XtGem Forum catalog
Tặng Em Một Đời Ngọt Ngào

Tặng Em Một Đời Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324075

Bình chọn: 7.00/10/407 lượt.

h là la xấu hổ vô cùng? Là tự mình đa tình! Hải Nhã xấu hổ muốn nhét cả đầu mình vào trong đống tuyết.

Anh Hỏa bước tới xe máy, quay đầu lại nhìn cô. Làm cho Hải Nhã suy nghĩ, cô giống như con thỏ nhỏ lạc đường, vừa mơ hồ vừa bất lực, hối hận đến

cùng.

"Trở về sớm một chút." Anh nể mặt nói với cô một câu.

Hải Nhã yên lặng nhìn đèn xe máy càng lúc càng xa dần, cảm giác bây giờ là

cơ thể của cô đã bay lên chín tầng mây, đầu lại tiếp tục đau rồi. Cô

không nhớ mình lúc nào thì bắt được xe, vô tri vô giác trở về nhà, nằm

trên giường, ở trong miệng nghiến răng nghiến lợi, nước mắt chảy xuống,

vừa hối hận vừa xấu hổ.

Không biết có nên từ chối việc quẫn bách

hạnh phúc này không, Ngày hôm sau tỉnh lại, Hải Nhã cảm thấy ngoại trừ

cảm xúc có hơi tệ một chút. Còn đầu bị va chạm thì không còn vấn đề gì

nữa.

Buổi tối lúc đi làm, thừ dịp lão Trương tranh thủ lúc rãnh

rỗi đi ra ngoài ban công hút thuốc. Hải Nhã không nhịn được đi qua hỏi:

"Ngài Trương, anh Hỏa khi nào thì sẽ đến?"

Cô không có cách nào

có nhiều kinh nghiệm như Dương Tiểu Oánh, luôn gọi thẳng người đàn ông

lớn hơn mình là "Lão Trương", từ nhỏ tới lớn cô được dạy dỗ không được

vô lễ. Tuy là ba chữ Ngài Trương có cảm giác không tốt lắm, nhưng mà cô

cũng không nghĩ nhiều.

Bác Trương hít một hơi thuốc, nhìn cô cười đầy quái dị: "Như thế nào? Nhìn trúng người ta rồi à?"

Hải Nhã vội vàng xuat tay, cô chỉ hy vọng người này đừng bao giớ đến đây, bở vì tối hôm qua cô thự sự là quá dọa người rồi...

"Chỉ là một đám giả mạo thôi. Có người sinh sự, cảnh sát không làm được gì,

cho nên cậu ta mới tới giải quyết." Lão Trương hung hăng nói, hít khói

thuốc cuối cùng, ra sức giảm lên điếu thuốc: "Nhưng mà Tô Vĩ giả mạo rất tốt. Cảnh sát cung cấp lực lượng cho bọn họ, nhưng mà chúng ta cũng

không đến mức phải dựa vào họ."

"Tô Vĩ?" Một cái tên xa lạ.

"A..., cô không biết tên của cậu ấy?" Bác Trương lại lấy một điếu thuốc ra, "Cậu ta tên là Tô Vĩ, chữ Hỏa khác chữ Vĩ."

Thiếu chút nữa là Hải Nhã thốt ra, "Tại sao cậu ta không gọi là anh Vĩ." May mà cô phản ứng kịp lúc, nên dừng lại.

"Anh ta nhìn không lớn lắm." Hải Nhã nhớ tới đêm hôm trước, vành nói kéo

xuống che hơi nghiêng khuôn mặt của anh, mặt mày rõ ràng, ngũ quan doan

chính, nhìn thì cùng lắm là hơn hai mươi. Nếu nói anh ta là thủ lĩnh của đám du côn, thì ăn mặc giả mạo học sinh đại học cũng không có vấn đề

gì.

