Sườn Phi Tội

Sườn Phi Tội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326035

Bình chọn: 9.5.00/10/603 lượt.


Sau đó xoay người rời đi, liền nghe được nam tử phía sau nói:

- Ta không thể buông tha cho Tố Nguyệt, trước đây là ta phụ Tố Nguyệt.

Cước bộ Tần Mộ Phong dừng một chút, quay đầu:

- Chỉ là, ngươi hiện tại cũng phụ Ngọc Thanh!

Hoàng Phủ Luật lại trầm mặc, người bên cạnh nắm chặt quyền lại.

- Nếu buông tha cho nàng, ngươi sau này không được hối hận, nếu không sẽ thương tổn nàng, nàng sẽ không chịu nổi.

Một câu sau này, Tần Mộ Phong cước bộ không ngừng đi, bước nhanh rời khỏi.

Hoàng Phủ Luật ngồi dưới đèn, lấy miếng ngọc bích trong ngực ra, ánh mắt tràn đầy ưu thương cùng thống khổ.

Sau khi biết được Ngọc Thanh có thai, Dung Phượng nương trong lòng vô cùng phức tạp. Nhưng xem bộ dáng Ngọc Thanh dùng mọi cách bảo vệ thai

nhi bảo bối kia, nàng cũng không tiện nói gì nữa, cẩn thận chăm sóc

nàng, hơn nữa cùng Tiểu Xu, tại biệt viện u tĩnh này đã thành người một

nhà.

Sau khi được cẩn thận điều dưỡng, chiếc cằm nhọn của Ngọc Thanh cuối

cùng cũng mượt mà một ít. Nàng yên tâm một chút, chậm rãi bắt đầu cảm

nhận được đứa con.

Mà trang chủ cách hai ngày sẽ đến biệt viện một lần, đầu tiên là ân

cần thăm hỏi việc sinh hoạt của Ngọc Thanh, sau đó tìm Ngọc Thanh nói

chuyện phiếm làm nàng cười một hồi, mới có thể rời đi.

Di nương đối trang chủ là càng ngày càng vừa lòng, rất mong chờ Ngọc

Thanh có thể hồi tâm chuyển ý, đem tâm tư đặt ở trên người trang chủ.

Chỉ tiếc Ngọc Thanh luôn thản nhiên, nhìn không ra tâm tư nàng.

Hôm nay, Tiểu Xu bồi Ngọc Thanh đi thắp hương trên núi Phượng Linh,

thuận tiện đi giải sầu. Mà nàng ở lại thật cẩn thận sắc thuốc, thật chậm rãi, giúp Ngọc Thanh bồi bổ thân mình.

Nửa tháng trước chỉ cần liếc mắt nhìn Ngọc Thanh một cái đã làm cho tâm nàng đau đớn vô cùng.

Thân mình Ngọc thanh vốn dĩ đã gầy như liễu, giống như một trận gió

đều có thể đem nàng thổi bay đi, cằm lại thêm gầy nhọn, sắc mặt tái

nhợt, dáng vẻ không giống một nữ nhân có thai.

Nghe Tiểu Xu nói lại, mới biết được các nàng sau khi rời vương phủ

lại chịu nhiều khổ như vậy, cho nên trang chủ hắn luôn cẩn thận chu đáo

chăm sóc nàng.

Xem ra trang chủ cũng là nguyện ý nhận đứa nhỏ này, chỉ là xem tâm ý Ngọc Thanh nữa thôi.

Nàng tin tưởng, trang chủ nhất định có thể mang đến hạnh phúc cho

Ngọc Thanh. Hy vọng cái đứa nhỏ ngốc kia hồi tâm chuyển ý mới tốt.

Mở nắp ấm đun nước ra, một trận hương khí xông vào mũi, nàng lấy muôi qua múc một ngụm thuốc lên, sau đó vừa lòng chậc lưỡi. Sau đó một lần

nữa cầm muôi lên, sắc kỹ thuốc.

