫn còn trẻ măng đã thấy mua xe hơi, sang năm sau lại đổi xe, chỉ dựa vào

đồng lương ấy mà có khả năng đến thế sao? Nghề tay trái của cậu ta thu nhập bao

nhiêu mẹ nghĩ không dưới con số này đâu”, mẹ cô đưa tay minh họa.

Mẹ coi thường người ta hơi quá rồi đấy, tên kia ở ngoài giết người cướp của…

Câu nói này đã thức tỉnh Tâm My, việc xấu của lão Tống ở ngoài khu nhà có vẻ

như cô đã biết nhiều hơn một chút. Tên đó bề ngoài có vẻ khiêm tốn nhã nhặn,


80s toys - Atari. I still have