Polly po-cket
Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323984

Bình chọn: 9.5.00/10/398 lượt.

ía, tại sao chủ tử còn chưa đến cứu nàng? Nàng là nhận chỉ thị của chủ tử mới đi tìm Tân Tử gây phiền toán? Làm sao biết Tân Tử và Thái Tử phi có quen biết, hơn nữa lại đúng lúc đụng phải Thái Tử phi.

“ Đem Chu Đào áp giải đến địa lao, coi giữ cẩn thận.” Hàn Dịch lạnh lùng phân phó, hai thị vệ nhận lệnh áp giải Chu Đào mắt hồng hồng xuống:” Ngươi sao có thể thay đổi ý chỉ của Thái Tử phi, nô tỳ không đi địa lao, nô tỳ muốn đến Tân Khố phòng.” Hai chân Chu Đao run run, cả thân thể cũng khống chế không được mà run rẩy.

Hàn Dịch lạnh cũng nhìn Chu Đào, hai thị vệ áp giải Chu Đào không dám chần chừ, nhanh chóng đem chu đào đi. Những cung nữ còn lại sau khi thấy Hàn thống lĩnh lại lần nữa quỳ gối, nhỏ giọng cầu xin tha thứ.

“ Giải toàn bộ đến Tân Khố phòng.” Sau khi Hàn Thống lĩnh dứt lời đi ra khỏi rừng cây, lưu lại một đám cung nữ khóc lóc thảm thiết.

Cho đến khi rừng cây an tĩnh lại, một thân hình nam nhân cao lớn mới từ một thân cây to lớn bước ra. Người này thân hình cao lớn thon gầy, đôi mắt dài nhỏ híp lại. Ánh mặt trời chiếu qua kẽ lá rơi trên khuôn mặt hắn ở trong bóng tối càng lộ vẻ âm u.

“ Thái Tử phi, đây là…” Tiểu Phúc Tử giương mắt nghi ngờ nhìn Tân Tử, cung nữ trong Đông cung đều đã điều đi hết, Thái Tự phi lại tự mình mang cung nữ đến sao?

“ Tiểu Phúc Tử, tìm gian phòng cho Tân Tử ở. Tân Tử là người nhà mẹ ta, không phải người ngoài.” Sau khi Trầm Lạc dứt lời giơ tay lên để cho Tiểu Phúc Tử đứng dậy. Tiểu Phúc Tử vội vàng nói là, ngay sau đó liền phân phó một tiểu thái giám đi thu dọn một gian phòng.

Sau khi Trầm Lạc an bài thỏa đáng cho Tân Tử liền trở về tẩm điện Đông cung. Nghĩ đến những điều Tân Tử nói với nàng, thì ấn tượng của nàng về Chúc Dịch Phong càng không tốt. Người này cũng thật sự quá âm hiểm, Tân Tử cũng không có trêu chọc hắn. Là Chúc Dịch Phòng muốn làm khó Tân Tử. Muốn Tân Tử theo hắn. Dưới tình thế cấp bách Tân Tử đã tát Chúc Dịch phong một cái. Hắn ghi hận trong lòng phân phó tỳ nữ thân cận Chu Đào đi tìm Tân Tử gây phiền phức.

Bây giờ Chu Đào đã bị nàng phạt mang đến Tân Giả Khố rồi. Cho dù Chu Đào có là nô tỳ thân cận đi chăng nữa thì Chúc Dịch Phong cũng không đi cứu, thật sự là một chủ tử tốt. Trầm Lạc cười lạnh một tiếng, cầm ly trà trong tay vuốt vuốt. Trước khi vào cung Chúc Dịch Phong đã cùng Trầm gia kết thù oán, nếu nàng không sớm một chút đuổi hắn xuất cung, hắn chắc chắn sẽ tìm cơ hội xuống tay với nàng.