Mà bên núi Phượng Linh, Ngọc Thanh vừa mới hạ nhuyễn kiệu, Tiểu Xu đỡ nàng đi lên bậc thang.

Trên thềm đá không ít người đi lại cầu thần bái phật, đủ thấy miếu Phượng Linh này hương khói tràn đầy cỡ nào.

Các nàng đi được một nửa cầu thang đã mệt, thở hồng hộc.

- Tỷ tỷ, chúng ta còn tiếp tục đi sao? Cầu thang này quá dài.

Tiểu Xu lấy tay khăn lau mồ hôi trên trán ngọc, liều mạng thở phì phò.

- Đương nhiên phải đi, thật vất vả mới đến một chuyến. Nghe nói núi

Phượng Linh phong cảnh cũng không tồi, chúng ta có thể thuận tiện ngắm

cảnh.

Ngọc Thanh dùng khăn nhẹ nhàng lau mồ hôi, hít sâu một hơi, tiếp tục hướng lên trên đi.

- Ân.

Tiểu Xu lấy lại khẩu khí, vội vàng đuổi kịp.

Khi các nàng đến miếu Phượng Linh, đã là giờ ngọ. Mà trong ngoài miếu Phượng Linh sớm đã chật ních nam nữ cầu thần bái phật.

Hai nữ tử đứng ở cửa miếu thở hồng hộc, mồ hôi đổ đầm đìa nhìn đám người chật chội phía trước mắt.

Tiểu Xu nhíu mi, Ngọc Thanh vẫn cảm thấy thống khoái, ngồi ở biệt

viện lấy đồ ăn, ăn hết phân nửa, cả ngày đều là ngồi hoặc nằm, ngay cả

xương cốt đều mỏi yếu đi một ít.

Hôm nay, nàng cuối cùng là cảm thấy vui sướng rất nhiều, tâm tình cũng vui vẻ theo

- Chúng ta mau vào đi thôi.

Khóe mắt nàng mang theo ý cười, bước nhanh hướng đi đến trong miếu.

Đây là lần đầu tiên, nàng cảm thấy thả lỏng thoải mái như thế.

- Ân.

Các nàng đầu tiên đi bái Tử Mẫu nương nương, Tiểu Xu đốt hương, Ngọc

Thanh tiếp nhận, sau đó quỳ gối bồ trước tượng thành tâm lễ bái, tóc dài trút xuống theo mỗi lần dập đầu.

Tiểu Xu ở một bên nhìn, nhưng thật ra là rất khát cầu nương nương này có thể đưa tới cho tỷ tỷ một đứa con khỏe mạnh đáng yêu.

Ai cũng biết tỷ tỷ đem đứa nhỏ này so với mệnh mình còn trọng yếu

hơn, nếu không cũng sẽ không đáp ứng trang chủ đến biệt viện này dưỡng

thai.

Có đứa nhỏ, tỷ tỷ cũng còn có chỗ để dựa vào, cũng sẽ có niềm vui. Nàng hy vọng tỷ tỷ có thể chân chính mà vui vẻ.

- Chúng ta đi nơi khác một chút đi.

Ngọc Thanh lễ bái xong, liền đứng dậy, kéo Tiểu Xu đang đứng một bên chạy ra ngoài.

- Tỷ tỷ, chậm một chút. Cẩn thận động thai khí. – Tiểu Xu kêu to.

Ngọc Thanh ngoái đầu lại nhìn, cười:

- Không có việc gì , tỷ tỷ hôm nay trong lòng rất cao hứng.

Sau đó tiếp tục lôi kéo tay Tiểu Xu hướng đến mảnh rừng trúc thanh tịnh phía sau đại điện.

Tiểu Xu nhìn bóng dáng tố y của nàng, yên lặng không nói gì, chỉ mong tỷ tỷ có thể chân chính cởi bỏ hết khúc mắc trong lòng.

Phiến rừng trúc kia quả là u tĩnh, cùng đại điện huyên náo hoàn toàn bất đồng.

Lá trúc xanh nhạt rất tươi, từng lá dà


Old school Easter eggs.