Thâm Viện Nguyệt

Thâm Viện Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323793

Bình chọn: 9.5.00/10/379 lượt.

ời bên

ngoài có thể tạo quan hệ không đắc tội với người đã là tốt lắm rồi, nàng không

chỉ có như thế. Luôn có thể từ trong những lời nói vụn vặt tìm ra được tình báo

có ích, lấy ra chỉnh sửa. Dù sao vợ của thương gia không giống quan gia chỉ

biết chuyện hậu trạch, có phu nhân còn phải giúp trượng phu quản lý sản nghiệp.

Nhưng người khác cũng liền

vào tai trái ra tai phải, Hạnh Nhi có thể từ trong tán gẫu tìm ra thứ gì đó,

còn có thể tỉ mỉ sửa sang lại một phần cho hắn, giải thích trật tự rõ ràng, vô

cùng sắc bén.

Hẳn là công việc rất bận mới

đúng, nhưng nhìn nàng giống như không có gì, gia vụ như trước gọn gàng ngăn

nắp, nói cười vui vẻ, giống như công việc nhiều thêm vài lần cũng không đủ cho

nàng làm.

Cuối cùng cũng có lí do tốt,

có thể khóa kĩ phòng sách nhỏ của nàng... Dù sao những thứ ghi lại trong sách

của nàng cũng không thể truyền ra ngoài.

Khôn khéo giỏi giang như vậy,

nhưng đối với hắn luôn có chút mơ hồ, hoàn toàn không phòng bị. Nhưng càng hiểu

biết nàng, lại càng kinh ngạc. Phó thị rốt cuộc là dùng quy cách gì để truyền

dạy nữ...

Chẳng lẽ là quốc mẫu?

Thời tiết dần dần nóng, hiện

tại bọn họ đang rảnh rỗi trên tháp dài ngoài phòng. Nhìn lên trăng sao rực rỡ,

gió nhè nhẹ thổi. Người hầu hạ đều cho lui, cũng chỉ là nằm đối mặt nói chút

nhàn thoại.

"Hoàng thượng cố ý sửa

lại khoa cử... Gia thế chiếm bốn, văn tàhiếm sáu. Trong triều tranh cãi ầm

ĩ." Tam Lang thản nhiên nói.

"À, rất tốt. Chỉ là như

vậy còn chưa đủ nhỉ?" Chỉ Hạnh có chút buồn ngủ. Trời quá nóng, thật không

dễ mới có đêm lạnh. Nhưng Cát Tường Như Ý không cho nàng ngủ trưa dưới tàng

cây, Tam Lang cũng không chịu cho nàng ngủ ở tháp dài bên ngoài.

"Hở?" Tam Lang dựa

sát vào bên tai nàng, nhẹ nhàng cắn vành tai của nàng.

"Đừng nháo..." Chỉ

Hạnh đẩy đẩy, "Đang ở bên ngoài đó... như vậy chưa đủ, còn phải kéo giãn

phân biệt gia thế, mới có thể thu được tâm phúc từ các chi thứ tộc xa.”

Tam Lang nằm ở cổ Chỉ Hạnh nở

nụ cười.

"Ta nói sai rồi sao? Ta

nghĩ đến phải hai bút cùng vẽ... Sai thì sai, sao lại cười ta? Ta cũng không

phải quan.”

Chỉ Hạnh ủy khuất.

Hắn không chịu nói vì sao

cười, lại hôn môi nàng, không cho nàng tiếp tục hỏi.

Có lẽ thật là tiêu chuẩn giáo

dưỡng quốc mẫu đi? Nhưng truyền nhân của Phó thị, trên thực tế cũng là huyết

mạch của hoàng thất Mộ Dung. Huyết thống cách xa như vậy, ý tưởng lại rất

Cái hoàng đế không giống dạng

kia, cũng nói không khác cho lắm. Ngay cả "chi thứ tộc xa", "hai

bút cùng vẽ" mấy lời này cũng giống nhau như đúc.

