
ược, cô tuyệt đối không thể già sớm hơn hắn.
Chu Thương Thương đổi xong quần áo đi ra, Hàn Tranh đã mua xong điểm
tâm ngồi ở trên sô pha chờ cô, hôm nay anh mặc một bộ đồ hết sức thoải
mái, áo polo màu xám phối với một cái quần bò màu xanh.
Chu Thương Thương lau tóc, nhìn Hàn Tranh vài lần.
Hàn Tranh hai chân dài giao nhau, tươi cười trên mặt so với thời tiết bên ngoài còn muốn sáng lạn hơn, anh nhìn nhìn thời tiết đẹp bên ngoài: “Ăn xong điểm tâm, chúng ta ra ngoài đi dạo.”
“Dạo cái gì?”
Hàn Tranh: “Em dù sao cũng phải mua mấy bộ quần áo để giặt thay đổi,
còn có qua trận này anh có thể nghỉ ngơi ba ngày, chúng ta đi cắm trại
dã ngoại.”
Chu Thương Thương: “Em không muốn đi.”
Hai tròng mắt sâu thẳm của Hàn Tranh hiện lên ý cười, có phần đáng
tiếc nói: “Đúng nha, cắm trại dã ngoại là chuyện người trẻ tuổi mới làm, chúng ta không thịnh hành trò chơi như vậy.”
Chu Thương Thương quăng một cái liếc mắt cho Hàn Tranh, ngồi xuống ăn bữa sáng. Bánh bao hấp, bột mỏng nước nhiều, Chu Thương Thương cắn một
cái, nước canh không cẩn thận theo khóe miệng chảy ra.
Chu Thương Thương có chút xấu hổ tìm khăn tay, Hàn Tranh từ trên sô
pha rút ra hai tờ khăn giấy, cô giơ tay đi tiếp, Hàn Tranh lướt qua tay
cô, xoa xoa khóe miệng cho cô: “Em nhìn xem, đây không phải là cô gái
hai mươi chín tuổi, bộ dáng này nhìn như mười chín tuổi đi.”
Chu Thương Thương cười nhìn Hàn Tranh: “Anh cũng thật biết dỗ phụ nữ.”
Hàn Tranh ôn hòa lại còn nghiêm túc nói: “Kỳ thật anh rất ít dỗ phụ
nữ, có chút phải nói ra, em đừng để ý, bởi vì đây thật sự là ý nghĩ
trong lòng anh.”
Chu Thương Thương vẫn đồng ý cùng Hàn Tranh đi cắm trại dã ngoại, lúc ra ngoài đi dạo phố, bởi vì mấy thứ cần mua gì đó thật sự nhiều lắm, cô liệt kê đầy một bản danh sách, Hàn Tranh ở phía sau đẩy xe, cô ở phía
trước chọn vật phẩm cho buổi cắm trại dã ngoại.
Có khả năng vì quen làm bà chủ gia đình nhiều năm, kinh nghiệm của
người nào đó thật ra so với Hàn Tranh phong phú hơn một chút, ví dụ như
khi chọn lựa thuốc chống mũi, nói nhãn hiệu nào hiệu quả tốt, mùi hương
ngửi cũng tốt.
Cô mở ra cái bình để cho Hàn Tranh ngửi thấy: “Anh cảm thấy sao?”
Hàn Tranh suy nghĩ một chút, ở bên tai Chu Thương Thương nói một câu: “Anh cảm thấy cũng là hương vị trên người em có vẻ thơm hơn.”
Chu Thương Thương không nhìn tới Hàn Tranh, ném bình màu lam đến trong xe đẩy.
Mặt khác có một số việc nếu mở đầu, không cần tất yếu lại che che lấp lấp, thời điểm đi ngang qua một quầy hàng, Hàn Tranh ném mấy bao
Okamoto đến trong xe, Chu Thương Thương nhìn vài lần, bạch kim chí tôn
siêu mỏng.
Cơm chiều Hàn Tranh xung phong nhận việc xuống bếp, Chu Thương Thương ngồi ở trước bàn ăn nhìn Hàn Tranh ở trong phòng bếp luống cuống tay
chân, cô tốt bụng hỏi một câu: “Thật sự không cần hỗ trợ sao?”
Hàn Tranh: “Em đi qua một bên chờ đi.”
Chu Thương Thương đứng lên hướng về phía phòng khách đi đến, mở ra
tivi, XX đài truyền hình đang phát quảng cáo nước khoáng Tô gia, Chu
Thương Thương nhìn nhìn thời gian, còn có nửa phút là 7 giờ rưỡi, chân
chân thật thật là thời gian quảng cáo hoàng kim.
Cô thay đổi đài khác, kết quả thật buồn bực, thay đổi cái kênh truyền hình này thì đang phát một bộ phim, phim của Trần Uyển Di.
Chu Thương Thương nằm ở trên sô pha, không có đổi đài, miễn cưỡng xem chút.
Trần Uyển Di rất ăn ảnh, trên màn ảnh so với người thật dễ nhìn hơn
rất nhiều. Chu Thương Thương nghĩ, có phải rất nhiều chuyện đều là
Thượng Đế an bài liên hoàn kịch hay không, người may mắn có thể từ đó
cảm nhận được thần kỳ cùng ngọt ngào, người vận khí kém một chút, tựa
như cô như vậy, khiến cho cô không thể không cảm thán lúc Thượng Đế an
bài nội dung vở kịch từ đầu đến cuối có ôm tâm tính đùa dai hay không.
Cô nhớ rõ mấy giờ trước khi cô biết Tô Dần Chính cùng Trần Uyển Di
cùng một chỗ, cô còn cùng Dư Giai Di còn ở trong rạp chiếu phim xem một
bộ phim điện ảnh Trần Uyển Di diễn, Trần Uyển Di diễn nữ phụ ba, Dư Giai Di nói nữ minh tinh này diễn thật tình không tốt, cô gật gật đầu, nói:
“Cậu xem cô ta bộ dạng không phải rất xinh đẹp sao, có khả năng là gặp
thời đi.”
Sau đó về nhà, Triệu Tiểu Nhu gọi điện thoại cho cô: “Thương Thương,
ông chồng nhà chị mới nói cho chị biết, Tô Dần Chính có niềm vui mới, là nữ minh tinh hạng 3, kêu là Trần Uyển Di ấy, em có biết việc này chưa?”
Xem, hai cái cảnh tượng một gắn liền, nhiều thú vị.
Hàn Tranh ló đầu ra: “Xem cái phim quỷ gì thế, mau tới đây hỗ trợ.”
Chu Thương Thương tắt tivi, chậm rì rì đi đến phòng bếp: “Không phải nói không cần hỗ trợ sao?”
“Hiện tại cần.” Hàn Tranh đưa cho cô một quả dưa leo, “Cắt.”
Chu Thương Thương nhìn đồ ăn trong cái bát của Hàn Tranh, hỏi một câu: “Anh đang làm thứ gì vậy?”
“Mì tương trộn a?” Hàn Tranh dùng chiếc đũa đảo vòng, bắt đầu trộn nguyên liệu.
“Thực nhìn không ra.” Chu Thương Thương cười nói.
Hàn Tranh nhíu mày: “Vậy em là chưa hưởng qua tay nghề của anh, trước kia em gái anh đã làm, cô ấy…” Hàn Tranh không tiếp tục nói tiếp, mà là nhìn về phía Chu Thương Thương, “Cô ấy thật sự là