Bích Liên vẫn chăm sóc Tân Tử, thỉnh thoảng cũng đến ngự y viện, Mẫn ngự y đang bận, nàng cũng không dám quấy rầy mẫn ngự y. Chỉ dựa vào nhiều năm nấu thuốc mà bốc một chút dược thảo cho Tân Tử. Lúc gần đi cũng không quên cảm tạ Mẫn ngự y. Tân Tử dưới sự chăm sóc chu đáo của Bích Liên, đã ngủ thật sâu rồi, ngủ thẳng cho đến khi màn đêm buông xuống, mới vội vàng ăn một chút đồ ăn.

Sau khi có sức Tân Tử lập tức muốn đứng dậy đi tạ đại ân đại đức của Thái Tử phi. Bích Liên ngăn Tân Tử lại nói:” Hiện tại đừng đi, Thái Tử phi không thích nô tỳ buổi tối quấy nhiễu nàng, sáng mai hãy đến tạ ơn Thái Tử phi.” Tân Tử sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong Trầm Lạc ngồi ở trên ghế, tầm mắm chuyển một cái kiền thấy ngọc tiêu treo ở trên tường. Dựa theo tính tình của Vũ Văn Thượng tối nay nhất định sẽ bắt nàng thổi tiêu. Trong lòng buồn bực một hồi, cuối cùng Trầm Lạc thở dài. Thổi thì thổi, không lẽ nàng lại sợ hay sao?

Sau khi đợi thật lâu Trầm Lạc không có đợi được Vũ Văn Thượng trở lại. Ngáp một cái Trầm Lạc bò lên giường vén chăn mỏng lên chui vào.

Trong lúc mơ mơ màng màng, Trầm Lạc cảm thấy chăn trên người bị xốc lên. Ngay sau đó lưng dán vào một lồng ngực cực lớn. Mùa hè đã đến, buổi tối rất nóng. Nến là mùa đông Trầm Lạc nhất định sẽ dựa vào nguồi nhiệt này. Nhưng là mùa hè Trầm Lạc tránh còn không kịp.

“ Nóng” Trầm Lạc khẽ mấp máy môi, ngay lập tức đẩy lồng ngực nóng hổi kia ra, hướng đến đầu giường lăn.

Mặt Vũ Văn Thượng khẽ nhíu lại, hắn đã tỉ mỉ đem thân mình tắm qua một lần, còn gắn chút cánh hoa ở trên đầu. Sau khi mặc xong xiêm y, để phòng ngừa ngộ nhỡ lại đem áo bào cởi ra cẩn thận đem một chút Hoa Quế cao bôi liên phía trên. Vui mừng hớn hở trở về tẩm điện, sau khi thấy giai nhân nằm trong trong chăn mỏng ngủ thật thoải mái thì Vũ Văn Thượng thở dài xen lẫn cô đơn, cô đơn cùng không cam lòng.

Lạc nhi sao có thể ngủ chứ? Sau khi nhẹ nhàng đóng cửa lại, Vũ Văn Thượng quay đầu nhìn liền thấy ngọc tiêu treo ở trên tường, thì trong lòng càng cảm thấy chua xót.

“ Lạc nhi để vi phu làm cho nàng mát được không?”

Trầm Lạc đã ngủ căn bản không có nghe được lới nói của Vũ Văn Thượng, Vũ Văn Thượng khẽ cười một tiếng xem như nàng đã đồng ý. Một đôi tay hết sức thuần thục cởi yếm và quần của Trầm Lạc. Sau khi tay đụng phải một thân da thịt tinh tế của giai nhân, Vũ Văn Thượng càng sờ càng lấn xâu hơn. Đến cuối cùng đem chăn mỏng nhấc lên trực tiếp ném xuống dưới đất.

Nữ tử da thịt trắng nõn hoàn mĩ đang ngọt ngào ngủ. Trong giấc mộng nàng dù thế nào cũng không nghĩ đến toàn thân đã bị lột sạch, đang bị một con sói vô sỉ dùng án