Lão Trương cười than thở: "Các người đều là con gái trẻ tuổi. Đều mơ tưởng con trai không xấu, con gái không thích. Cậu ta lại trẻ

tuổi, cho dù có tốt tới đâu cũng không phải đồ tốt. Người như vậy, cô

nhớ cho dù thế nào cũng đừng rơi vào."

Thật ra cô đã nghĩ sẽ hỏi

Tô Vĩ, người này có thường xuyên tới KV không. Không nghĩ tới lại bị Lão Trương than thở, tuy là biết ngài ấy muốn tốt cho mình, nhưng mà cô trả lời thế nào cũng không thích hợp, đành ngượng ngùng đi xuống lầu.

Có thể tối hôm qua Tô Vĩ tới đầy để trấn áp bọn gây sự đó, cho nên hôm nay mãi tới mười một giờ khuya cũng chưa có người nào tìm tới đây gây sự.

Hải Nhã đứng ở đại sảnh lầu một, chân hơi mỏi, nhịn không được mà đi tới góc tường dậm chân mấy cái, sau đó còn lặng lẽ ngáp.

Cửa lớn đột nhiên bị người khác đẩy ra, ba bôn nam nữ trẻ tuổi cười nói với nhau đi tới. Hải Nhã chuyên nghiệp đi tới tiếp khách: "Hoan nghênh quý khách

tới KV Lạc Lai..."

Nói đến một nữa thì bị mắc kẹt, bởi vì đôi nam nữ mới tới trong đó có Đàm Thư Lâm. Cánh tay vẫn đang nắm chặt lấy tay

của một cô gái xinh đẹp... Không phải là cô gái lần trước ngồi dưới phố

bán đồ. Mới ngắn ngủn vài ngày anh ta lại thay đổi bạn gái rồi.

Khi mà Đàm Thư Lâm nhìn thấy cô thì vẽ mặt thiên biến vạn hóa (1). Đầu tiên là không thể tưởng tượng nổi, đôi mắt mở to ra nhìn, giống như là nhìn

cô chằm chằm đánh giá từ trên xuống dưới. Phát hiện ra cô mặc đồng phục

của KV, lúc này biểu tình lại biếng thành buồn cười và giọng đầy mỉa

mai.

"Mẹ nó!" Anh ta nghiêng đầu cười to, "Cô cũng tới nới này mà làm việc sao?"

Hải Nhã làm bộ không nghe, nổ lực duy trì nụ cười, âm thanh rõ ràng lặp lại lần nữa: "Hoan nghênh quý khách tới KV Lạc Lai. Trước tiên xinh mời quý khách tới quầy để đăng ký."

Đàm Thư Lam xem xét cô cười, cô gái xinh đẹp đang ở bên cạnh anh tay lặng lẽ nắm lấy tay áo của anh: "Cô ta là ai?"

"À... là một người nịnh bợ nhà anh..."

"Xin mời quý khách đi tới quầy đăng ký trước." Hải Nhã trực tiếp cắt ngang lời nói của anh, yêu cầu họ đi đăng ký.

Một người thanh niên khác trong đoàn cũng nói: "Đi đăng ký trước đi."

Hải Nhã dẫn họ đi lên lầu, rồi vào phòng. Đàm Thư Lâm nhìn cô cười đến kỳ lạ, cười đến tinh thần cô cũng không yên.

Nhớ lần trước mẹ cô gọi cho cô, nói dì Trần bị Đàm Thư Lâm làm cho tức

giận. Cho nên cắt tiền tiêu vặt của anh ta, nhưng mà nhìn dáng vẻ tiêu

tiền bây giờ của cậu ta, gọi loại bia tốt nhất, thâm chỉ là nói mẹ của

cậu chỉ hù một chút mà thôi. Cẩn thận suy nghĩ lại, thật ra con trai của dì cũng không có làm gì sai, là một người học ở ngoài lại còn đang độc

thân. Làm mẹ yêu con còn không kịp, sao có khả năng dồn con mình vào

đ