Thế Gia Danh Môn

Thế Gia Danh Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328253

Bình chọn: 9.00/10/825 lượt.

hai nha đầu kia mà trong

lòng nổi lên một cỗ oán khí. Nhưng lại nghĩ đên hai nha đầu kia vốn chỉ là nô

tỳ được sủng cũng chẳng làm sao nên mới bình tâm lại. Rồi hỏi tiếp:

-

Tối hôm qua là ai hầu hạ?

Trên mặt Ngọc Liên có

chút cổ quái, ngập ngừng nói mãi không nên câu.

Vu Thu Nguyệt nhíu mi:

-

Thế nào mà lại ấp a ấp úng

Ngọc Liên đến gần Vu Thu

Nguyệt nhẹ giọng nói vào tai nàng:

-

Tối qua Hầu gia không cho ai hầu hạ. Hoa Thanh và Nhược Lâm đều ngủ ở nhĩ phòng

(phòng bên cạnh cho nô tì ngủ để tiện hầu hạ). Rồi giọng nói càng nhỏ: Nha đầu

Mặc Hương trong Sở Thiên các nói… nói tới đây Ngọc Liên đỏ bừng khó mà mở

miệng.

Vu Thu Nguyệt nhíu mày

không kiên nhẫn nói:

-

Nha đầu chết tiệt kia, nói một lần cho xong đi.

Ngọc Liên thấy tiểu thư

tức giận mới ấp úng nói:

-

Mặc Hương nói Hầu gia sống vô cùng có quy luật, trước kia.. cứ năm ngày mới cho

người hầu hạ một lần, chưa bao giờ phá lệ…

Nói đến cuối, giọng Ngọc

Liên nhỏ lại như tiếng muỗi vo ve.

-

Năm ngày…

Vu Thu Nguyệt ngây người,

tay không ý thức mà vày vò chiếc khăn hồi lâu không nói.

Một lát sau lại hỏi:

-

Đêm qua Thu đường viện có gây sự gì không?

Ngọc Liên lắc đầu:

-

Không có, Thu Đường viện rất an tĩnh.

Vu Thu Nguyệt nhớ lại khi

trước Tương Nhược Lan trừng mắt đánh nàng, trong lòng vẫn sợ hãi, hừ lạnh nói:

-

Xem ra nàng ta chỉ coi ta là cái đinh trong mắt thôi.

Đang nói thì bên ngoài

Cúc Nhiễm thông báo: – Nhị phu nhân tới.

Vừa dứt lời thì rèm cửa

được vén lên, một nữ tử tầm 20 tuổi mỉm cười đi vào. Đúng là con dâu của Triệu

di thái thái, vợ của Cận Thiệu Đường và cũng là biểu tỷ của Vu Thu Nguyệt –

Vương thị.

-

Biểu muội, hai ngày qua ngươi vào cửa có nhiều chuyện phải làm. Hôm nay có nhàn

rỗi nói chuyện cùng tỷ tỷ không?

Nàng ta cười mị mị bước

vào.

Vương thị hôm nay mặc bộ

váy màu xanh nhạt thêu hoa vàng, tóc búi cao cài trâm vàng, một thân hoa quý.

Vu Thu Nguyệt thấy nàng

vội cười, đón:

-

Tỷ tỷ sao lại nói thế. Muội vẫn muốn có thời gian đến gặp tỷ tỷ. Vừa rồi còn

nói với Ngọc Liên là xế chiều đến tìm tỷ không ngờ tỷ đã tới. Mau vào đây.

Nói rồi quay đầu sai Ngọc

Liên:

-

Mau pha trà, dùng trà Thiết quan âm mà hôm qua thái phu nhân mang đến.

Vừa nói vừa kéo Vương thị

ngồi xuống trường kỉ.

Vương thị ngồi xuống rồi

nhìn lướt qua cách bày biện trong phòng thấy vật nào cũng cực kì tinh xảo, quý

báu liền cười nói:

-

Muội muội dù không thể thành chính thất nhưng Hầu gia đối với muội rất tốt nha.