Dán môi của nàng, Tam Lang mơ

hồ không rõ nói, "Nàng đối với ta, thật là có chút ngốc.”

"Nào có... Đừng náo

loạn, đây là bên ngoài!" Hóng gió lại hóng đến nóng như vậy!

"Được." Tam Lang ôm

ngang người nàng, "Chúng ta đi đến nơi có thể làm loạn.”

"Ta tự mình có thể đi!

Hơn nữa nóng muốn chết..." Người này sao có thể như vậy? Trong ngoài không

đồng nhất! Vừa thành thân giống như khối băng, hiện tại đối ngoại vẫn là mặt lạnh,

sao về nhà liền bám dính như vậy? Cũng không nhìn xem ở đâu!

Bản thân cũng không có tiền

đồ. Mặt đỏ cái gì nha! Đã hơn nửa năm...

"Đợi chút nàng sẽ cảm

thấy nóng tốt đó." Tam Lang thấp giọng, Chỉ Hạnh chôn ở ngực hắn không

ngẩng đầu, chỉ mềm nhẹ đấm hắn hai cái.

Triền miên qua đi, Tam Lang

tựa vào nàng ngủ. Không giống thể chất khô nóng trời sinh của nàng, nếu ngủ

say, Tam Lang thật hợp với hình dung "băng cơ ngọc cốt, mát lạnh không mồ

hôi", nghe qua rất mĩ nữ.

Nhưng đây không phải là

chuyện tốt.

Nàng kéo chăn, phủ lên cả hai

người, nhìn vẻ mặt an ổn khi ngủ của Tam Lang. Kỳ thật có đẹp như thế nào, xem

lâu cũng chỉ như vậy. Nàng thà rằng Tam Lang xấu chút, nhưng có thân thể khỏe

mạnh, cho dù khiến nàng đầy mồ hôi, cũng tốt hơn ôm ngủ rất thoải mái, nhưng là

thể chất âm hàn.

Đó là một loại nội thương

cùng tâm bệnh kết hợp, kết quả của việc tướng công bị phạt. Bị đánh không điều

dưỡng tốt, chỉ sợ cũng giống như đói rét qua một thời gian, đáy lòng nghẹn một

cỗ oán khí, thể chất mới biến thành như vậy.

Trước mắt còn trẻ lại luyện

võ không ngừng, không hiện rõ. Nhưng có trở ngại về mặt con cái. Nàng suy tính

điều trị, ít nhất cũng phải bốn năm năm mới được...

Nhưng nàng tâm tính rộng rãi

lại ngẩng đầu, không sao. Chuyện gì cũng phải từ từ, quá nóng vội sẽ hỏng việc,

giống như ăn nhanh sẽ bể chén. Chuyện dưới tay nàng, ít nhất cũng bốn năm năm

mới thành, đến lúc đó liền biết sống hay chết, vượt qua bước đó, vừa vặn sinh

con.

Thời điểm sắp ngủ nàng mơ mơ

hồ hồ nghĩ, nói thế nào cũng là vì gia đình nhỏ của mình, cũng không làm trái

với tổ huấn. Quỷ mới muốn giúp nhà Mộ Dung, một đám lòng lang dạ sói. Nếuhải

Tam Lang bị hoàng đế buộc, ai quản thiên hạ có thể bị đổi chủ hay không, liên

quan gì với Phó thị đích truyền các nàng.

Tuy rằng mâu thuẫn với Mộ

Dung hoàng gia, nhưng nên làm sao liền làm vậy, Chỉ Hạnh vẫn có thể phân ra rõ

ràng. Xã giao một số phụ nhân, được đến tình báo cùng kết quả nàng muốn, đối

với nàng mà nói thực không phải việc gì khó. Mới mấy tháng, ở trong giới thương

gi


Polaroid