
Ở sân bay bị kéo một đoạn đường dài như vậy, còn tiêu
hao nhiều calorie hơn làm tình nữa.
Ai ngờ cánh cửa tủ lạnh vừa mới bị tôi kéo ra, Đồng
Diêu lập tức đem nó đẩy lại.
“Ngươi làm gì vậy?”. Tôi ngẩng đầu nghi hoặc nhìn hắn.
Đồng Diêu luôn luôn không nghiêm túc, giờ phút này lại
có dáng vẻ không giống như bình thường, đôi mắt hắn cứ nhìn tôi chằm chằm. Như
biển khơi sâu thẳm khiến cho tôi bất ngờ.
“Ngươi có bị thương không?” Hắn hỏi.
“Ngươi xem ta có vẻ giống như từng bị thương sao?” Tôi
dang hai chân hai tay ra cho hắn xem, rồi nện một quyền vào ngực hắn, nói:
“Ngươi cũng xem nhẹ ta quá rồi, Hàn Thực Sắc ta nhìn qua giống như là người sẽ
chịu thiệt thòi sao?”.
Không tồi, không tồi, cơ ngực của Đồng Diêu cũng có
tính đàn hồi giống y như cái mông nhỏ của hắn vậy.
“Ngươi có phải con gái không hả? Sao khí lực lại lớn
như vậy?”. Đồng Diêu xoa xoa chỗ vừa bị tôi đấm, nói, “Ôn nhu một chút, bằng
không thì không gả đi được đấy”.
Tôi cúi đầu, tự xem xét lại vùng đồi núi trước ngực,
gật đầu rất chắc chắn: “Kiểm tra một chút rồi, ta thực sự là con gái”.
Đồng Điêu dựa vào bên cạnh tủ lạnh, lại hồi phục lại
bộ dạng vô lại, lấy ánh mắt hơi lười nhác mà nhìn tôi: “Ai biết được ngươi độn
cái gì ở trong đó?
“Vậy thì ta hoài nghi ngươi độn tất chân trong đũng
quần thì sao.” Tôi không phục
Đồng Diêu nở nụ cười, trong mắt có một tia hư hỏng, là
loại hư hỏng mà nữ nhân ưa thích. Hắn bỗng nhìn về phía giường của tôi, nói:
“Kia là cái gì vậy?”.
Tôi nhìn theo hướng ánh mắt của hắn, trong đầu thầm
nghĩ một tiếng hỏng bét.
Không được rồi, thật kinh khủng.
Sáng hôm qua thức dậy muộn, chưa kịp thu dọn giường.
Quần lót, áo bra, còn có áo ngủ gợi cảm, tất cả hỗn
độn chồng chất trên giường.
Có một loại mùi vị vô cùng dâm mĩ.
Tuy rằng da mặt Hàn Thực Sắc tôi dày vô địch thiên hạ,
thế nhưng trong cơ thể vẫn bất hạnh mà còn ẩn chứa một chút e thẹn của tiểu nữ
nhân, luôn luôn chờ cơ hội phát tác.
Mà hiện tại chính là lúc tôi phát tác.
Ngay lập tức tôi vội vàng chạy tới, luống cuống tay
chân thu dọn.
Đồng Diêu lại tranh đến trước tôi, cầm lấy cái áo ngủ
kia của tôi, liếc mắt nhìn tôi một cách mập mờ lẫn không có hảo ý.
Cái áo ngủ kia là bằng ren, gần như trong suốt, hơn
nữa lại là màu đỏ rực như lửa, khiêu khích ham muốn của con người.
Thực sự muốn bao nhiêu gợi cảm, thì có bấy nhiêu gợi
cảm.
Tôi thừa nhận bản thân thích làm đẹp, thích không có
việc gì mặc loại áo ngủ này đi đi lại lại trong phòng.
Tuy rằng không có đàn ông ở bên mình thưởng thức,
nhưng có thể làm đẹp cho chính mình ngắm cũng tốt.
Ngón tay Đồng Diêu đem dây lưng bằng lụa của chiếc áo
ngủ kia quấn một vòng.
Hắn dựa vào đầu giường, khóe môi bên phải giương cao,
vẽ ra một độ cong câu hồn nhiếp phách.
Tôi thừa nhận đứa nhỏ này quả thực là có vốn liếng để
phong lưu.
Hắn cứ như vậy cầm áo ngủ của tôi, nhẹ nhàng dùng ngón
tay khiêu khích.
Ngón tay của nam nhân, nụ hoa của nữ nhân.
Hương vị kiều diễm tinh tế lan tràn trong phòng.
Tôi cũng không muốn nhìn bạn tốt cầm áo ngủ của mình
chơi đùa, vì thế chạy nhanh xông tới cướp lại.
Thế nhưng, Đồng Diêu bộ dạng kỳ quái, chết cũng không
đưa cho tôi.
Vì thế tôi chỉ có thể dùng chiêu sói ác vồ dê, nhảy
lên… Đoạt chiếc áo ngủ trong tay hắn.
Rất không may, lại biến thành tư thế tôi đè lên hắn.
Tôi lại không để ý những thứ này, chỉ chuyên tâm chú ý
cướp đoạt, nhưng cướp đi cướp lại, liền phát hiện Đồng Diêu bất động.
Cúi đầu, phát hiện ra ánh mắt hắn đang hướng về phía
cái tôi có mà hắn không có, hoặc là chúng tôi đều có, nhưng mà chỗ ấy của hắn
không được hùng vĩ như của tôi.
Nói trắng ra chính là hắn đang hướng về phía ngực tôi.
Y phục của tôi cổ áo khá rộng, hơn nữa với tư thế hiện
tại cảnh xuân lộ ra hoàn toàn.
Mà Đồng Diêu giờ phút này lại nhẹ nhàng quẳng ra một
câu: “Quả nhiên a, khe ngực cũng giống như thời gian vậy, dồn ép lại thì cũng
sẽ có.”
Trong lời nói của Đồng Diêu có hai tầng ý tứ.
Ý nghĩa thứ nhất là, tuy rằng trong mắt hắn ngực của
tôi có hơi nhỏ, nhưng bộ ngực nhỏ này vẫn có thể dồn ép ra khe ngực.
Ý nghĩa thứ hai, cũng chính là ý nghĩa quan trọng
nhất. Đó chính là… hắn thừa nhận đã nhìn thấy khe ngực của tôi rồi.
Hôm nay tôi mặc chính là cái áo bra cup nửa ngực, điều
này có nghĩa, có một nửa phần ngực của tôi lộ ra ngoài, đều bị Đồng Diêu xem
hết sạch trơn.
Con người Hàn Thực Sắc tôi không chịu được nhất chính
là thiệt thòi, nếu cứ như vậy bị Đồng Diêu xem, chẳng phải sẽ làm cho tôi giận
dữ mất mấy năm sao?
Cho nên ánh mắt của tôi nhíu lại đầy nguy hiểm.
Tiếp đến, tay của tôi bỗng chốc đi xuống dưới thắt
lưng của Đồng Diêu, làm bộ như muốn cởi quần của hắn.
Ít nhất hắn cũng phải cho tôi xem một nửa mệnh căn thì
mới xem là công bằng.
Nhưng Đồng Diêu người này thực sự rất tinh ranh.
Hắn giống như con cá chạch, “Vèo” một tiếng từ dưới cơ
thể tôi thoát ra.
Tiếp đến, hắn bình ổn đứng bên giường, nghiêm chỉnh mà
ung dung nhìn tôi.
Tôi tức giận, hận không thể xông lên một ngụm đem tiểu
đệ đệ của hắn cắn xuống, ngâm trong bình dưa