XtGem Forum catalog
Ta Là Thực Sắc

Ta Là Thực Sắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329815

Bình chọn: 10.00/10/981 lượt.



Tôi lập tức hô to: "Cứu mạng! Cưỡng gian a! Mau

đến xem hiện trường AV! Đến muộn sẽ không có! Tới sớm còn được tặng thêm hạt

dưa đậu phộng."

Thịnh hồ ly không chút hoang mang, không chút vội vàng

nói: "Nhắc nhở ngươi một câu, phòng bệnh này cách âm"

Thì ra sớm đã có chuẩn bị, trán tôi bắt đầu mồ hôi

lạnh chảy ròng ròng như những con sâu.

"Ngươi muốn thế nào" tôi hỏi.

"Đè ngươi, muốn ngươi, làm thịt ngươi."

Thịnh hồ ly lời ít ý nhiều nói

"Hừ, cho dù ngươi có chiếm được con người ta.

Cũng không chiếm được trái tim ta." Tôi hóa thân thành người con gái giữ

gìn trinh tiết, thà chết chứ không chịu nhục.

"Không sao cả, cũng chỉ cần con người ngươi

thôi" Thịnh hồ ly mắt thú âm u

Tôi tức giận đến huyệt thái dương giật giật: "Vì

sao không giống với lời thoại trong phim truyền hình?"

"Bởi vì." Thịnh hồ ly cúi người xuống, trên

khuôn mặt đường nét rõ ràng kia có tia sáng giảo hoạt mà mềm mại: "Chúng

ta làm súng thật đạn thật"

Tôi càng ngày càng cảm thấy được sự tình bắt đầu lệch

khỏi quỹ đạo tôi dự đoán.

Vì vậy, khôi phục lại vẻ đứng đắn, nói: "Thịnh Du

Kiệt, mau thả ta ra"

Trong mắt Thịnh hồ ly có loại ý cười đặt biệt, hắn

nói: "Ngươi tưởng rằng có khả năng sao?"

Tôi nuốt nước miếng, nói: "Ta chịu thua, ta xin

thề, sau này cũng sẽ không chọc đến ngươi nữa. Được rồi, trò chơi đến đây kết

thúc."

Khóe miệng Thịnh hồ ly khẽ nhếch lên, lóe ra tia sáng

thanh lệ, trông thật đẹp

Mỗi một từ hắn nói ra đều giống như một viên trân châu

bao bọc sáng bóng, nhẵn mịn, lóa mắt: "Ta chưa bao giờ cho rằng đây là trò

chơi"

Da thịt toàn thân tôi, bởi vì lời hắn nói, bắt đầu co

rút, bắt đầu có chút khó chịu.

Tôi bắt đầu sốt ruột, trừng mắt nhìn hắn nói:

"Mau thả ta ra! bình thường chẳng qua là đùa với ngươi một chút, đừng

tưởng thật nha."

Thịnh hồ ly híp mắt, cái loại nhàn nhã này, cái loại

tự đắc này, giống như là tôi là con dê béo đã bị hắn nắm trong tay.

"Thật đáng tiếc" hắn nói: "Ta là tưởng

thật"

Nghe vậy, đầu óc tôi giống như bị người ta quất cho

một gậy, quấy đảo không ngừng, lúc đỏ lúc trắng, trước mắt trở thành một mảnh

hỗn độn.

Rốt cuộc phải thế nào mới là tốt!

Thịnh hồ ly đối với tôi như vậy dường như một nửa vì

báo thù, một nửa vì adrenaline tăng vọt

Như vậy, phải cùng hắn tình một đêm sao?

Đương nhiên, lựa chọn cũng không phải là một chuyện

rất khó chấp nhận.

Dù sao bộ dạng của Thịnh hồ ly cũng là vô cùng đoan

chính. Chẳng qua miệng hơi đáng đánh một chút, nhưng chắc là lúc làm vận động

trên giường, hắn chắc cũng không nói những lời mất hứng đâu.

Nhưng tôi thì sao?

Tôi cố gắng nghĩ cho rõ tình cảm của chính mình.

Kể từ khi chia tay với Ôn Phủ Mịch, tôi cũng không có

quen bạn trai nữa.

Trên miệng tuy nói là thà thiếu chứ không quen bừa,

hoặc là do học hành công tác bận rộn, không có hơi đâu đi kiếm đàn ông.

Nhưng mà mỗi một tế bào trong cơ thể đều biết được,

tôi đang trốn tránh.

Hoặc là nói, tôi đang chờ đợi.

Cũng có lẽ sẽ có một ngày, Ôn Phủ Mịch thật sự từ Mỹ

bay về, đến gõ cửa nhà tôi, nói, Thực Sắc, người ta yêu nhất chính là ngươi,

chúng ta bắt đầu lại có được không?

Cái suy nghĩ này tuy rất không có chí khí, nhưng bản

thân tôi chính là một người rất không có chí khí mà.

Đối với Ôn Phủ Mịch, có lẽ cả đời cũng không thể quên

được.

Có thể, hắn ta sẽ không quay trở về nữa.

Hoặc là có trở về, thì bên cạnh cũng đã có người khác

rồi.

Cũng đúng thôi, tình yêu lúc mười mấy tuổi, có thể

thành thật không?

Hoặc là, chỉ có một mình tôi còn đang tưởng nhớ đến

phần tình cảm đã chết non kia.

Mà thân thể, trống rỗng lâu nay, cũng cần phải có nhu

cầu rồi.

Nếu vậy, có phải là nên đem Thịnh hồ ly làm búp bê bơm

hơi, phục vụ lẫn nhau, cùng nhau phóng thích một hồi kích tình hay không?

Đang lúc tôi gắng sức suy nghĩ, đột nhiên cảm giác

thấy lồng ngực một trận lạnh lẽo.

Cúi đầu xuống nhìn, phát hiện không biết từ lúc nào,

Thịnh hồ ly đã cởi áo ngoài của tôi, bây giờ, hai cái đồi của tôi, chỉ còn được

bra tỷ tỷ bảo vệ.

Lại nhìn lên Thịnh hồ ly, đôi mắt thanh tú đẹp đẽ của

hắn, có một đám lửa nhỏ đang kín đáo chuyển động.

Trái tim tôi, nhất thời thình thịch thình thịch bắt

đầu học Hà Văn Na[1'> nhảy

bạt nhún.

“Ngươi làm gì vậy?” Đại não đang thiếu khí của tôi chỉ

có thể hỏi được vấn đề ngu ngốc như vậy thôi.

Ánh mắt của Thịnh hồ ly, giống như viên ngọc thạch màu

đen u ám hoa lệ nhất, giờ phút này, ở đáy mắt tràn đầy ánh sáng tươi đẹp thần

bí: “Mấy hôm trước chẳng phải ngươi đã nói, ngực ngươi bơm silicon sao? Vậy

thì, để ta kiểm tra xem thế nào.”

Tôi muốn đưa tay che ngực, tiếc là hai tay đều bị hắn

bắt lấy, đặt ở trên đỉnh đầu.

Không có biện pháp, tôi chỉ có thể kêu to: "Không

có, không có, hai cái đồi của ta chính là hàng thật giá thật, không lừa già gạt

trẻ, là sản phẩm không bị kiểm tra bởi cục chất lượng quốc gia đâu.”

Hắn cười như gió xuân bừng tỉnh, nói: "Nếu đã là

thật, ta càng muốn sờ một chút."

Tôi hít một ngụm khí lạnh, nhìn thấy tay hắn chậm rãi

chậm rãi tới gần ngực của tôi.

Nếu như là bình thường mà nói, thì lúc này hẳn là p