Insane
Thất Nương

Thất Nương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324624

Bình chọn: 10.00/10/462 lượt.

hát vang

Say múa ngâm thơ ngấm vào dục vọng cuồng như ma quỷ

Năm đấu giải rượu hận vẫn còn thiếu

Bao nhiêu chén cũng chưa phải là nhiều

___________________

(2): Nguyệt Hạ Độc Chước – Lý Bạch

Hán Việt:

Hoa gian nhất hồ tửu

Độc chước vô tương thân

Cử bôi yêu minh nguyệt

Đối ảnh thành tam nhân.

Dịch nghĩa:

Trong hoa một bầu rượu

Tự rót chẳng cùng ai

Nâng chén mời trăng sáng

Cùng bóng hóa ba người

_________________

(3): Hán Việt:

Liên nhập tân thu hà canh sấu

Lăng trầm đáo để cánh năng phù

Sơn tuyền nhưỡng tửu hương nhưng liệt

Dã tốc đôi bàn sảng canh u

Dịch nghĩa:

Sen vào đầu thu càng gầy hơn

Củ ấu nặng đã có thể di dộng

Sơn tuyền ủ rượu trong ngát hương

Rau rừng chất đống cảnh lại càn thêm tịch mịch

_________________

(4): Rượu đức – Mạnh Giao

Hán Việt:

Tửu thị cổ minh kính,

triển khai tiểu nhân tâm.

Túy kiến dị cử chỉ,

túy văn dị thanh âm.

Tửu công như thử đa,

tửu khuất diệc dĩ thâm.

Tội nhân miễn tội tửu,

như thử khả vi châm

Dịch nghĩa:

Rượu là một tấm ngương cổ sáng trong

Mở ra những suy nghĩ bên trong của tiểu nhân

Say gặp cử chỉ dị thường,

Say nghe thanh âm dị thường

Tửu lượng lớn như vậy

Rượu cũng phải cúi đầu khuất phục

Tội nhân miễn tội tửu,

Thế nhưng đó cũng là lời khuyên

__________________

(5): Hán Việt:

Yếu nhập thi gia tu hữu cốt,

Nhược trừ tửu ngoại canh vô tiên,

Tam bôi vị tất thông đại đạo,

Nhất túy chân năng xuất bách thiên.

Dịch nghĩa:

Muốn làm nhà thơ cần phải có cốt cách

Nếu không có rượu chẳng thành tiên

Ba chén chưa chắc đã đả thông đại đạo

Một lần sau có thể làm ra trăm ngàn (bài)

____________________

(6): Tương tiến tửu – Lý Bạch

Hán Việt:

Quân bất kiến

Hoàng hà chi thủy thiên thượng lai

Bôn lưu đáo hải bất phục hồi;

Quân bất kiến

Cao đường minh kính bi bạch phát

Triêu như thanh ti mộ thành tuyết.

Nhân sinh đắc ý tu tẫn hoan

Mạc sử kim tôn không đối nguyệt

Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng

Thiên kim tán tẫn hoàn phục lai

Phanh quan tể ngưu thả vi nhạc

Hội tu nhất ẩm tam bách bôi

Sầm phu tử,

Đan Khâu sinh,.

Tương tiến tửu,

Bôi mạc đình.

Dữ quân ca nhất khúc,

Thỉnh quân vị ngã trắc nhĩ thinh.

Chung cổ soạn ngọc bất túc quý,

Đãn nguyện trường túy bất nguyện tinh!

Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch,

Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.

Trần Vương tích thời yến Bình Lạc

Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước.

Chủ nhân hà vị ngôn thiểu tiền,

Kính tu cô tửu đối quân chước

Ngũ hoa mã,

Thiên kim cừu.

Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu,

Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.

Dịch nghĩa:

Anh có thấy nước sông Hoàng Hà từ trời cao tuôn xuống

Cuồn cuộn đổ ra biển khơi mà không hề trở lại?

Anh có thấy cha mẹ xưa trông gương thấy đầu bạc mà buồn đau đó sao?

Sáng như tơ xanh chiều đã thành tuyết bạc.

Đời người có dịp nên tận hưởng niềm vui,

Chớ nên để chén vàng suông bóng nguyệt

Trời cho ta tài tất nhiên không phải để bỏ đi,

Nghìn vàng tiêu hết rồi lại có

Mổ dê giết trâu để rồi cùng vui say,

Mỗi lần uống đủ 300 chén rượu,

Này Bác Sầm và Bác Đan Khâu!

Sắp mời rượu, chớ nên ngừng chén.

Ta vì các người mà hát một bài

Xin hãy vì ta mà lắng tai nghe.

Nhạc hầu và món ngon là thứ chi chi

Sao bằng say hoài không mong tỉnh.

Xưa nay thánh hiền đều im bặt

Chỉ có kẻ say là tiếng để muôn đời.

Trần Vương xưa mở tiệc tại cung Bình Lạc cũng vậy,

Rượu ngon đáng nghìn đồng một đấu mà vẫn tươi cười thoải mái,

Ai bảo ta ít tiền?

Hãy mau mua rượu về để ta cùng nhau uống cạn

Ngựa năm sắc, áo nghìn vàng

Này con ơi hãy mang đổi lấy rượu ngon

Để ta cùng các bạn diệt tan nỗi sầu.

Dịch thơ:

Há chẳng thấy

Nước sông Hoàng từ trời tuôn xuống

Chảy nhanh ra biển,chẳng quay về,

Lại chẳng thấy

Thềm cao gương soi rầu tóc bạc

Sớm như tơ xanh, chiều tựa tuyết ?

Đời người đắc ý hãy vui tràn,

Chớ để bình vàng suông bóng nguyệt !

Trời sinh thân ta, hẳn có dùng,

Nghìn vàng tiêu hết rồi lại đến.

Mổ dê, giết trâu, cứ vui đi,

Uống liền một mạch ba trăm chén !

Bác Sầm ơi ! Bác Đan ơi !

Sắp mời rượu, chớ có thôi !

Vì nhau tôi xin hát,

Hãy vì tôi hai bác nghe cùng :

Này cỗ ngọc, nhạc rung, chẳng chuộng,

Muốn say hoài, chẳng muốn tỉnh chi !

Thánh hiền tên tuổi bặt đi,

Chỉ phường thánh rượu tiếng ghi muôn đời!

Xưa Trần Vương yến nơi Bình Lạc,

Rượu tiền muôn đùa cợt tha hồ

Chủ nhân kêu thiếu tiền ru ?

Để cùng dốc chén, ta mua đi nào !

Đây ngựa gấm, đây áo cừu,

Này con, đổi rượu hết,

Cùng nhau ta giết cái sầu nghìn thu !

(Bản dịch của Hoàng Tạo và Tương Như)

Song My nhẹ nhàng đóng cửa phòng, trở lại trước bàn nhìn tiểu thư cẩn thận mở ống đồng.

“Mở khó như vậy, tranh này không biết giá được bao nhiêu tiền?” Song My lẩm bẩm nói.

Sau một lát, Thất Nương rốt cuộc đem được bức tranh trong ống đựng đặc chế bằng đồng ra.

Nàng mở cuộn tranh, Song My đưa mắt nhìn theo, chợt a lên một tiếng

ngơ ngẩn cả người, tim Thất Nương cũng trở nên đập mạnh, loạn nhịp.

Một chiếc thuyền nhỏ trên nước, một người con gái yểu điệu ngồi tựa

đầu thuyền, một người chèo thuyền phía đuôi thuyền đang đẩy mái chèo.

Nhìn qua thì đây chỉ là một