Nhìn trong viện này so với Thu Đường viện kia chẳng kém chút nào.

Lúc này Ngọc Liên bưng

trà lên. Nước trà xanh biếc có vài chiếc lá nổi lên, hương thơm thanh nhã thấm

vào lòng người.

Vương thị cười nói:

-

Thiết quan âm này là cống phẩm năm nay chỉ có mười cân. Thái hậu ban cho thái

phu nhân nửa cân. Nghe nói bình thường thái phu nhân còn không nỡ uống không

nghĩ tới lại đem tặng ngươi. Có thể thấy thái phu nhân coi trọng muội. Tương

lại vị trí cai quản gia đình chắc chắn là của muội muội.

Vu Thu Nguyệt nhìn ra bên

ngoài, tỏ vẻ kinh hoàng nói:

-

Tỷ tỷ đừng nói sớm như thế. Muội muội chỉ là thiếp trên còn phu nhân. Vị trí

đương gia (cai quản gia đình) sao đến phiên muội?

Vương thị vỗ đùi hận hận

nói:

-

Nếu không vì Tương Nhược Lan ngáng chân thì muội muội đã là phu nhân Hầu phủ.

Tương Nhược Lan thật không biết xấu hổ.

Vu Thu Nguyệt cúi đầu nói

như sắp khóc:

-

Tỷ tỷ đừng nói như nhế. Nếu để người ta nghe được sẽ lại trị tội muội. Muội

cũng không có gì oán hận. Đây là số mệnh của muội, chỉ cần có thể được ở bên

Hầu gia đã thỏa mãn rồi.

Nàng cầm khăn lau nước

mắt nói:

-

Nhắc đến đây, muội muội có ngày hôm nay đều nhờ có tỷ tỷ ban tặng, ân tình của

tỷ tỷ cả đời không dám quên.

Vương thị cười cười, kéo

tay Vu Thu Nguyệt:

-

Xem muội nói này. Tỷ tỷ dù có đưa ngươi vào phủ, tạo cơ hội cho ngươi và Hầu

gia gặp mặt nhưng vẫn là nhờ bản lĩnh của muội muội khiến Hầu gia yêu thích.

Muội thông thư đạt lí, hiền lương thục đức đúng là mẫu người Hầu gia yêu thích.

Hơn nữa trời sinh muội hoa nhường nguyệt thẹn. Hầu gia sao lại không động tâm.

Hầu gia tuổi đã lớn, thái phu nhân gấp rút muốn hắn lấy vợ nhìn trúng tính tình

muội muội. Về khoản môn đăng hộ đối không phải chuyện Hầu gia và Thái phu nhân

quan tâm, chỉ cần gia thế trong sạch là được.

Vu Thu Nguyệt cúi đầu

nói:

-

Thu Nguyệt vốn không xứng với Hầu gia. Nếu không nhờ tỷ sao Thu Nguyệt có thể

quen biết Hầu gia? Đại ân của tỷ ta lúc nào cũng nhớ rõ trong lòng.

Vương thị càng tươi cười

nắm chặt tay Vu Thu Nguyệt nói:

-

Đều là người một nhà, muội sống tốt thì tỷ cũng tốt. đạo lí này ta rất rõ. Chỉ

cần sau này muội thành đương gia chớ quên tỷ là được.

Vu Thu Nguyệt lập tức

ngẩng đầu thề:

-

Nếu Vu Thu Nguyệt có nửa điểm không phải với tỷ tỷ thì sẽ khiến ta trời tru đất

diệt….

-

Được rồi! Vương thi cắt lời, khoát tay cười nói: – ta còn không tin muội sao?

Sau này muội cần giúp gì cứ nói, chỉ cần tỷ có thể làm thì nhất định không nói

hai lời.

Vu thu nguyệt cười cười,

cúi đầu, trong mắt quang mang chợt lóe.

-


The Soda Pop